Lý Thanh lặng lẽ đi theo trong bóng tối, thỉnh thoảng lẻn vào bên trong các kiến trúc, ẩn giấu sự tồn tại của mình.
Rất nhanh hắn đã phát hiện ra vấn đề.
Trên thân Ngưu Thập Tam không có bất kỳ khí tức nào, nếu như không phải ánh mắt của hắn nhìn thấy, thậm chí không cảm giác thấy sự tồn tại của người này.
Trong lòng như có điều suy nghĩ,"Hèn gì quang minh chính đại như vậy, thì ra nhất định phải nhìn thấy hắn, mới có thể phát hiện sự tồn tại của hắn."
Yên lặng đi theo Ngưu Thập Tam, rất nhanh bọn họ đã đến trung tâm của Thiên Nữ tự.
Nơi này xây dựng một tòa cung điện to lớn, bên trong thờ cúng một pho tượng Thiên Nữ quỷ dị.
Bốn phía tòa cung điện này còn có một bức tường nhỏ ngăn cách với bốn phía.
Lúc này, Ngưu Thập Tam đã chui vào trong tường vây này.
Lý Thanh thấy vậy thì nhíu mày, hắn cũng không tiến vào phạm vi tường vây này.
Hắn có thể cảm giác được trong bức tường này tràn ngập lực lượng nguy hiểm, tùy ý tới gần lập tức sẽ bị phát hiện.
Mà Ngưu Thập Tam không kinh động bất cứ lực lượng nào, nhẹ nhõm tiến vào trong đó.
Lý Thanh ẩn núp trong bóng tối ngoài tường, xuyên qua khe cửa quan sát bên trong.
Hắn thấy Ngưu Thập Tam tới gần cung điện, núp tại góc tường, tựa hồ đang lắng nghe gì đó. ...
Bên trong cung điện lúc này cũng có vài bóng người.
Đập vào mắt hắn là một pho tượng Thiên Nữ quỷ dị, nó có sáu cánh tay màu vàng kim quỷ dị, mặc một thân sa y mỏng, bộ phận trọng yếu như ẩn như hiện, gương mặt xinh đẹp, khóe miệng khẽ nhếch lên lộ ra nụ cười tà mị.
Một đài sen quái dị để ngồi xuống, đó là một đài sen do vô số nam tử chồng chất mà thành, mặt mũi đầy vẻ vặn vẹo, tựa hồ như muốn nhào vào pho tượng thiên nữ.
Phía dưới pho tượng Thiên nữ là một đại trướng màu phấn hồng, Huyết Cốt Thiên Nữ ưu nhã nằm phía trên. Một đồng tử đang bóp vai cho nàng, một đồng tử khác đang đấm chân cho nàng.
Hai đồng nữ một đen một trắng đứng ở dưới đại trướng, các nàng theo thứ tự là đệ tử Huyết Cốt Thiên Nữ - Bạch Diện Nữ, Hắc Mộc Tử.
Còn có ba bóng người ngồi trên ghế phía dưới đại điện.
Huyết Nguyệt thiền sư, Hoàng Quỷ đạo nhân, tông chủ Tam Xuyên - Lý Tam Xuyên.
Huyết Nguyệt thiền sư cùng Hoàng Quỷ Đạo Nhân đều là tu sĩ Linh Thức Cảnh, tu vi chỉ dưới Huyết Cốt Thiên Nữ.
Trong Thiên Nữ tự này, có một vị trí đứng trong hàng ghế Đại trưởng lão.
Tông chủ Tam Xuyên Lý Tam Xuyên thì là tu sĩ Chân Pháp Cảnh, chức vị trưởng lão, giống như Hắc Mộc Tử và Bạch Diện Nữ kia.
Bọn họ chính là trung tâm của Thiên Nữ tự này.
Chỉ nghe Huyết Cốt Thiên Nữ nói với giọng vũ mị yếu ớt: "Tiếp theo an bài thế nào rồi?"
Lý Tam Xuyên vội vàng đứng lên nói: "Hồi Thiên Nữ, phía dưới đã sắp xếp xong xuôi."
"Chân truyền 30 vị, nội môn 150 vị, đệ tử ngoại môn 350."
"Đánh Tam Xuyên thành đã đủ rồi."
Huyết Cốt Thiên Nữ gật đầu: "Không cần gấp, ta còn mời được Già Nam bà bà của núi Già Nam, Vạn Độc lão tổ của núi Ngũ Độc đến, đến lúc đó hợp với tu vi Linh Thức Cảnh của năm vị chúng ta lại càng nắm chắc hơn có thể công phá thành Tam Xuyên."
"Mặc gia dù sao cũng là tông môn cơ quan, muốn đánh thành thị của bọn họ ít nhất phải khó gấp ba lần."
"Lúc này Tâm Thần tử còn chưa biết ta đã tới, phải chuẩn bị cho tốt."
"Ta không đánh trận nào không nắm chắc, muốn đánh thì phải ngay lập tức."
"Ân oán giữa ta và hắn thâm hậu, hắn đã hóa thành tâm ma của ta, đúng là kiếp số cuối cùng ta đột phá Linh Thức Cảnh."
"Không giết người này, ta vĩnh viễn khó có thể đột phá bước cuối cùng."
"Lần này thật vất vả mới thăm dò được hắn chủ trì thành Tam Xuyên, là cơ hội tốt nhất."
"Các ngươi muốn khống chế tất cả mọi người cho ta, tuyệt đối không thể tiết lộ bất kỳ tin tức nào."
"Hiểu chưa?"
"Thỉnh Thiên Nữ yên tâm!" Lý Tam Xuyên trịnh trọng đáp.
Bọn hắn cũng không có phát hiện, Ngưu Thập Tam đang ở bên ngoài nghe lén bọn hắn nói chuyện.
Bên ngoài bỗng truyền đến một tiếng quát chói tai: "Người nào!"
Mấy người trong đại điện biến sắc, Hắc Mộc Tử xông ra ngoài đầu tiên.
Tấm lụa đen phủ khắp người, đeo một tấm mặt nạ quỷ dị màu đen, thân thể uyển chuyển khiến người ta phải miên man bất định.
Khi hắn vọt ra ngoài cửa, nhìn thấy chính là "Ngưu Thập Tam" chạy trốn.
Vung tay lên, từ trong tay áo bay ra một cái khăn lụa màu đen, giống như một đạo lưu quang, lóe lên liền trói Ngưu Tam Thập lại.
Nhưng tiếp theo một cái chớp mắt, thân ảnh Ngưu Thập Tam đột nhiên biến mất, phảng phất chưa từng xuất hiện qua.
Hắc Mộc Tử thấy một màn như vậy, dường như cũng sửng sốt một chút.
Lý Thanh quan sát ở ngoài tường lập tức nhận ra nguy hiểm, chợt lóe liền chạy về phía phòng của mình.
Ngay lúc hắn vừa mới trở lại phòng, trong nháy mắt toàn bộ Thiên Nữ tự đều vang lên một mảnh tiếng chuông.
Rất nhanh tiếng đập cửa liền vang lên, Lý Thanh mở cửa ra, bên ngoài là một ngoại môn đệ tử.
"Tôn đầu lĩnh, Thiên Nữ bảo tập hợp, nhanh đi qua đi."
Lý Thanh gật đầu, trong lòng cẩn thận, lặng lẽ đi về phía quảng trường Thiên Nữ Điện.
Rất nhanh hơn năm trăm người đều đi tới nơi này, cơ hồ che kín cả quảng trường.
Đệ tử chân truyền đều hội tụ cùng một chỗ với thủ hạ của mình, trên mặt mỗi người đều mang đầy nghi vấn, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Phía trước, Hắc Mộc Tử từ trong đại điện đi ra, dùng một ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía tất cả mọi người.
Ánh mắt lạnh như băng tràn đầy sát khí kinh khủng, khiến cho tất cả mọi người không tự chủ được phải cúi đầu.
"Mới vừa rồi có người xông vào Thiên Nữ điện, ở bên ngoài nghe trộm, có thể xác định đó là mật thám của thành Tam Xuyên."
"Bây giờ phải chứng minh thân phận của tất cả mọi người."
"Tất cả mọi người giám thị lẫn nhau, bất kỳ người nào có vấn đề đều có thể lập tức báo cáo lại."
Lý Thanh trong lòng giật mình, nhưng hắn cũng không e ngại.
Bởi vì chân thể của hắn là chân thân biến hóa thật sự.
Ngoại hình của hắn đều là hàng thật giá thật, thuộc về huyết nhục của hắn chứ không phải giả.
Tinh khí Vạn Pháp có thể mô phỏng tinh khí hỗn tạp của yêu quái, lại thêm có Tàng Khí châu che giấu, hắn ta tự thấy mình sẽ không bị tra ra vấn đề.
Rất nhanh Hắc Mộc Tử đã bắt đầu điều tra từng người một.
Trong tay hắn xuất hiện một tấm gương, tựa hồ có thể bài trừ huyễn tượng, chiếu ra tướng mạo thật sự của những người này.
Cho dù phát sinh dị hóa, cũng không cách nào che giấu.
Một người lại một người bị sàng lọc, Lý Thanh cẩn thận quan sát.
Hắn phát hiện tấm gương này ngay cả khí lực kỳ diệu tràn ra từ cơ thể dị hóa cũng bị tấm gương soi thủng.
Trong lòng thoáng có chút khẩn trương, nhìn loại biến hóa này, hắn cũng có chút không nắm chắc được, mình có thể gánh được tấm gương này chiếu xạ hay không.
Con mắt của Hoàng Thử đạo nhân nhìn về phía hắn, trong mắt hoàn toàn bình tĩnh, tựa hồ hắn cũng không sợ loại kiểm tra này.
Lý Thanh nhìn hắn, hai người ngầm hiểu lẫn nhau, yên lặng chờ đợi.
Rất nhanh Hắc Mộc Tử mang theo tấm gương liền đi tới trước mặt Hoàng Thử đạo nhân.
Nhìn Hoàng Thử đạo nhân, ánh mắt Lý Thanh nhíu lại, trong lòng thoáng có chút khẩn trương.
Nếu người này bại lộ, có thể sẽ liên lụy đến mình, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng thi triển Vạn Vật Độn Pháp.
Một khi không đúng, lập tức chạy, mặc dù hắn cũng không biết có thể chạy thoát hay không.
Khi hắn nhìn thấy diện mục trên gương, thì hơi nhẹ nhàng thở ra.
"Đến lượt ngươi!" Ánh mắt của Hắc Mộc Tử nhìn về phía Lý Thanh.