Chương 105: [Dịch] Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Nhạc phụ của ta là nam chính

Phiên bản dịch 4888 chữ

Nhắc đến nơi này, Tử Nhược Yên hiển nhiên rất sùng bái phụ thân mình.

Tiêu Thiên không lên tiếng, chỉ là quay đầu nhìn bìa ngoài của [Đế hành truyện].

Trong sách ghi chép, vị phụ hoàng của Tử Nhược Yên tên là Tử Đế Tôn.

Đúng vậy, Tiêu Thiên nhiều lần xác nhận, nhạc phụ của mình quả thật có cái tên trung nhị mà xấu hổ như vậy.

Nghe nói nhạc phụ không rõ năm sinh, từ nhỏ chính là một cô nhi, được một lão thư sinh viết thoại bản tiểu thuyết, rảnh rỗi sinh nông nỗi nhặt được ở cửa thôn.

Có thể không phải con ruột, lão thư sinh này đặt tên tự cũng rất tùy hứng, lấy tên của nam chính trong thoại bản tiểu thuyết mình viết đặt cho nhạc phụ.

Mà nghe nói từ nhỏ nhạc phụ đã không giống người thường, trong lúc ngủ mơ trong cơ thể có tiếng rồng gầm, mới một tuổi đã đi lại như hổ khí thế khiến người ta sợ hãi.

Lão thư sinh từng nói: tên này có tư chất của đại đế!

Đáng tiếc, khi nhạc phụ năm tuổi trong thôn sát hạch, tư chất hạ hạ đẳng, nhận hết sự xem thường và trào phúng của người bên ngoài.

Lão thư sinh trước đó chém gió vang dội bao nhiêu, sau này Tử Đế Tôn bị mắng thê thảm bấy nhiêu.

Mười hai tuổi, nhạc phụ Tử Đế Tôn vẫn là kẻ vô tích sự, một vài thiếu niên cùng tuổi đều gần như đạt tới Luyện Thể cảnh cao giai.

Thậm chí cường giả thiên phú đều đạt tới Tụ Khí cảnh nhị giai.

Chỉ duy nhất nhạc phụ vẫn xoay quanh Luyện Thể cảnh tam trọng nhất giai.

Mà bi kịch đã xảy ra vào năm nhạc phụ mười sáu tuổi!

Lão hữu của lão thư sinh từ trong huyện dẫn cháu gái thiên tài đến từ hôn.

Dù sao cũng là người viết thoại bản tiểu thuyết, trước khi Tử Đế Tôn năm tuổi, lão hữu trong huyện này bị lão thư sinh lừa bịp quyết định hôn ước.

Kết quả Tử Đế Tôn là một phế vật, mà cháu gái của hắn lại là thiên chi kiêu nữ, năm mười sáu tuổi cũng đã thành Tụ Khí cảnh thất trọng nhị giai.

Hơn nữa có quan hệ tốt với công tử huyện lệnh, tiền đồ như cẩm.

Vấn đề duy nhất chính là Tử Đế Tôn!

Ngày từ hôn là một đêm mưa.

Tử Đế Tôn quỳ ở trước mặt cha nuôi bị đánh chết, trầm mặc không nói.

Sau khi mai táng cha nuôi, Tử Đế Tôn đi đến bên sườn núi mà lúc nhỏ rất thích, nhảy xuống.

Không những không chết lại rơi vào trong một hang động.

Trong động lại có một trận pháp do trời đất tự nhiên hình thành, ngưng tụ linh khí trời đất hóa thành linh dịch.

Tử Đế Tôn được linh dịch khổng lồ rót vào, đế hoàng thể chí tôn rốt cục thức tỉnh.

Tử Đế Tôn xuất quan, du lịch thiên hạ, kết bạn lữ, dần dần được một chút tên tuổi.

Nhưng thiếu nữ thiên tài từ hôn với hắn và con trai của huyện lệnh thăng chức kia không quen nhìn Tử Đế Tôn quá thuận buồm xuôi đó.

Đối phương liên tiếp tìm đến Tử Đế Tôn gây phiền phức, thậm chí tới sau này diễn biến thành tới cửa tập kích.

Tử Đế Tôn vì tự bảo vệ mình, bất đắc dĩ đánh chết đứa con của huyện lệnh kia.

Nào có ngờ, đứa con của huyện lệnh này còn có một thân phận thật, con riêng của Thừa Tướng đương triều!

Thừa Tướng tránh cho chính thê ám hại tiểu nhi tử này, mới lặng lẽ gửi cho học sinh của mình, cũng chính là gửi cho huyện lệnh kia nuôi.

Trêu chọc quyền quý, Tử Đế Tôn chỉ có thể vừa chạy vừa ứng đối đuổi giết.

Quanh đi quẩn lại, hắn về tới quê nhà, mới phát hiện dân chúng trong thôn lại bị sát hại.

Chỉ là bởi vì Thừa Tướng kia giận chó đánh mèo với hắn, đã táng tận thiên lương, khiến cho người vô tội cả thôn chôn cùng hắn.

Tử Đế Tôn phẫn nộ, giết Huyện lệnh, khởi nghĩa vũ trang, tạo phản.

Bản thân hoàng triều Đại Hàn cũng đã lung lay sắp đổ, ngọn lửa Tử Đế Tôn này châm đúng thời điểm.

Các nơi lần lượt hưởng ứng, mà Tử Đế Tôn cũng bắt đầu con đường tranh phách của mình.

Trước diệt Đại Hàn, lại chiến phản vương mười sáu đường.

Năm ấy Tử Đế Tôn hai mươi tuổi, lập nước Đại Viêm, trở thành đại đế trong miệng cha nuôi.

Nhưng vào năm năm trước, vị đại đế truyền kỳ này mất tích ly kỳ.

Trong một năm.

Thái tử kế vị chết.

Nhị hoàng tử lại kế vị chết.

Bốn năm trước, Tử Nhược Yên mười sáu tuổi, không còn là công chúa Đại Viêm vô ưu vô lự, thành Nữ Đế Đại Viêm ổn trọng cô độc.

“Nhạc phụ đại nhân giống với nam chính trong tiểu thuyết, chậc chậc.” Tiêu Thiên lắc đầu, quá khứ mà nhạc phụ này của mình trải qua quả nhiên là ly kỳ.

Cực kỳ đặc sắc, nhìn qua cũng hợp tình hợp lý.

Chỉ là rất kỳ quái...

Tử Nhược Yên phê duyệt tấu chương, phát hiện nửa ngày không nhúc nhích, ngẩng đầu nhìn Tiêu Thiên: “Có chuyện gì sao, cau mày suy nghĩ cái gì?”

“Nhạc phụ đại nhân ở sơn động gặp được kỳ ngộ, sau khi thức tỉnh thể chất, muốn đi Tứ Phương học phủ tiến tu, nhập môn không sao.” Tiêu Thiên xoay người nhìn Tử Nhược Yên: “Đường đệ của huyện lệnh đúng lúc có mặt, khiêu khích nhạc phụ, hai người giao đấu, kinh động đạo sư của học phủ, thu nhạc phụ nhập phủ.”

Tử Nhược Yên nhìn Tiêu Thiên nửa ngày, cười khẽ lắc đầu: “Đây thật sự là trong trải nghiệm trớ trêu của phụ hoàng, một giai thoại thú vị trong họa được phúc.”

Bạn đang đọc [Dịch] Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung của Kình Bạo Tiểu Long Hà

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    2

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!