Chương 31: Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế

Bật Đèn

Phiên bản dịch 4473 chữ

Sau đó hắn nhìn quanh, thấy không còn nơi nào mà ánh sáng có thể lọt ra ngoài được mới thôi.

"Bật đèn."

Lâm Tử Lạc mở miệng nói.

Ban đầu không có ai đáp lại, một lát sau, một giọng nữ vang lên: "Nếu bật đèn, Zombie sẽ bị thu hút đến."

“Không thấy ta đã che kín bề mặt cửa kính rồi à? Bật đèn!”

Lâm Tử Lạc hỏi ngược lại.

"Nhưng..."

Người phụ nữ còn muốn nói thêm gì đó.

Đèn đã được bật lên.

Toàn bộ phòng y tế cũng dần hiện lên trong mắt Lâm Tử Lạc.

Người phụ nữ vừa mới nói đang ngồi trên sàn, trên người mặc áo y tá.

Người vừa bật đèn là một bác sĩ nữ mặc áo khoác trắng.

Hai mắt Lâm Tử Lạc nhìn cô có chút đăm chiêu.

Còn có hai người đàn ông đang ngồi trên chiếc giường kiểm tra.

Vẻ ngoài khá trung thực, đáng tin, trên áo của họ có ghi hai chữ "Bảo trì".

Có vẻ họ là công nhân bảo trì.

Y tá và hai người công nhân bảo trì đều dùng ánh mắt sợ hãi nhìn Lâm Tử Lạc.

Dù sao thì Lâm Tử Lạc vừa xuất hiện đã ra oai phủ đầu khủng bố họ.

Chỉ có nữ bác sĩ trông vẫn bình tĩnh.

À, phải rồi.

Thiếu chút nữa đã quên, trên mặt đất còn có một thanh niên không ngừng vặn vẹo thân thể vì đau đớn…

Hắn ta chính là người lúc nãy dùng dao đe dọa Lâm Tử Lạc.

Miệng của cậu thiếu niên đó vẫn đang bị nhét một mảnh vải, hắn nhìn Lâm Tử Lạc với ánh mắt đầy oán độc.

Lâm Tử Lạc cúi xuống nhìn thanh niên nằm ở dưới đất.

"Ta nói ngươi, không nên ra vẻ hung tợn như thế làm gì."

"Ta sẽ dạy cho ngươi biết, trong tận thế, tuyệt đối đừng nhìn người khác bằng ánh mắt đầy oán hận, bởi vì..."

Lâm Tử Lạc nâng con dao trong tay lên, lập tức đâm thẳng vào cổ tên thanh niên.

“Sẽ chết đó!”

Cơ thể gã thanh niên ngừng run rẩy.

Đồng tử mắt bắt đầu tan rã.

Hắn nằm mơ cũng không tưởng tượng được sau khi mình vất vả thoát khỏi Zombie, lại chết dưới dao của Lâm Tử Lạc.

Cả phòng y tế như trở nên đóng băng.

Bốn người không ai không nghĩ rằng người đàn ông đeo mặt nạ màu xanh lá cây này sẽ giết chết người thanh niên kia.

Y tá ngồi trên sàn nhìn xác chàng trai trẻ kia, bắt đầu run rẩy sợ hãi.

Cô há miệng, theo bản năng muốn hét lên.

Lâm Tử Lạc đột nhiên nhìn về phía nữ y tá.

Đôi mắt dưới lớp mặt nạ của hắn vô cảm.

Nhưng lại khiến lông tơ trên người nữ y tá dựng ngược lên.

Đây là phản ứng căng thẳng của con người trước một thứ khủng bố.

Y tá cũng hiểu, chỉ cần cô kêu to, người đàn ông đeo mặt nạ sẽ giết cô ngay lập tức.

Nhưng, sự sợ hãi vô tận khiến cô ta không thể tự kiểm soát bản thân.

Vì thế nữ y tá lấy một mảnh băng gạc, tự nhét vào miệng để chắc chắn mình sẽ không kêu to.

Hai công nhân bảo trì cũng run rẩy không ngừng, trên khuôn mặt thành thật của bọn họ tràn đầy sợ hãi.

Nhưng họ cũng không dám kêu to.

Chỉ có nữ bác sĩ đang đứng ở gần công tắc đèn, mặc dù trong đôi mắt của cô ấy cũng lóe lên sự hoảng sợ, nhưng cô vẫn giữ bình tĩnh không hé một lời.

Lâm Tử Lạc đứng dậy.

Sát khí đang bao phủ quanh phòng y tế cũng lập tức tiêu tan.

Tất cả mọi người đều run rẩy.

Lúc này bọn họ mới nhận ra rằng chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi mà bọn họ đã bị dọa cho chảy đầy mồ hôi lạnh.

"Chư vị đừng hiểu nhầm, ta là một người tốt."

Lâm Tử Lạc dang tay, tỏ vẻ vô tội.

Ngươi là người tốt?

Nếu vậy thì chắc ở đây ai cũng đều là người siêu tốt.

Trong lòng tất cả mọi người thầm nghĩ.

“Các người cũng thấy rồi, là hắn khiêu khích ta trước.”

“Ta là một người vô cùng hiểu lý lẽ, chỉ cần mọi người yêu thương lẫn nhau, sẽ không xảy ra chuyện gì.”

Lâm Tử Lạc tỏ vẻ vô tội nói.

Phòng y tế trở nên yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều không tin lời của Lâm Tử Lạc.

Tình huống trở nên hơi khó xử.

Cuối cùng, nữ bác sĩ ho một cái, phá vỡ sự im lặng trong phòng.

"À, người kia xứng đáng bị trừng phạt, chúng ta đều thấy được."

Nữ bác sĩ mặt không đỏ tâm không thẹn nói.

Tất cả mọi người đều gật đầu tỏ ý đồng tình.

"Vậy thì tốt."

Lâm Tử Lạc nói.

Nói xong, hắn đi về phía trước hai bước, định tìm chỗ nghỉ ngơi một chút.

Nhưng Lâm Tử Lạc vừa nhúc nhích.

Hai công nhân bảo trì vốn dĩ đang ngồi trên giường khám bệnh ngay lập tức bị dọa đứng dậy.

Y tá ngồi trên sàn cũng vội vàng lùi lại một chút.

Lâm Tử Lạc không quan tâm đến họ nữa, hắn tìm thấy một cái ghế văn phòng thoải mái, tiếp đó ngồi xuống nhắm mắt nghỉ ngơi.

Cả ngày hôm nay đều trong giai đoạn chiến đấu liên tục, hắn đã quá mệt mỏi.

Bao gồm cả cuộc chiến ở sân bóng bàn tối nay.

Mặc dù Lâm Tử Lạc đã đối đầu với mười bảy Zombie cùng lúc, điều mà người thông thường không dám nghĩ đến.

Nhưng hắn vẫn không hài lòng.

Nếu trong trạng thái buổi sáng, hắn chắc chắn có thể làm tốt hơn!

Bạn đang đọc Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế của Một Thoáng Nhành Mai Xanh

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    8mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!