Các khu vực cần diện tích lớn như sân cầu lông, sân bóng rổ đều nằm ở tầng hai.
Lâm Tử Lạc đã sớm đặt mục tiêu vào phòng y tế ở tầng hai.
Một phần vì nó gần lối thoát hiểm.
Hơn nữa phòng y tế có giường, có diện tích lớn, cũng có thể cướp được một số loại thuốc.
Lâm Tử Lạc cẩn thận đi đến phòng y tế.
Chìa khóa phòng y tế đã sớm nằm trong tay hắn.
Tầng hai này vốn đã có rất ít Zombie.
Lâm Tử Lạc biết rõ phạm vi tầm nhìn của lũ Zombie này.
Giày Tật Phong cũng giúp hắn làm nhẹ tiếng bước chân vang lên.
Vì thế mà ngươi có thể nhìn thấy một cảnh tượng thế này.
Rõ ràng có một người đang đi dọc hành lang vậy mà Zombie lại làm như không thấy gì cả.
Nhưng không biết rằng, đây là phong thái tiêu dao của Lâm Tử Lạc, di chuyển ở “tầm nhìn chết” của Zombie.
Không chỉ thế mà Lâm Tử Lạc còn làm một hành động hết sức cợt nhã.
Chỉ thấy hắn bình tĩnh không một tiếng động đi đến phía sau một con Zombie.
Đợi đến khi Zombie quay đầu lại, trong nháy mắt hắn quả quyết vung Đường Đao lên.
Đột ngột chém lìa đầu Zombie.
Trong nháy mắt Lâm Tử Lạc lại giấu thanh Đường Đao vào không gian trữ vật.
Sau đó hắn dùng tốc độ cực nhanh, tay trái nắm chặt đầu Zombie đang chuẩn bị rơi xuống đất.
Tay phải của hắn giữ chặt thân thể của Zombie không đầu sắp ngã.
Sau đó hắn nhẹ nhàng đặt đầu và thân Zombie xuống mặt đất.
Từ đầu đến cuối quá trình này đều không hề vang lên một tiếng động.
Những con Zombie còn lại đang lang thang không mục tiêu, hoàn toàn không chú ý đến đồng đội của mình đã nằm trên mặt đất.
Cuối cùng Lâm Tử Lạc khom lưng nhặt tấm thẻ rơi ra từ Zombie đang nằm dưới mặt đất rồi tiêu sái rời đi.
Đúng như câu nói “Tìm cơ hội trong nguy hiểm”.
Hắn lại giết được Zombie lấy được khí cụ.
Lúc này, Lâm Tử Lạc đã đến cửa phòng y tế.
Cửa lớn của phòng y tế đang đóng chặt.
Lâm Tử Lạc tiến lên lắc lắc tay nắm cửa, thấy nó thật sự đã bị khóa lại.
Dù trước đó Lâm Tử Lạc đã có sẵn chìa khóa.
Nhưng điều này vẫn khiến hắn cảm thấy khá kỳ quái.
Trò Chơi Tận Thế bắt đàu lúc 6 giờ.
Theo lý mà nói, lúc đó phòng y tế không thể khóa cửa.
Trừ khi...
Sau khi Trò Chơi Tận Thế bắt đầu nó bị người khác khóa lại.
Trong nháy mắt Lâm Tử Lạc đã phân tích ra tình hình.
Hắn nhíu mày, hy vọng người bên trong là một người thật thà.
“Cách.”
Cửa phòng y tế được mở ra.
Bên trong phòng y tế tối om, không nhìn thấy rõ được gì.
Khóe miệng Lâm Tử Lạc cong lên lộ ra một nụ cười tươi.
Hắn cứ như không phát hiện ra được gì, đi vào phòng y tế.
Còn thuận tay khóa trái cửa phòng lại.
Trước mắt LâmTử Lạc hoàn toàn tối đen.
Đột nhiên đi vào một nơi tối tăm, mắt của con người cần một thời gian để thích nghi.
Lúc này, một con dao nhỏ đột nhiên xuất hiện trong bóng tối.
Đồng thời, còn có một giọng nam trầm thấp vang lên:
"Ngươi là ai? Sao ngươi lại có chìa khóa của phòng y tế?"
…
Lâm Tử Lạc không nói gì, hắn vô cùng ghét bị người khác chĩa dao vào người.
Cho nên Lâm Tử Lạc vươn tay phải ra nắm chặt bàn tay trong bóng đêm đang thò ra kia.
Sau đó hắn dùng sức vặn một cái, xoay cái tay kia 180 độ
Chính vào lúc kẻ trong bóng đêm kia đau đớn tới mất đi lý trí, chuẩn bị há miệng kêu lên…
Lâm Tử Lạc nhanh chóng lôi ra một miếng vải rách từ Không Gian Trữ Vật, dùng tay trái nhét vào miệng người kia.
Giây phút ấy, con dao cũng sắp rơi xuống sàn.
Một khi con dao này rơi xuống, âm thanh lanh lảnh phát ra chắc chắn sẽ kinh động đến đám Zombie bên ngoài phòng y tế.
Nên Lâm Tử Lạc hoạt động chân một chút.
Đầu tiên chân hắn đá vào lưỡi dao, đẩy con dao từ thắng đứng qua tư thế nằm ngang.
Ngay sau đó hắn dùng chân phải lót dưới đất, dễ dàng tiếp được con dao nằm ngang rơi xuống.
Hóa giải nguy cơ.
Lâm Tử Lạc buông lỏng cánh tay sắp bị vặn gãy của người kia.
Rồi hắn nâng chân phải lên, nhẹ nhàng chộp được con dao.
“Nhớ kỹ, tuy ngươi rất cảnh giác, chuyện này không sai, nhưng ngươi lại đụng phải người mà ngươi không nên đụng.”
Lâm Tử Lạc thản nhiên nói.
Con dao nhỏ đang xoay tròn trong tay hắn, nhìn giống như con bướm đang bay lượn.
Trong phòng y tế tối om.
Có vài nơi truyền đến tiếng thở dốc nặng nề.
Còn có một người bị vải nhét kín miệng, chỉ có thể kêu lên ư ư.
LâmTử Lạc xoay người lấy ra một mảnh vải dày đã được sửa lại từ Không Gian Trữ Vật của mình.
Trên miếng vải này có rất nhiều giác hút.
(Giác hút chân không đảm nhiệm việc hút giữ, di chuyển các vật. Hệ thống hút chân không giúp giác hút có thể bám chặt vào bề mặt vật cần nâng. Từ đó có thể giữ, nâng lên, hạ xuống hay di chuyển)
Đây đều là một số "công cụ nhỏ trong tận thế" mà Lâm Tử Lạc đã làm trong thời gian rảnh rỗi.
Lâm Tử Lạc dán mảnh vải này lên cửa phòng y tế.
Che kín nửa phần trên của cửa sổ bằng kính.