-Chúc mừng Tần đại ca, về sau chúng ta chính là sư huynh đệ rồi.
Bên tai đột nhiên nghe được truyền âm từ Đàm Kiệt, lòng Tần Tang hơi xao động, cũng truyền âm lại, tự giễu nói:
-Đàm sư huynh, về sau ngươi vẫn nên tuân theo quy tắc sư môn, gọi ta là sư đệ, nói thật hiện tại sư đệ vẫn cảm thấy khó tin, chẳng lẽ các ngươi đều có tín vật ngọc bội?
Sư huynh và sư đệ là sắp xếp dựa theo thứ tự trước sau trên danh sách, mặc dù Tần Tang tuổi tác lớn hơn Đàm Kiệt, vẫn phải ngoan ngoãn gọi sư huynh. Trừ khi hắn đột phá Trúc Cơ kỳ trước, Đàm huynh đệ có thể gọi hắn là sư thúc.
-Đó là điều hiển nhiên, không có tín vật chắc chắn không nhận được sự cho phép của Thần Khí các. Phải biết, cơ hội gia nhập tông môn cho tán tu chúng ta cực kì ít , không chỉ phụ cận U sơn, ngay cả tán tu từ những nơi xa xôi đều đang tìm kiếm tín vật Thần Khí các, tranh đoạt vô cùng khốc liệt, ta và đại ca cũng trải qua trăm ngàn đắng cay, cơ duyên xảo hợp mới có được hai viên tín vật này.
Xem ra mình có được tín vật từ chỗ thanh niên họ Hàn, vận khí quả thực không tệ.
Đây gọi là là trong họa có phúc, với tư chất của bản thân, vốn dĩ chỉ có thể ở ngoại môn Hàn gia, bây giờ lại gia nhập được tông môn tu tiên, không biết nên hận hay nên tạ Chân Minh.
Tần Tang dở khóc dở cười, nhẹ nhàng thở dài:
-Đàm sư huynh, các ngươi biết sơn môn của sư môn chúng ta ở đâu không? Thực lực như thế nào?
-Trước kia từng nghe qua danh tự sư môn, là danh môn tu tiên Bắc Địa trong truyền thuyết, nằm ở cực bắc Hàn Vực, không ngờ sẽ bố trí Thần Khí các tại địa phương xa như vậy. Tần đại ca yên tâm, nhìn Thần Khí các là biết sư môn chúng ta thực lực không yếu, có thể được sư môn che chở, tương lai nhất định có hi vọng.
Giọng nói Đàm Kiệt mang chút hưng phấn.
Hai người truyền âm nói mấy câu.
Có thể gia nhập tông môn tu tiên là chuyện tốt, tài nguyên tu luyện mà đệ tử tông môn tu tiên có được hoàn toàn không thể so cùng với tán tu, sau khi gia nhập tông môn bất luận tu hành, hay là tìm kiếm Âm Sát khí, chắc chắn sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Nhưng nghĩ đến bản thân là Ngũ linh căn, Tần Tang thế nào cũng không cao hứng nổi.
Chờ đến trời tối, trong thời gian này vị Việt sư thúc kia lại dẫn mấy tán tu tiến vào, cuối cùng lại chỉ thu nhận một nữ hài. Thần Khí các hành sự không chê vào đâu được, tán tu bị từ chối đều được đền bù một kiện Trung Phẩm Pháp Khí.
Một người tán tu trong đó tu vi có Luyện Khí kỳ tầng hai, mặc dù là tam linh căn, nhưng vẫn bị từ chối.
Còn có một vị tu vi cao hơn cả Lương Diễn, đã đạt đến Luyện Khí kỳ tầng thứ tám, lại bị từ chối bởi vì tuổi tác hơi lớn , người kia đương nhiên là không phục, nhưng ở trước mặt tu sĩ Trúc Cơ kỳ không dám lỗ mãng, đành phải lãnh pháp khí, tức giận bất bình rời đi.
Cuối cùng, chỉ có bảy người, năm nam hai nữ được Khôi Âm tông thu nhận, tuổi tác đều khoảng hai mươi, vượt qua Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu một người cũng không có, Tần Tang cũng không hiểu Khôi Âm tông dựa vào tiêu chuẩn gì để thu đồ đệ.
Đêm, sự ồn ào náo nhiệt biến mất, vị Việt sư thúc kia cùng hai ông lão mặc đạo bào màu đen đi đến.
Tần Tang bọn hắn vội vàng ngồi dậy đứng trang nghiêm, ở sau lưng Lương Diễn hành lễ:
-Vãn bối ra mắt Đổng sư thúc, Việt sư thúc, ngũ sư thúc.
Ông lão mũi ưng ở giữa chính là Đổng sư thúc, ánh mắt tựa đao, như đang đâm vào hai mắt bọn hắn, đồng loạt cúi đầu không dám đối mặt.
Đổng sư thúc đột nhiên cười âm hiểm một tiếng, khí thế cường đại thuộc về tu sĩ Trúc Cơ kỳ bỗng nhiên bộc phát, Tần Tang hoảng hốt, chỉ cảm thấy như có Thái Sơn áp đỉnh, cố gắng dốc hết toàn lực, mới không nằm rạp trên mặt đất, những người khác sắc mặt cũng đỏ lên, đau khổ chống đỡ.
-Các ngươi có thể được Khôi Âm tông chọn trúng, chứng tỏ thiên phú không tồi, sau khi gia nhập Khôi Âm tông, nhất định phải dốc sức tu luyện, cắt đứt toàn bộ trần duyên trên người! Trước khi đột phá Trúc Cơ kỳ, trừ khi là nhiệm vụ sư môn, tất cả đều không được phép tự tiện xuống núi, nếu làm trái quy tắc. Đến lúc đó, đừng trách lão phu không nhắc nhở các ngươi!"
Đám người nghe xong xôn xao một trận.
Trong lòng Tần Tang căng thẳng, theo đuổi trường sinh nhất định phải chuyên tâm tu luyện, không cần sư môn thúc giục, Tần Tang cũng sẽ không phân tâm. Nhưng nếu không xuống núi, làm sao tìm được Âm Sát khí.
Sau khi đóng lại Thần Khí các, bọn người Tần Tang đi theo sau ba vị sư thúc, lặng lẽ rời khỏi phường thị
Sau khi đoàn người ra khỏi phường thị, ba vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Khôi Âm tông lấy ra một chiếc Phi Toa bằng ngọc màu ngà sữa, Phi Toa tỏa ánh hào quang lấp lánh, bao lấy mọi người, bay nhanh về phía chân trời
Không ngờ, vừa bay chưa được bao xa, phía U sơn đột nhiên bay ra một ánh kiếm đỏ rực, đâm trúng Phi Toa.
Sự việc xảy ra ngoài ý muốn, Phi Toa bị kiếm quang đâm qua, vỡ thành từng mảnh vụn sáng chói rơi như mưa, trông như ảo ảnh.
Một tiếng thét vang lên từ sâu thẳm trong U sơn, tiếp đó có mấy thân ảnh nhảy ra từ trong bóng tối, chạy trốn bốn phương tám hướng, đột nhiên phát hiện xung quanh mình bị một tầng hắc khí quỷ dị vây lấy.
Hắc khí cuồn cuộn gia tăng, bên trong giống như có vô số ác quỷ đang gào thét, nháy mắt nuốt hết những kẻ đánh lén kia, không để lọt ra một tiếng hét thảm nào, chờ hắc khí biến mất, chỉ còn lại những bộ xương khô.