Cũng may mà, trước khi Việt sư thúc đi có nói cho bọn hắn, nếu như muốn hấp thụ Âm Sát chi khí, có thể tiếp xúc một cái cấm chế ở trong động phủ, sẽ có Âm Sát chi khí tiến đến.
Ý thức của Tần Tang quay trở lại , phát hiện ra bề ngoài của Thực Tâm Trùng bị một tầng màu đen bao vây lấy, bám dán vào bên trên kim quang của ngọc phật, đang ngủ say.
Ngọc phật kim quang lọt vào sự gặm nuốt Thực Tâm Trùng , nhưng không có một chút dấu hiệu bị gặm xuyên nào cả, ngăn cản chặt chẽ Thực Tâm Trùng ở bên ngoài.
Ngọc phật cứu mạng chính mình lần thứ hai.
Không biết những người khác hiện tại có ý tưởng gì không, Tần Tang cực kỳ may mắn chính mình có ngọc phật che chở, không sợ Thực Tâm Trùng gặm nuốt Nguyên Thần, còn có một chút đường sống.
Có một chút cơ hội sống, nhất định phải toàn lực ứng phó!
Mê mang trong mắt Tần Tang, dần dần bị sự kiên định thay thế.
Hắn xua đuổi tạp niệm đi, khoanh chân ngồi dậy, vận hành công pháp, sau khi luyện mười mấy cái chu thiên , Nguyên Thần không có đau đớn tê tâm liệt phế như thế, cuối cùng cũng có thể ổn định được tâm xuống, suy nghĩ tỉ mỉ tình cảnh của chính mình.
Lần này Thăng Tiên đại hội là một cái tu tiên tông môn tổ chức gọi là Nguyên Chiếu Môn, cần trước ba mươi tuổi đột phá xong Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu thì mới có tư cách tham gia, mỗi lần chỉ nhận mười hai người nhập môn.
Nếu như thất bại, coi như không chết ở bên trên Thăng Tiên đại hội , Tần Tang cũng không tin Dịch chưởng môn sẽ mở lòng từ bi, lưu một cái mạng nhỏ của bọn họ.
Còn thời gian một tháng nữa , nếu như Tần Tang hấp thu toàn bộ dược lực Tụ Khí Đan, nhiều nhất có thể tới giai đoạn sau của Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu , cũng không thể biến đổi, chỉ có tu vi được tăng lên một cái cấp độ, thực lực mới có thể được nâng cao rõ rệt.
Tần Tang cuối cùng quyết định tạm ngừng tu luyện, thời gian một tháng đều dùng để tu luyện Tống Gia Kiếm Quyết cùng pháp chú.
Những tán tu kia không có Diêm La Phiên, có thể ở trước năm ba mươi tuổi đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu, mỗi một vị đều là cường địch.
Không hề nghi ngờ, đây đã không phải là trường hợp đầy đủ để bảo trụ mạng nhỏ , nhất định phải trải qua trận chém giết thảm thiết, mới có thể trổ hết tài năng, thậm chí mười sáu người đồng môn đều là đối thủ!
Mặt khác, sau khi tiến vào Nguyên Chiếu Môn đoán chừng sẽ không có Âm Sát chi khí để dùng, hắn phải thu thập nhiều Hồn Đan một chút mới được.
Tần Tang mở cấm chế của động phủ ra , thả Diêm La ra hấp thu Âm Sát chi khí, chính mình thì lại ngồi xếp bằng, tâm thần chìm vào đan điền, khí hải bên trong Ô Mộc Kiếm run rẩy.
. . .
- Nguyên Chiếu Môn Thăng Tiên đại hội, từ trước là nơi mà có thượng cổ cấm chế tồn tại, vốn là một nơi cấm địa, về sau bảo vật bên trong đều bị vơ vét sạch sẽ, Nguyên Chiếu Môn liền chiếm lấy nó. Bên trong địa thế hiện lên những hình bát quái , sau khi các ngươi đi vào, sẽ bị cấm chế ngẫu nhiên đưa vào bên ngoài một trong tám khu vực bên trong . Bởi vì sự tồn tại của cấm chế , một mực không thể sử dụng pháp khí truyền tin, ta ước định cho các ngươi một cái ám ký, sau khi gặp được đồng môn thì nhất định phải đồng tâm hiệp lực tranh đoạt danh ngạch, không thể chém giết lẫn nhau, nếu không tuyệt đối không thể tha thứ.
- Được rồi, lão phu đều đã nói rõ ràng những điều cần phải làm, hiện tại các ngươi có thể đi Nguyên Chiếu Môn được rồi, nhớ rõ tách ra mà đi. Cuối cùng đừng nghĩ đến chạy trốn, lão phu có thể thông qua Thực Tâm Trùng cảm ứng được vị trí của các ngươi, đến lúc đó giết chết bất luận tội! Nghe rõ ràng chưa?
Bóng đêm u ám mây đen che lấp trăng.
Trong rừng núi không một bóng người, sắc mặt Việt sư thúc hơi trầm xuống, trong ánh mắt chứa đựng ý cảnh cáo nồng đậm.
Tần Tang bọn người vội vàng xác nhận.
Bọn họ đã bị nhốt ở đáy vực Âm Sát ròng rã một tháng, cho tới hôm nay mới được thả ra, Việt sư thúc dùng phi toa mang bọn họ phi hành cả ngày, rơi vào chỗ sơn lâm này.
Phía trước không xa chính là Nguyên Chiếu Môn sơn môn, Thăng Tiên đại hội sẽ được bắt đầu vào hai ngày sau đó.
Tần Tang đợi đến cuối cùng, nhìn những vị đồng môn lần lượt rời đi, mới chào từ biệt Việt sư thúc, thi triển Vân Độn Chi Pháp ẩn vào rừng núi.
Theo hắn quan sát, mười sáu vị đồng môn, sau khi sử dụng Tụ Khí Đan , lại có năm vị đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ bảy, trong đó một vị sư huynh linh lực trên người đúng là thâm hậu kinh người, chỉ sợ cách đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ tám không còn xa, điều này làm cho trong lòng Tần Tang lo lắng không ngớt.
Bọn họ mỗi một người đều có cực phẩm pháp khí trên người, khó có thể đối phó.
Còn như lời Việt sư thúc nói tới không thể tự giết lẫn nhau, Tần Tang sớm liền ném ra sau đầu.
Chỉ có thể hy vọng đừng cùng những đồng môn khác bị phân đến một khu vực.
Sau khi ra khỏi sơn lâm, Tần Tang ở một chỗ dưới tảng đá lớn trầm ngâm rất lâu, cuối cùng than nhẹ một tiếng, đi vòng quanh co, chạy về phía Nguyên Chiếu Môn.
Ở khoảng cách trong miệng Việt sư thúc nói không tính là quá xa, Tần Tang vẫn là chạy một ngày đường, đến chạng vạng tối mới đi đến phía dưới Nguyên Chiếu Môn sơn môn.
Nhìn dãy núi hiểm yếu ở đây, cổ thụ thật sâu, mây mù quanh năm không tiêu tan, thực ra chỉ là dùng để ngăn cản người phàm tới.
Chỉ có dùng Vọng Khí Thuật thì mới có thể nhìn thấy, ở trong núi sương mù dày cũng không có che kín bầu trời, vô số đình đài lầu các, lang kiều thủy tạ lượn lờ ở giữa Tiên Vân, tạo thành một cảnh Tiên gia hưng thịnh .