CHƯƠNG 59: NỔI GIẬN
Đi tới nhà Chu Cương, sau khi gõ cửa, Chu Cương nhanh chóng ra mở cửa, thoạt nhìn đã chờ sẵn ở bên trong.
- Thế nào rồi? Đồng Đồng không có sao chứ?
Trần Hạo vội vàng hỏi.
Chu Cương nói:
- Bị kinh sợ khóc một hồi, mới vừa được chị dâu cậu dỗ ngủ, à phải rồi, khối ngọc phật mà cậu cho nó cũng bị vỡ vụn ra rồi, có xảy ra vấn đề gì hay không.
Cái gì?
Lần này sắc mặt Trần Hạo quả thật thay đổi.
Ngọc phật mà hắn cho Đồng Đồng là pháp khí hộ thân có thể trừ tà, nói cách khác, nếu như âm linh không chủ động tới gần, tuyệt không có việc gì, mà ngọc bị vỡ nát, đây đã không còn chỉ là đến gần, mà là muốn làm hại đứa bé này.
Sắc mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng khó coi, Trần Hạo im lặng không lên tiếng đi vào phòng ngủ Chu Cương, quả nhiên thấy Dương Tuệ đang dỗ cô bé Đồng Đồng ngủ.
Nhìn thấy Trần Hạo đến, Dương Tuệ đứng dậy, Trần Hạo thở dài một tiếng, đi tới tỉ mỉ quan sát.
Trên gương mặt trắng mịn của tiểu nha đầu còn nhem nhuốc hai hàng nước mắt, cái mũi hơi đỏ, hiển nhiên thực sự bị giật mình.
Mèo mun đi theo bên cạnh Trần Hạo cũng nhảy lên trên giường, yên lặng nhìn tiểu nha đầu, cũng không kêu, chỉ là trong mắt lóe ra quang mang khác thường.
Lúc này Trần Hạo đã nhìn thấy ngọc phật bị vỡ nát.
Dương Tuệ rất quý trọng thứ này, dù cho bị vỡ nát rồi nhưng vẫn gom lại đầy đủ, đặt ở bên cạnh Đồng Đồng.
Đáng tiếc cô không biết, ngọc phật đã vỡ nát, hiệu quả đã không còn lại gì.
Ánh mắt Trần Hạo lóe hàn quang.
Từ vết tích ngọc phật bị vỡ hắn liền nhìn ra, khi đó nữ quỷ không đầu nhất định là muốn nhập thể, kết quả bị ngọc phật kháng cự, ngọc phật vỡ nát, nữ quỷ cũng bị chấn văng ra.
Thoạt nhìn không giống như là hại người, thế nhưng là Trần Hạo biết, Đồng Đồng còn nhỏ như vậy, thân kiều thể yếu, khí mạch thiếu, nếu như bị lệ quỷ phụ thân, hậu quả vô cùng nghiêm trọng, nói mưu hại cũng không khác là bao.
Cô bé nhỏ như vậy mà cũng nhẫn tâm hạ thủ, cho dù là quỷ hồn chết oan cũng phải chết.
Trần Hạo từ trong túi vải tùy thân lại móc ra một khối ngọc phật, đặt ở trong tay Dương Tuệ, nói:
- Chị dâu, đây là pháp khí em mới luyện chế, hiệu quả so với cái lúc trước tốt hơn, mang cái này theo, Đồng Đồng nhất định sẽ không có việc gì.
Dương Tuệ đại hỉ, vội vàng tiếp nhận, cảm kích nói:
- Hạo Tử, cám ơn em.
Trần Hạo cười cười:
- Không cần khách khí như vậy, chị dâu chăm sóc Đồng Đồng đi, em đi xử lý thứ không mời mà đến này.
Nói xong, Trần Hạo xoay người rời khỏi phòng ngủ.
Mèo mun bình tĩnh nhìn Đồng Đồng chốc lát, đột nhiên cũng nhảy xuống giường, chạy theo ra ngoài.
Đi tới phòng tiếp khách, Trần Hạo nhìn xung quanh một vòng, âm khí chưa tán, bất quá toàn bộ tiểu khu đều không thấy nữ quỷ xuất hiện, hiển nhiên là bị ngọc phật phản phệ, bị thương nhẹ chạy mất.
Xoay người nhìn về phía Chu Cương, Trần Hạo nói:
- Chu ca, anh chiếu cố tốt chị dâu và Đồng Đồng, em đi tìm cái thứ không sạch sẽ đó tính sổ.
Chu Cương vội vàng nói:
- Hạo Tử, anh đã biết nữ quỷ này là ai.
Trần Hạo nói:
- Kỳ thực em cũng có chút đoán ra, là người phụ nữ bị phân thây trong vụ án cống nnước ngầm ở Chu thôn có đúng không?? Vốn thời điểm em đoán ra cũng không dự định quản, dù sao oan có đầu nợ có chủ, người ta giết cô ấy, cô ấy tự nhiên có tư cách trả thù. Thế nhưng em không nghĩ tới, đồ hỗn trướng này cư nhiên lại hung ác như vậy, không đi tìm nguyên chủ mà lại hạ thủ với một đứa bé như thế, quả thực không còn nhân tính, đã như vậy, cho dù cô ta quả thật bị chết oan thì em cũng không có ý định giúp đỡ.
Chu Cương cười khổ nói:
- Còn vài thứ mà chú không biết, nữ quỷ không đầu đã quấn quanh anh mấy ngày, không biết dùng yêu thuật gì làm cho anh nhiều lần hốt hoảng, nghe được thanh âm nói phải đem Trương Đại Khuê đến đồn cảnh sát, lúc bắt đầu anh còn tưởng rằng là ảo giác, cho tới hôm nay, anh lần nữa chịu ảnh hưởng, kết quả lúc Ngọc Quan Âm chú cho anh vỡ nát thì anh biết mọi chuyện không ổn rồi, quả nhiên, buổi tối hôm nay nữ quỷ không đầu lại đến nhà anh.
Trần Hạo nói:
- Trương Đại Khuê? Chính là hung thủ sát nhân ném thi, trên mặt có nuốt ruồi?
Chu Cương gật đầu:
- Chính là hắn, bắt được hắn ở tỉnh ngoài, sau khi giải về thì anh phụ trách thẩm vấn, khả năng bị lây dính hơi thở của hắn, sau đó hấp dẫn nữ quỷ không đầu, Hạo Tử, chú nói có khả năng siêu độ cho nử quỷ này không?
Trần Hạo cười nhạt:
- Siêu độ? Nghĩ đẹp lắm, hung ác như vậy thì siêu độ có gì tốt chứ, trực tiếp diệt đi là xong hết mọi chuyện.
- Như vậy có thể bị tổn hao công đức hay không, dù sao nữ quỷ này cũng là bị người khác sát hại.
Chu Cương lo lắng hỏi.
Trong lòng Trần Hạo bất đắc dĩ, trước dùng công đức đi chém gió xin trợ giúp, chém gió hoàn hảo quá nên bây giờ càng cần thêm những lời nói dối để chống đỡ, đúng thật là một vòng luẩn quẩn.
Lúc này Trần Hạo giải thích:
- Chu ca, anh không biết đến thế giới tu hành, Đạo môn tu sĩ thế hệ chúng em cũng không chú trọng nhân quả như Phật môn, thứ chúng em truy cầu chính là ý niệm thông suốt, hài lòng như ý, giúp mọi người làm điều tốt, phổ độ chúng sinh chính là như thế, ở ẩn giữa trần thế, dù trời rung đất chuyển cũng không sợ. Em trợ giúp quỷ vật, thiện công chỉ là thứ nhất, chủ yếu vẫn là tu tập tự thân ý niệm trong đầu. Cho nên, giết quỷ đối với em mà nói cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn.
Chu Cương vẻ mặt kinh ngạc, cũng không biết nói gì.
- Được rồi, anh tra hỏi Trương Đại Khuê, vậy chắc phải biết nơi mà nữ quỷ này chết?
Trần Hạo đột nhiên hỏi.
Chu Cương nói:
- Tra được rồi, tại một cái chuồng heo phía đông Khe Suối Đầu Thôn, hiện tại đã hoang phế, năm đó chính là một cái sòng bạc của bọn chúng, được một đám gian hồ lưu manh bảo kê, nữ quỷ này chính là một trong những con bạc khi đó, bởi vì thua quá nên đâm đầu vào bọn cho vay nặng lãi, cả đêm thua hơn năm trăm vạn, thế nhưng nữ quỷ không có tiền trả, lúc bị giam giữ muốn bỏ trốn, kết quả bị lỡ tay giết chết. Vì che giấu tai mắt người khác, chặt xác phân thây, thi thể nhét vào bên trong khu vực bên dưới thành thị, còn đầu người thì bị người ta dùng tà thuật phong ấn, tránh cho người chết oan biến thành lệ quỷ tìm bọn họ báo thù.
Trần Hạo giễu cợt nói:
- Phong ấn đầu người? Hắc hắc, không biết là tên ngu xuẩn bất học vô thuật nào, lại có thể nghĩ ra biện pháp củ chuối như thế, không phải hiện tại đã hóa thành lệ quỷ rồi sao?
Nói xong Trần Hạo tiếp tục nói:
- Hừ, vậy càng nhất định phải tìm ra chỗ này, nữ quỷ quá hung ác, chỉ sợ dù cho cởi bỏ chấp niệm đối với Trương Đại Khuê, cô ta cũng sẽ không cam lòng, sẽ còn tiếp tục hại người, biện pháp tốt nhất chính là giết sạch.
Chu Cương chần chờ một chút, cắn răng nói:
- Khe Suối Đầu Thôn có chút xa, hơn nữa mấy năm trước liền bắt đầu bỏ hoang, cậu gọi xe cũng không ai nguyện ý đi, hay là để anh đi với chú?
Trần Hạo cau mày:
- Nếu anh đi, vậy chị dâu và Đồng Đồng phải làm sao bây giờ?
Chu Cương nói:
- Lúc nãy anh có báo cho Vương Chấn, cậu ấy dẫn theo vài người đang chạy tới, còn mang theo các loại thần tượng, có thể bảo vệ Tuệ Tuệ và Đồng Đồng.
Nhìn thấy Trần Hạo còn có chút bận tâm, Chu Cương nghiêm túc nói:
- Nữ quỷ quấy rối anh thì anh không quan tâm, thế nhưng nó lại muốn làm hại Đồng Đồng, anh không nhịn được, cho nên phải thấy nó hồn phi phách tán thì anh mới yên tâm.
Trần Hạo ngạc nhiên. Nhìn Chu Cương hai mắt đỏ ngầu, vẻ mặt đằng đằng sát khí, muốn cự tuyệt cũng không nói thành lời.
Ngược lại không nhìn ra, ông này lúc nào cũng há mồm muốn một đứa con trai lại yêu thương con gái như vậy.
Không bao lâu, Vương Chấn đến, còn mang theo mấy tên đại hán khôi ngô, trong lòng mỗi người đều ôm thần tượng bằng gỗ, thần tượng bằng sứ.
- Trần đại sư, xảy ra chuyện gì? Anh nghe A Cương nói, nữ quỷ không đầu này lại xuất hiện?
Vương Chấn thấy Trần Hạo, vội vàng hỏi.
Trần Hạo cũng không nói nhảm, nói thẳng:
- Là tới qua một lần, thiếu chút nữa hại Đồng Đồng, hiện tại em cùng Chu ca đi xử lý thứ không sạch sẽ này, anh dẫn người thủ tại chỗ này, mặc kệ xuất hiện dị thường gì cũng đừng để ý, chỉ cần giữ chặt thần tượng này là được.
Trong miệng nói xong, ánh mắt Trần Hạo cũng ngạc nhiên chỉ chỉ một cái pho tượng Trương Quả Lão một trong bát tiên mà nam tử đang ôm trong lòng.
MinhLâm - Lục Đạo