Chương 14: [Dịch] Loạn Thế Thư

Huyết Thần Giáo (2)

Phiên bản dịch 6274 chữ

Ban đêm.

Bên trong sơn trại, Triệu Trường Hà vẫn ở cùng Lạc Thất như cũ bên trong một gian nhà gỗ, ngủ cùng giường.

Kỳ thực ở khách sạn trên đường về đã an bài như vậy, bất quá lúc ấy Lạc Thất thật sự là mặt quá thối, chưa từng muốn nằm cùng chỗ với Triệu Trường Hà, Triệu Trường Hà cũng rất không khách khí chiếm lấy giường ngủ, khiến Lạc Thất chỉ có thể nằm sấp trên mặt bàn.

Hiển nhiên Triệu Trường Hà ngay cả một điểm thông cảm cũng chẳng có, là ta ép ngươi đi ngủ bàn sao? Chết vì sĩ diện.

Ngược lại, đêm nay hắn muốn đem Lạc Thất từ trên mặt bàn kéo ra:

- Nếu như đã chịu nói chuyện lại với ta, còn nằm sấp trên mặt bàn làm gì a? Lên giường đi.

Lạc Thất bỗng co cổ tay lại, Triệu Trường Hà phát hiện mình đụng cũng không đụng nổi cái tên đại sư huynh gầy gò ốm yếu này, quả nhiên người ta đạt đến nhất trọng huyền quan vẫn là ngưu bức. Hắn bất đắc dĩ thu tay lại:

- Kiêu ngạo cái gì? Ngươi còn tưởng nơi đây là tiểu viện ngoại môn của mình a, vẫn nên nằm chung thì hơn, chẳng lẽ ngươi cứ một mực nằm sấp trên bàn?

Lạc Thất lạnh lùng đáp:

- Ta không quen ngủ chung với người khác.

Triệu Trường Hà hừ hừ nói:

- Sợ ta là nữ sao?

Lạc Thất đánh giá hắn từ trên xuống dưới, hồi lâu mới cười nhạo:

- Ngươi không biết trên mặt ngươi có sẹo, tướng mạo rất dữ tợn sao? Nếu có là nữ tất cũng là xấu nhất thiên hạ, có đưa tới cửa cho ta, ta cũng một cước đạp ra ngoài.

Trên mặt có sẹo sao? Triệu Trường Hà rất lâu chưa soi gươngm cũng không qua rõ ràng, lúc đầu ở Triệu Thố khi cứu đứa bé kia quả thật đã bị chém một nhát, cũng không có thời gian để xử lý, phỏng chừng đã thành sẹo.

- Có sẹo cũng tốt – Triệu Trường Hà thản nhiên nói – Có thế nhắc nhở ta chuyện phải làm.

Lạc Thất mắt phượng nheo lại.

Triệu Trường Hà ôm cánh tay dò xét nhìn Lạc Thất, mắt phượng mày ngài, tặc lưỡi nói:

- Ta thật sự xấu xí cũng coi như là đúng, ngược lại ngươi nếu là nữ nhân còn có thể đấy...Nếu không phải là nữ, thay đổi quần áo cũng giống nữ nhân rồi.

Lạc Thất quắc mắt nhìn y trừng trừng:

- Cho là ta không thể giết ngươi?

- Ách.

Triệu Trường Hà lúc này mới ý thức được đây không phải là thời hiện đại cùng chém gió với lũ bạn cùng bàn, bọn chúng nghe xong cũng sẽ chỉ phì cười, ở đây không chừng sẽ muốn chém chết ngươi, hơn nữa cả hai cũng không phải rất thân.

Nghĩ tới đây, Triệu Trường Hà mất hứng, đổi giọng nói:

- Được rồi, ngươi ngủ giường, bàn để ta.

Lạc Thất vẻ mặt đang giận dữ bỗng cứng đờ, ngạc nhiên nói:

- Sao bỗng dưng lại đổi tính rồi? Cả đường về ngươi kê cao gối mà ngủ giường lớn, cái rắm đều không hỏi ta một câu.

- Khi đó cảm thấy ta cũng không nợ ngươi cái gì, ngược lại xem như ta cứu ngươi mới đúng, ngươi cho ta mặt lạnh, ta nịnh nọt làm gì? Chuyện bây giờ đều đã qua.....

- Nhìn ra không, ngươi bản lĩnh không lớn lắm, tính khí lại thối như thế.

- A...Đều như nhau – Triệu Trường Hà khoát tay – Đi ngủ đi, ta đi đọc sách đã. Đừng nói giường ta đã nằm qua ngươi không muốn nằm đấy? Đại nam nhân sao lại lắm chuyện như vậy.

Lạc Thất:

- Đọc sách của ngươi đi.

Sách là chỉ quyển bí tịch Huyết Sát Công kia.

Sơn trại tuy mới xây dựng nhưng lại đầy đủ mọi thứ, trong phòng còn có ngọn đèn, chỉ là đối với Triệu Trường Hà mà nói thì ánh sáng có chút lờ mờ. Nhưng hắn lại bất ngờ phát hiện ra mắt mình cũng không có dấu hiệu mỏi, năng lực “con mắt sau lưng” này tựa hộ không chỉ tăng cường thị lực và thính lực một cách bình thường mà còn có khả năng nhìn vào ban đêm, cảm giác không gian phát triển có chút lớn.

Chỉ có điều thứ chữ phồn thể này nhìn thật sự rất đau mắt a.

Nhìn bộ dạng Phương Bất Bình tùy ý đem bí tịch ném cho hắn, thế mà Triệu Trường Hà phát hiện lúc đó đám giáo đồ xung quanh còn có vẻ cực kỳ hâm mộ.

Cũngkhông biết là bởi vì công pháp này có vẻ không tệ, hay là chỉ cần là công pháp thì đối với người bình thường đều đã rất hiếm thấy....

Đáng tiếc, chính mình đã làm thủ tục nhập giáo, vốn không nên chỉ đổi lấy những vật này.

Hắn ngồi ở bên cạnh bàn, xem bí tịch đến xuất thần, Lạc Thất liền dựa vào đầu giường nhìn hắn.

Thấy hắn xuất thần bộ dáng,Lạc Thất khóe miệng cũng có chút ý cười hả hê, ung dung mà an ủi :

- Cũng không cần uể oải, có thể có được Huyết Sát Công cũng coi như không tệ.

Triệu Trường Hà hỏi:

- Ngươi từng nghe qua công pháp này?

- Công pháp này cũng xem như có danh tiếng, ta đích xác đã từng nghe thấy – Lạc Thất chầm chậm nói – Nghe nói đạo tặc dưới trường Huyết Thần Giáo chỉ có lập được công trạng mới có thể được truyền thụ, nó có thể nhanh chóng nâng cao sức chiến đấu, giúp ngươi tiến cảnh nhanh hơn, chỗ tốt xem ra không ít, ít nhất là tốt hơn nhiều so với công pháp ngoại môn của ta. Đương nhiên, bởi vì là truyền thụ cho phỉ đồ thuộc hạ, nên muốn nói là tốt đoán chừng cũng có giới hạn.

Triệu Trường Hà hỏi:

- Cũng coi như tạm ổn, ngươi có muốn xem không? Cũng không phải thứ gì không muốn cho người nhìn thấy.

- Ngươi ngược lại rất nghĩa khí – Lạc Thất có chút giật mình – Đây là công lao của ngươi gian khổ đạt được, nói nói liền cho ta?

Triệu Trường Hà thở dài:

- Ma giáo cũng không phải nơi tốt...Chúng ta bây giờ xem như vận mệnh tương liên, không đoàn kết thì chờ người khác tới khi dễ hay sao? Còn quan tâm cái gì tới công lao của ai.

Lạc Thất nhìn hắn nửa ngày, một chút ý tứ hả hê ban đầu cũng dần biến mất, giọng điệu nhu hòa hơn rất nhiều:

- Mặc dù không được phép cho người khác nhìn, nhưng cũng khó đảm bảo bọn chúng có ý tứ khảo nghiệm ngươi hay không, Phương đà chủ thái độ với ngươi quá tốt, ngươi vẫn nên chú ý một chút đừng để hắn lừa gạt.

Triệu Trường Hà gãi gãi đầu, không nói gì.

Lạc Thất lại nói:

- Huống chi tâm pháp của ta đã ổn định rồi, ngươi cho ta cũng chưa chắc có tác dụng gì. Thật sự đối với ta hữu dụng mà nói, là một cơ hội trở về Lạc gia, tìm dưới đống phế tích xem công pháp hạch tâm lưu truyền nội bộ của Lạc gia, hy vọng chưa bị kẻ nào lấy đi a.

Dừng một chút, lại nói:

- Ân...Nếu như ngươi muốn học tâm pháp của ta, ta cũng không phải người hẹp hòi, muốn học liền cho ngươi. Nhưng ta đã nói qua, tuổi của ngươi phù hợp luyện Huyết Sát Công, loại chính tông nội gia tâm pháp này sợ là quá muộn rồi.

Triệu Trường Hà không quan tâm đến cái công pháp ngoại môn kia, vẫn luôn cúi đầu đọc Huyết Sát Công. Theo lời mở đầu có thể thấy, cái đồ chơi trước mắt này thật sự là một trong những công pháp thích hợp nhất với hắn bây giờ.

Bạn đang đọc [Dịch] Loạn Thế Thư của Cơ Xoa

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!