Lý Thanh nghe nói như thế, trên mặt vô cùng bình tĩnh.
Hắc Mộc Tử dùng gương chiếu về phía Lý Thanh, trong gương là một gương mặt khỉ miệng lôi công, nhìn không thấy bất cứ biến hóa gì.
Nếu là yêu quái vậy không có khả năng là thám tử.
Nhân loại và yêu quái là thiên địch.
Trong lòng Lý Thanh và Hoàng Thử đạo nhân đều hơi buông lỏng.
Dưới trướng Ngưu Thập Tam, Lý đạo nhân lại quỷ dị nhìn chằm chằm Hoàng Thử đạo nhân, trên mặt lộ ra vẻ thất vọng.
Hiển nhiên đối với việc Hắc Mộc Tử cũng không cách nào nhìn ra bộ mặt thật của Hoàng Thử đạo nhân liền làm hắn cảm thấy thất vọng.
Lúc đến lượt Ngưu Thập Tam, Hắc Mộc Tử nhìn hắn một cái.
Trong ánh mắt tựa hồ tràn ngập băng lãnh, Ngưu Thập Tam không tự chủ được run rẩy một cái.
"Làm gì nhìn ta, ánh mắt này thật dọa người!" Bản năng Ngưu Thập Tam cảm nhận được một loại sợ hãi.
Hắn làm sao biết, Hắc Mộc Tử đã từng thấy qua hình tượng người nọ ở bên ngoài.
Tự nhiên nhận ra Ngưu Thập Tam chính là bị mượn dùng hình tượng.
Bất quá Hắc Mộc Tử không nói gì, chiếu xạ một phen, sau khi xác định không có vấn đề gì liền đi đến chỗ đội ngũ khác.
Đảo mắt đã trôi qua một canh giờ, tất cả mọi người đều bị đuổi đi.
Trong đám người này không có thám tử, Hắc Mộc Tử quay người tiến vào Thiên Nữ Điện.
"Sư phụ, ta đã dùng Bản Tướng Kính chiếu qua, không phát hiện người có vẻ là thám tử thành Tam Xuyên."
Dung nhan xinh đẹp của Thiên Nữ nhíu mày, mi tâm điểm một chút huyết hồng, đỏ tươi dị thường, khóe mắt lộ ra một tia lãnh quang.
"Hừ, ngược lại ẩn giấu rất sâu."
"Mấy ngày nay các ngươi âm thầm điều tra, nhất định phải tìm ra tên này cho ta."
"Vâng, sư phụ (Thiên Nữ)", mọi người thấp giọng nói. ...
Lúc này Lý Thanh trở về gian phòng của mình, hơi thở phào nhẹ nhõm.
"Hi vọng tên gia hỏa kia đừng chơi thiêu thân."
Lý Thanh không định hành động thiếu suy nghĩ, hắn có thể xác định Nhất định có người đang âm thầm theo dõi.
Trong phòng của Hoàng Thử đạo nhân, trong tay của hắn lấy ra một lá bùa kỳ dị.
Hắn đem lá bùa đặt ở mi tâm của mình, một cỗ lực lượng kỳ diệu có chút liên kết cùng tinh thần của hắn.
Tâm linh của hắn dường như đã đi tới một nơi hư vô, đối diện xuất hiện một bóng người.
Đó là một thanh niên anh tuấn cao ngất, mi tâm có một chút ấn ký màu đen, một đôi lông mày như đuôi phượng, toàn thân lộ ra khí chất.
Một đôi mắt xếch, mặt trái xoan đẹp đẽ, tướng mạo không bình thường.
"Tâm Thần Tử đại nhân, ta đã dò xét ra kế hoạch của Thiên Nữ..."...
Bên trong thành Tam Xuyên, Tâm Thần Tử đi ra từ một gian mật thất, bên ngoài là một gian đại sảnh.
Lúc này, nơi đây xuất hiện hai bóng người.
Một bóng người mặc áo bào xanh, để râu ria, nhìn qua 40 tuổi, toàn thân lộ ra một loại khí chất yên tĩnh, trong tay nắm một cây bút kỳ diệu.
Người này là họa sĩ, cũng là một cao thủ tu hành, tên là Long Phi Vân.
Một người mặc khôi giáp khác tay cầm trường thương, diện mục thô kệch, hơn 30 tuổi, toàn thân toát ra một cỗ sát khí.
Người này là cao thủ binh gia - Hứa Xương Ngọc.
Tâm Thần Tử đi vào đại sảnh, nhìn hai người chắp tay: "Đa tạ hai vị đường xa đến đây trợ giúp cho ta."
"Lần này thiên nữ Huyết Cốt xâm phạm, khí thế hùng hổ, ngoại trừ vì ta ra còn có cả tòa thành Tam Xuyên nữa, sợ là cục diện quần chúng trong thành đều bị diệt."
"Hiện tại, nàng đã chiếm cứ Tam Xuyên môn, thu nạp một mảnh yêu ma quỷ quái và tán tu, thành lập Thiên Nữ tự, nhìn qua là muốn đánh lâu dài với ta."
"Nhưng thực ra có ý định khác, đã mời được Già Nam bà bà của Liên Nam sơn, Vạn Độc lão tổ của Ngũ Độc sơn đến đây trợ giúp."
"Còn có Huyết Nguyệt thiền sư và Hoàng Quỷ đạo nhân cũng ở dưới trướng."
"Đến lúc đó năm đại Linh Thức cường giả và rất nhiều Trúc Cơ, Chân Pháp cảnh xâm lấn thì sẽ là tai hoạ ngập đầu sao?"
"Toàn bộ thành Tam Xuyên đều sẽ hóa thành bột phấn."
"Tuyệt đối không thể đợi đến lúc đó, chúng ta phải phát động thế công sớm."
Cao thủ binh gia Hứa Xương Ngọc cười nhạt,"Ngươi đứng sau là được rồi, dù sao Mặc gia các ngươi cũng đã trả đủ giá."
"Bất quá ta muốn phát huy toàn lực, phải mượn đội thiết kỵ Mặc gia, cho dù là Linh Thức đỉnh phong, ta cũng có thể chém bọn hắn xuống ngựa."
"Có thể! Mặc gia thiết kỵ đội giao cho ngươi." Tâm Thần Tử cười nhạt một tiếng nói.
Ánh mắt nhìn về phía họa đạo cao thủ bên cạnh.
"Long tiên sinh, lệnh đồ Hoa Thiên Minh tình hình vẫn khỏe mạnh, còn lập được đại công."
"Sau khi trở về, ta nhất định sẽ ban thưởng tương ứng."
Long Phi Vân gật gật đầu, sắc mặt bình tĩnh nói,"Được."
"Như vậy việc không nên chậm trễ, ngày mai bình minh, chúng ta liền động thủ."
Hai người nhìn thoáng qua tâm thần tử,"Được!"...
Mặt trời mọc từ phía tây, một tia sáng bình minh bỗng chiếu sáng bầu trời.
Âm dương giao hoà, thiên địa luân chuyển.
Thời điểm vạn vật thức tỉnh, thành Tam Xuyên bỗng nhiên mở rộng.
Một đội kỵ binh mãnh liệt phóng ra, sát khí ngập trời bao trùm lên trên đó, trên không trung cả đội kỵ binh hội tụ ra một con hổ màu đen to lớn.
Hứa Xương Ngọc chính là binh gia sát đạo, tu hành chính là 'Bạch Hổ Sát Kinh Quyển', là đệ tử đích hệ binh gia chân chính.
Thiên Nữ tự và thành Tam Xuyên cách nhau chỉ một dặm, đi nhanh về phía trước cũng chỉ một lát.
Mặc gia thiết kỵ, tất cả đều là Mặc gia đệ tử tu sĩ, mỗi người thấp nhất đều là cấp bậc Luyện Tinh, số lượng chừng 100 người.
Tất cả đều mặc thiết giáp Mặc gia, đao thương bất nhập, phía trên có điêu khắc phù văn, vô cùng cường đại.
Trong quân trận còn có hai bóng người, Tâm Thần tử, Long Phi Vân ẩn nấp.
Ba vị cao thủ Mặc gia mặc áo đen, toàn thân tràn ngập khí tức Chân Pháp Cảnh.
Ba đại cao thủ hội tụ tại thiết kỵ Mặc gia, giống như một dòng nước lũ màu đen.
Mặt đất chấn động lập tức kinh động đến Thiên Nữ tự, tiếng chuông dồn dập vang lên.
Một đám tu sĩ, yêu quái còn đang trong giấc ngủ hoặc tu hành đều bị bừng tỉnh.
Trên bầu trời vang lên một tiếng hô rung trời,"Tất cả mọi người tụ họp cửa chùa, người thành Tam Xuyên tới rồi."
Một đám yêu ma quỷ quái nghe được tin tức, lập tức hành động.
Chỉ trong chốc lát, mây đen trước Thiên Nữ tự hội tụ, khí tức yêu ma che khuất bầu trời.
Phía xa xa có hư ảnh mãnh hổ màu đen cực lớn đã đánh tới, trực tiếp đụng vào trận pháp bên ngoài Thiên Nữ tự.
Ầm ầm ầm.
Tiếng va chạm khủng bố nổ tung, trận pháp dưới lực lượng kịch liệt điên cuồng run rẩy.
Oán hồn cùng Thiết Thi chủ trì trận pháp, nổ tung ngay tại chỗ một nửa.
Tông chủ Tam Xuyên - Lý Tam Xuyên sắc mặt trắng bệch: "Thật mạnh, quân đạo binh gia!"
Trận pháp của hắn vậy mà chỉ đỡ được một đòn, mà lúc này mãnh hổ đã đánh xuống đòn thứ hai.
Trên bầu trời, Thiên Nữ mặc áo đỏ đã ra tay, đỉnh đầu dâng lên khí tức màu máu, hóa thành một bàn tay khổng lồ chộp về phía mãnh hổ.
Ầm ầm ầm.
Tiếng nổ kinh khủng không ngừng nổ tung, phạm vi trăm mét đều bị ảnh hưởng.
Mãnh hổ cực lớn bị trực tiếp đánh lui, kỵ binh vốn đang hung mãnh trùng kích bỗng nhiên dừng lại, đứng ở khu vực cách Thiên Nữ tự mười trượng.
Tâm Thần Tử cưỡi ngựa đi ra, nhìn Huyết Cốt Thiên Nữ trên bầu trời: "Huyết Cốt Thiên Nữ chúng ta lại gặp mặt rồi."
Huyết Cốt Thiên Nữ sắc mặt lạnh lùng: "Đúng vậy a, chúng ta lại gặp nhau rồi."