Chương 25: [Dịch] Loạn Thế Thư

Đồng sàng (1)

Phiên bản dịch 4693 chữ

Kỳ thực giường của bọn hắn cũng rất lớn, bên trên phủ một lớp cỏ tranh, còn lót thêm một tấm thảm. Chăn bông cũng được phát cho hai cái, chung quy là phòng đôi, hai người bọn họ lại địa vị không thấp, có thể xem như đầu mục, đãi ngộ cũng không thể quá tệ.

Buổi tối vẫn như thường lệ, Triệu Trường Hà ở bên ngoài phòng luyện công trong gió tuyết, Lạc Thất liền chui vào giường trước, trốn ở phía bên trong, bọc chăn mền thành một cục tròn, từ đó nhìn ra cửa nơi Triệu Trường Hà đang đứng trung bình tấn để tập bổ đao, đao chẻ cọc gỗ theo tiết tấu đều đặn.

Hắn nghiêm túc đến mức, ngay cả đầu đều không chuyển một chút.

Lạc Thất nhếch miệng, bỗng nhiên nói:

- Ngươi tập luyện cường độ cao như vậy, từ sáng đến tối muộn cũng không nghỉ, cơ bắp chịu nổi sao?

Triệu Trường Hà cũng không quay đầu lại đáp:

- Huyết Sát Công có chút ý tứ, hình như có thể giải quyết được vấn đề này thì phải, ta đúng là cảm thấy không đau lắm.

- Chẳng lẽ không mỏi thật?

- Mỏi thì thật sự là có, hơn nữa tựa hồ như càng dễ mệt mỏi hơn, thỉnh thoảng cũng cần nghỉ ngơi. Nói trắng ra thì ta đoán công pháp này sẽ tiêu hao khí huyết, khi dùng bộc phát sức mạnh, sự dụng xong sẽ hư thoát. Ta hôm nay còn đánh một trận, trải nghiệm so với lúc tập luyện thế này còn rõ ràng hơn.

Lạc Thất như có điều suy nghĩ:

- Công pháp ma giáo quả nhiên kỳ quái...Ngươi vừa mới luyện hai ngày đã có cảm giác rõ ràng như thế, đổi lại là công pháp Lạc gia, một thángcó thể cảm nhận được chân khí đã xem như rất có tư chất.

- Dù là ma giáo công pháp cũng nên có chút môn đạo, bằng không thì còn ai luyện nữa a.

- Cái gì gọi là ma giáo công pháp...Mà khoan, ngươi mới vừa nói đánh trận? Đánh cùng ai? – Lạc Thất bỗng nhiên phản ứng lại, thần sắc có chút nghiêm túc.

Triệu Trường Hà cuối cùng cũng quay đầu nhìn hắn một cái, thấy biểu lộ của hắn bèn nhếch miệng cười:

- Đại sư huynh định giúp ta ra mặt sao? Hừm, tý quên, ngươi so với ta còn lợi hại hơn rất nhiều.

- Ta đương nhiên so với ngươi lợi hại hơn nhiều!

- Cho nên ngươi lợi hại như thế, vì sao phải sợ ngủ cùng ta a, ta còn có thể chọc ngươi hoa cúc nhỏ sao? Là ta nên sợ ngươi mới đúng.

- Tiện nhân này sao dạo này đầy miệng đều là từ ngữ không đứng đắn vậy, lúc trước đâu phải dạng này... – Lạc Thất vỗ trán – Ta đang hỏi ngươi đánh nhau với ai, có cần ta giúp một tay hay không?

- Bằng hữu quen thuộc, nói vậy cũng bình thường? Dù sao ta đánh thắng rồi, không có việc gì.

Lạc Thất mặc kệ hắn, quay mặt vào tường đáp:

- Đã biết là bằng hữu, về sau đánh nhau nhớ gọi ta đi, ta nếu không có ở đây, ngươi trước tiên tránh đi một chút, đợi ta về rồi báo thù cũng không muộn. Ngươi mới học võ hai ngày, đừng quá bốc đồng, ngươi tuy cao lớn nhưng kỳ thực cũng không có tác dụng gì.

- Tốt, tốt, tốt – Triệu Trường Hà cao hứng đáp, con hàng này bây giờ mới cư xử giống như bằng hữu đây. Bất quá nhìn bộ dáng hắn ăn xong lại chui lên giường, Triệu Trường Hà có chút buồn bực – Ta nói này, sao cho tới giờ ta chưa nhìn thấy ngươi luyện cộng bao giờ, ngươi không cần luyện sao?

- Ta luyện nội tức, nằm cũng có thể luyện.

- Thoải mái như vậy? Vì sao ta xemngười khác luyện công đều là ngồi xếp bằng, ngũ tâm hướng thiên các loại.

- Đó là Đạo gia tu luyện, thiên hạ có nhiều trường phái, còn có người vừa đi vừa chạy vừa tu hành cơ mà, mỗi nhà mỗi khác, nằm tu hành cũng không phải hiếm thấy – Lạc thất bỗng nhiên cười – Như thế nào, có phải hối hận không luyện ngoại môn tâm pháp của Lạc gia giống ta hay không?

Triệu Trường Hà sắc mặt quả nhiên có chút nhăn nhó, ngẩng đầu suy nghĩ một hồi mới thở dài:

- Không có gì hối hận, ta cũng không muốn thoải mái, chỉ cần nhanh.

- Cho nên ngươi không tiếc công ngày đêm tu luyện?

- Ân...

- Võ học chi đạo xem trong cân bằng, cưỡng cầu chưa chắc đã tốt, nghỉ ngơi đi. – Lạc Thất dừng một chút, dường như ý thức được câu nói này không khác gì mời hắn lên giường, lại bồi thêm một câu – Lên giường móng vuốt chớ đụng lung tung a, làm ta buồn nôn chết mất.

Triệu Trường Hà tức giận đáp:

- Thật sự cho rằng ta là luyến nam nhân sao, ta thèm vào?

Hắn lại bổ một đao, cảm thấy còn chưa mệt mỏi nên nói:

- Ngươi ngủ trước đi, ta đêm nay bổ thêm một ngàn đao lại nói.

Lạc Thất trừng to mắt:

- Ngươi điên rồi.

- Điên sao? –Triệu Trường Hà thấp giọng – Không điên, làm sao có thể bảo trụ đồ vật mà mình không muốn mất?

Lạc thất thần sắc có chút phức tạp, nhìn Triệu Trường Hà mồ hôi đầm đìa trong bóng tối luyện đao, trong mắt có chút hận ý khó hiểu, nhưng lại có chút khó che giấu thưởng thức, cuối cùng hóa thành tiếng thở dài yếu ớt, chậm rãi nhắm mắt lại.

Nhìn như ngủ, kỳ thực là đang luyện nội tức.

Hai người một trong một ngoài, một tĩnh một động, trong đêm tuyết rơi tĩnh mịch này hóa thành một bức tranh thủy mặc.

Bạn đang đọc [Dịch] Loạn Thế Thư của Cơ Xoa

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!