Dùng sức vung tay phải thật mạnh, đường đao xoay tròn nhanh đến độ nghe được cả tiếng gió nhanh chóng bay ra ngoài.
Vừa hay, đường đao chém vào giữa môi trên và môi dưới của Kỉ Dao khiến chúng nó bị tách ra mãi mãi. Không chỉ có thế, đường đao còn tiếp tục bay về khí Kỉ Khai Tế đã nhanh chân chạy trốn ra xa ngay khi nghe được tiếng kính vỡ ban nãy.
Khi đó hắn sợ tới mức vắt chân lên cổ chạy, chẳng thèm quan tâm tới em gái ruột của hắn dù chỉ là mảy may. Giờ trốn xa hơn mười mét rồi, hắn mới định quay đầu lại xem rốt cuộc ở đó có chuyện gì xảy ra.
Kết quả, một thanh đường đao lao tới đâm thẳng vào lưng hắn.
Không những vậy, thanh đao vẫn không ngừng xoay tròn cứ như máy xay thịt vậy. Cuối cùng, đao chém đứt lìa phần eo Kỉ Khai Tế mới coi là hoàn thành nhiệm vụ rồi chuyển hướng bay trở về tay Lâm Tử Lạc.
Nửa người trên Kỉ Khai tế vẫn còn lê lết trên mặt đất, kéo theo một vệt máu thật dài do vết thương trên eo chảy ra.
Chỉ là bò được khoảng một mét thì hắn mất sức ngã gục trên mặt đất.
Ba dòng 'Tử vong' hiện lên, đánh dấu cho kết cục ba kẻ mai phục Lâm Tử Lạc đều mất đi mạng sống.
Bắt được đường đao, Lâm Tử Lạc đi ra khỏi phòng bếp.
Ban nãy, sau khi nghe được ba tiếng hít thở, hắn đã không tính tiếp tục đi ra ngoài mà lựa chọn quay lưng đi vào phòng bếp phía bên trái.
Cửa sổ phòng bếp vừa hay nằm bên trái cửa chính.
Đám Cố Cao Kiệt cùng Kỉ Dao trốn bên trái cửa nào ngờ được Lâm Tử Lạc đã nghe rõ mồn một những lời chúng nói.
Chính Cố Cao Kiệt đưa ra phương thức uy hiếp hắn nên hắn mới giết ba người họ.
Dẫu vậy, Lâm Tử Lạc vẫn giữ tâm trạng tốt như cũ. Là chúng chủ động tìm ta, muốn cướp của người khác thì phải chuẩn bị sẵn tâm lí bị giết ngược chứ. Đây tuyệt đối là 'hợp tình hợp lí' mà.
Lâm Tử Lạc cảm thấy chúng nên cảm ơn hắn mới phải. Ít nhất hắn đã giúp chúng chết sớm một chút, đỡ cho sau này phải chịu nhiều đau khổ, giãy giụa để được sống trong tận thế.
"Haiz, người tốt làm việc tốt, chính phủ nên trao cờ khen thưởng cho ta mới đúng."
Lâm Tử Lạc bất đắc dĩ nói.
Đường còn dài lắm.
Nghĩ tới cảnh một buổi tối nào đó trong tương lai hắn có thể tự tay đâm Lí Hạo Bác, trong lòng hắn lại ngập tràn động lực.
Lý gia, đám các ngươi đừng ai hòng chạy thoát.
Kì thật, nói trắng ra thì Diêu Tịnh Hàm cũng chỉ là con rối bị lợi dụng mà thôi.
Dù sao cũng là một ả nữ nhân cái gì cũng không biết, sao có thể sai khiến được cả Lý gia chứ.
Cho nên, ngay từ lúc đầu, giữa ba người hắn, Lý Hạo Bác cùng Diêu Tịnh Hàm đều là tư thù cá nhân.
Nhưng sau khi hắn giết mấy tên tay sai do Lý gia phát tới thì mối thù ấy đã biến thành thù hận giữa hắn cùng Lý gia rồi.
Sự tồn tại của Lâm Tử Lạc hắn đối với Lý gia tựa như một miếng xương cá mắc nang nơi cổ họng, nếu không gỡ xuống thì mặt mũi Lý gia biết để đi đâu. Người bên ngoài nhìn vào cũng sẽ cười nhạo toàn bộ gia tộc bọn họ.
Cho nên, về sau Lý gia cũng chẳng cần Lý Phong Phú hay Diêu Tịnh Hàm thúc đẩy, cả đám chúng đều muốn diệt trừ hắn - người đã đem lại sự sỉ nhục đối với gia tộc.
Chẳng qua, chúng làm sao ngờ được Lâm Tử Lạc giống như con gián đập không chết, đuổi không xong.
Một lần lại một lần, dù đã cận kề cái chết nhưng hắn vẫn mạnh mẽ đứng dậy, cuối cùng còn tăng cấp trở thành chiến thần.
Một vị chiến thần khiến Lý gia căm hận khôn nguôi.
Lý gia đã trả một cái giá thật lớn, mời hai tên chiến thần kia hợp tác, còn trả thêm cái giá lớn hơn nữa, mời một con tang thi vương ra tay.
Vậy mới có kết cục Diêu Tịnh Hàm mang theo tang thi vương đột nhập vào nơi hắn được hẹn tới nói chuyện.
Hai tên chiến thần cùng một con tang thi vương, cả ba cùng hợp sức với những người khác bao vây diệt trừ một mình Lâm Tử Lạc hắn.
Thậm chí còn dùng cả đạo cụ loại kết giới cấp Truyền Thuyết để chặn đường lui của hắn, khiến Lâm Tử Lạc đến cả việc chạy trốn cũng không có cơ hội, chỉ có thể chết tại nơi đó.
Diêu Tịnh Hàm!
Lý Hạo Bác!
Lý gia!
Hai tên chiến thần khốn kiếp!
Cùng với tang thi vương!
Thêm cả những người, những đội những, những gia tộc đã trợ giúp Lý gia trong việc đuổi giết hắn nữa!
Một tên cũng đừng hòng trốn thoát!
Dù là vô tình hay cố ý, người tốt hay kẻ xấu, ta đều không quan tâm.
Phàm là những người đã chọc đến ta, tất cả đều phải chết không chừa một ai!
…
"Chồng ơi, mau ra xem siêu nhân!!!"
Cô gái dựa vào cửa sổ kinh ngạc hét to.
"Siêu nhân gì cơ? Ta đang bận chặn cửa để tránh zombie xông vào đây."
Chồng cô gái chạy tới bên cạnh nói.
"Ở phía bên kia."
Cô gái chỉ tay về hướng cửa sổ đối diện. Người chồng nhìn sang hướng đó, chỉ thấy bên đường có một chàng trai đeo mặt nạ.
Một ánh đao loé lên trước mặt người đàn ông, ngay sau đó một con zombie bị chém rụng đầu. Bên cạnh, từ lúc nào đã có hai xác zombie nằm la liệt.