CHƯƠNG 60: KHE SUỐI ĐẦU THÔN
Chiếc xe lao nhanh trong màn đêm, rất nhanh đã chạy ra khỏi thành phố phồn hoa, tiến về khu ngoại thành vắng vẻ.
Chu Cương vừa lái xe, vừa nói:
- Hạo Tử, nữ quỷ không đầu này thực sự trở lại chỗ mà mình bị giết sao? Ban đêm ban hôm, nếu không phải vậy thì phiền toái rồi.
Trần Hạo một bên vuốt vuốt mèo mun, một bên cười nói:
- Chu ca yên tâm đi, loại âm linh này, sinh tiền chịu nổi khổ phân thây, sau khi chết lại không thu liễm, hồn phách không có chỗ nương tựa, cũng chỉ có thể ở lại nơi lúc chết, buổi tối có thể chạy khắp nơi, nhưng đã đến ban ngày, nó chỉ có thể trở về, bằng không không còn chỗ ẩn thân. Lần này cô ta bị ngọc phật của em làm bị thương, nhất định sẽ trở về dưỡng thương.
Chu Cương gật đầu, ánh mắt trở nên sắc bén vô cùng.
Hắn thực sự nghĩ không ra, bởi vì một vụ án lại còn liên lụy đến người nhà, thậm chí thiếu chút nữa thì gây hại cho con gái.
Nghe tới âm thanh khóc rống kinh khủng của Đồng Đồng thì Chu Cương vừa kinh vừa sợ, lửa giận quả thực muốn bạo phát ngập trời.
Cái pháp luật chó má gì, cái gì mà chết oan, dám đụng đến con gái của bố, đúng là chán sống rồi.
- Được rồi Chu ca, anh mang theo thứ này bên người, phòng ngừa âm linh phụ thể.
Trần Hạo lại lấy ra một khối Ngọc Quan Âm.
Chu Cương cũng không có khách khí, trực tiếp nhận lấy.
Hắn biết mình cho dù là cảnh sát, có súng có công phu, nhưng đối mặt với loại quỷ hồn này cũng chỉ là gánh nặng cho Trần Hạo mà thôi, pháp khí Ngọc Quan Âm hắn đã đích thân thể nghiệm qua, có thể hộ thân trừ tà, có thứ này rồi, chí ít sẽ không gây thêm phiền phức cho Trần Hạo.
Một một đường, sau 20 phút, hai người đã tới Khe Suối Đầu Thôn.
Cái gọi là Khe Suối Đầu Thôn, chính là một trong những nhánh sông của Liễu Hà, nhánh sông nhỏ đúng lúc ở ngay gần thôn làng, vì vậy thôn làng này liền lấy danh tự là Khe Suối Đầu Thôn.
Vào mấy năm trước, khe suối đầu thôn cũng coi là địa phương nổi danh Thạch Thành, bởi vì có người hài lòng với tính chất bí mật ở nơi đây, cho nên ở chỗ này tạo ra một cái sòng bạc, luôn luôn tụ tập những con bạc đến chơi.
Về sau đánh bạc quá lớn, nháo xảy ra chuyện bị người ta tố cáo, lúc này mới bị cảnh sát quét sạch, bất quá mấy tên đầu sỏ đều chạy trốn hết, cũng chính là đám người Trương Đại Khuê mới bị bắt không lâu.
Mà sự tình nữ quỷ không đầu ngoài ý muốn bị giết, lại bị phân thây, không cách nào phân biệt thân phận, có trời mới biết là có quan hệ gì với sòng bạc.
Cho đến ngày hôm nay, Khe Suối Đầu Thôn bị giám thị trọng điểm, bởi vì không còn cơ hội phát tài nên người trong thôn liền ra ngoài làm công không trở về nữa, không tới hai năm, nhân khẩu cái thôn này dần dần thưa thớt, sau đó hoàn toàn hoang phế.
Sau khi xuống xe ở ven đường, Trần Hạo phát hiện nơi này lại là đường đất. Hơn nữa đã bị cỏ dại bao phủ, hiển nhiên một đoạn thời gian rất dài không có ai đi đến nơi này.
Bốn phía đều u ám um tùm, gió mát lành lạnh, thoạt nhìn có chút dọa người.
Âm Dương Nhãn liếc nhìn xung quanh một lượt, Trần Hạo lại không phát hiện ra nữ quỷ, chỉ thấy được âm khí nồng nặc, chậm rãi lưu động, mơ hồ có thể thấy được đầu nguồn, chính là một chỗ trong ngôi làng.
- Huh, âm khí có cổ quái!
Sau khi phát hiện âm khí, Trần Hạo tỉ mỉ quan sát, nhất thời phát hiện chỗ quỷ dị trong đó.
Âm khí tinh thuần cường đại, không giống như là âm linh phát tán, ngược lại có chút tương tự sát khí bên trong mộ huyệt công trường Thanh Khê Sơn.
Lẽ nào nơi này cũng là một chỗ Long Huyệt?
Không có khả năng, Thanh Khê Sơn cũng không phải danh sơn đại xuyên gì, cũng không đủ tiềm lực uẩn dưỡng ra hai Long Huyệt! Nhất định có nguyên nhân khác.
Trong lòng Trần Hạo kinh ngạc, bước nhanh đi vào ngôi làng.
Mấy phút sau, hai người một mèo liền đi vào trong thôn.
Thôn này đích xác không lớn, thưa thớt, bất quá chỉ có 17-18 ngôi nhà, đều là phòng thô xây bằng đất, đại bộ phận đều đã tổn hại không thể ở.
Dưới sự chỉ đường của Chu Cương, Trần Hạo thấy được cái chuồng heo nơi xảy ra vụ án.
Nói đến, cái chuồng heo này hoàn toàn không phù hợp với cái thôn bên kia, là trước đây lão bản sòng bạc dùng để che mắt thiên hạ, xây dựng lều, nói là nuôi lợn rừng, kì thực ở bên trong đánh bạc.
Hiện tại sòng bạc bị hủy, kết quả cái chuồng heo giả này cùng định mệnh với cái thôn kia, chờ đợi năm tháng chậm rãi ăn mòn, biến mất trong lịch sử.
Trần Hạo cau mày lại.
Sau khi tiến vào trong thôn, hắn cũng không có thấy nữ quỷ không đầu, hiển nhiên còn chưa trở lại.
Chỉ là không có trở về,
Vậy nó có thể đi nơi nào? Chẳng lẽ không cam lòng, lại trở về tìm phiền toái?
Trong lòng Trần Hạo khẽ nhúc nhích, nhìn về phía Chu Cương nói:
- Chu ca, anh gọi điên cho Vương ca thử xem, hỏi trong nhà có xảy ra chuyện gì không.
Chu Cương kinh ngạc, lẽ nào nữ quỷ không ở đây? Vậy nó chẳng phải muốn quay lại nhà mình?
Nhất thời Chu Cương có chút chấn kinh, vội vàng lấy điện thoại ra gọi cho Vương Chấn.
Không bao lâu, Vương Chấn nhấc máy, giọng nói bình tĩnh hỏi:
- Thế nào A Cương? Giải quyết rồi chưa?
Nghe giọng điệu này, hình như không giống như là có chuyện.
Chu Cương thở dài một hơi, mở miệng nói:
- Chúng tôi đên nơi rồi, không tìm thấy nữ quỷ, à, mọi người bên đó không có sao chứ?
Vương Chấn nói:
- Không có việc gì, tôi nghe theo lời Trần đại sư nói ôm thần tượng kia vào trong ngực, cảm giác rất an toàn đấy, à phải rồi, anh không hỏi thiếu chút nữa tôi đã quên rồi, thần tượng này quá thần kỳ, mấy phút trước đột nhiên tự mình nhảy lên một cái làm tụi tui hoảng sợ một phen, bất quá nhảy vài cái liền không còn động rồi, anh hỏi Trần đại sư một chút đây là tình huống gì? Có phải thần tượng không thích bị người khác ôm không?
Chu Cương mở ra loa ngoài, Trần Hạo nghe rõ mồn một, nghe vậy khóe miệng giật một cái.
Thần đặc biệt không thích bị người ôm à, đây là cảm giác được âm hồn, thần vật cảnh báo đấy, con hàng này lại không thèm quan tâm gì hết, thực sự là người không biết nên gan lớn.
Bất quá nữ quỷ không đầu cảm giác được thần tượng tồn tại, lần này khẳng định không dám làm loạn, đúng lúc có thể ôm cây đợi thỏ.
- Nói cho hắn biết không có việc gì, có thần tượng, nữ quỷ không đầu không dám đến gần.
Trần Hạo nói.
Chu Cương hoàn toàn tin tưởng Trần Hạo, vội vàng truyền đạt qua.
Trần Hạo vừa bắt đầu thăm dò chuồng heo.
Hắn phát hiện, âm khí dày đặt kia khởi nguồn từ bên trong cái chuồng heo này.
Theo quỹ tích âm khí lưu động, Trần Hạo tiến vào chuồng heo, sau đó trở lại một khối đất bằng phẳng, dừng bước, ánh mắt ngạc nhiên quan sát.
Mặt đất bằng phẳng hình tròn có đường kình chừng 4-5 mét vuông, toàn bộ đất bằng phẳng, không có một ngọn cỏ, chỉ có một tảng đá xanh cao một thước áp ở phía trên.
Đây là đầu nguồn của âm khí! Lúc này Trần Hạo đều có thể thấy, một luồng âm sát khí từ dưới tảng đá không ngừng toát ra, tràn ngập không trung.
Lại là một địa huyệt Âm Sát!
- Meo meo!
Đúng lúc này, đột nhiên mèo mun gọi một tiếng, thân ảnh nhảy tới trên tảng đá.
- Tiểu Hắc, ngươi phát hiện cái gì không?
Trần Hạo tò mò hỏi.
Mèo mun vươn móng mèo, vỗ vỗ tảng đá.
Trần Hạo sửng sốt, sau đó ánh mắt sáng lên.
- Đây là nơi cư trú của nữ quỷ không đầu sao? Hắc hắc, thảo nào mới chết hai năm liền trở nên hung ác như vậy, thì ra là dựa vào Âm Sát địa huyệt ngày đêm tẩm bổ.
Nhìn tảng đá, nhãn thần Trần Hạo chớp động, như có điều suy nghĩ.
- Chu ca, anh qua đây một chuyến.
Trần Hạo hô một tiếng.
Mới vừa cúp điện thoại Chu Cương vội vàng đã chạy tới.
- Đến đây, chúng ta cùng nhau đem tảng đá kia dọn ra ngoài.
Trần Hạo chỉ chỉ tảng đá xanh.
Chu Cương gật đầu, cũng không có hỏi cái gì, Trần Hạo là đến giết chết ác quỷ, làm những chuyện như vậy khẳng định có nguyên nhân.
Chỉ là tay vừa tiếp xúc với tảng đá, Chu Cương liền kinh hô rụt trở về.
- Tảng đá kia lạnh quá!
Trần Hạo cũng sờ soạng một chút, đúng thật là rất lạnh, thật giống như khối băng.
Bất quá cũng bình thường, quanh năm suốt tháng bị Âm Sát tập kích, tảng đá kia chỉ sợ cùng đá bình thường không giống nhau.
- Tảng đá kia là nơi ở của nữ quỷ, đương nhiên phải lạnh rồi, đến đây, chúng ta đem ra ngoài, như vậy nữ quỷ liền chạy không thoát.
MinhLâm - Lục Đạo