Chương 9: [Dịch] Loạn Thế Thư

Sát Nhân Triệu Trường Hà (1)

Phiên bản dịch 6156 chữ

Nếu để cho Nhạc Hồng Linh nghe thấy bốn chữ “Chó gà không tha” này, chắc hẳn nàng sẽ rất hối hận khi gửi thiếu niên vừa mới cứu vào đầm rồng hang hổ.

Bởi vì tin tức thiếu hụt, Nhạc Hồng Linh bất quá cũng chỉ biết là “Tập kích”, về phần vì sao tập kích, muốn đạt tới kết quả gì, nàng đều mờ mịt.

Lạc gia trang thế nào cũng là thổ hào truyền thừa lâu đời, nghe nói cùng Đại Hạ hoàng thất có tầng tầng lớp lớp quan hệ, trong sơn trang trừ Lạc trang chủ ra vẫn còn rất nhiều cao thủ khác. Lại nói, Huyết Thần Giáo cũng không phải thế lực quá ghê gớm, nghe nói giáo chủ cũng mới chỉ là huyền quan cửu trọng. Chỉnh thể tuy có mạnh hơn Lạc gia trang, nhưng nếu thật sự muốn diệt môn cũng phải thương cân động cốt mới được.

Huyết Thần Giáo căn bản cũng chẳng hoạt động ở khu vực này, đúng như Lạc trang chủ đã nói hai bên không có liên quan gì. Vì thế việc gì phải vượt ngàn dặm xa xôi để gây ra động tĩnh lớn như vậy, triều đình Đại Hạ cũng không phải ăn chay. Hợp lý hơn chi bằng phái một vài cao thủ ám sát cừu địch, hoặc trộm cướp binh khí hay bí tịch các loại, đây cũng là chuyện hết sức bình thường trên giang hồ.

Đối với loại tình huống này, Nhạc Hồng Linh tự nhiên là có thể giúp được, coi như không có nàng ở đây thì trong trang đã được cảnh báo cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì, nên rất tiêu sái rời đi.

Nàng chưa từng nghĩ Lạc gia trang thế mà thật sự bởi việc này mà diệt môn.

Đối phương đúng là không có dốc toàn lực, chính xác chỉ phái đi có vài cao thủ, đáng tiếc vũ lực của mấy tên cao thủ này có chút khủng bố.

Triệu Trường Hà đứng trước cửa nhà kho nhìn về phía trang viên lúc này đã bị nhấn chìm trong biển lửa, lờ mờ có thể nghe thấy tiếng Lạc trang chủ rống lên sợ hãi:

- Chu Tước Tôn giả? Các ngươi là Tứ Tượng Giáo, không phải Huyết Thần Giáo!

- A? Người làm sao lại biết Huyết Thần Giáo? – Một giọng nữ yêu mị ẩn ẩn truyền đến – Tiết giáo chủ...Cho bổn tọa một lời giải thích?

Không có lời giải thích nào, cũng chẳng biết có phải vì quá xa nên không nghe thấy hay chẳng ai trả lời. Nhưng đoạn hội thoại vừa rồi cũng đủ cho Triệu Trường Hà phán đoán được tình huống, chủ lực của bọn người này đúng là Huyết Thần Giáo, ngay cả giáo chủ cũng tới rồi. Chỉ bất quá bọn chúng đều cũng chỉ là đầy tớ, chân chính đại lão lại chính là Tứ Tượng Giáo, nữ nhân này nghe giọng điệu hẳn là một trong Tứ Tượng tôn giả.

Dù không biết thực lực ả ta đến mức độ nào, nhưng từ mức độ run rẩy trong giọng nói của Lạc trang chủ xem chừng rất khủng bố:

- Ta, Lạc gia chúng ta chưa từng đắc tội Tứ Tượng Giáo của ngài, Chu Tước tôn giả là cao thủ hiếm có trên đời, vì sao...

- Nếu chỉ có đắc tội mới có thể tranh đấu, thì loạn thế ở đâu ra? Lạc trang chủ cũng quá ngây thơ rồi.

Giọng nữ tựa như lười biếng ngáp một cái, âm thanh khí kình cường giả va chạm vào nhau ngày càng kịch liệt, Lạc trang chủ đột nhiên hét thảm một tiếng.

Bốn phía truyền đến tiếng kinh hô: “Yêu nữ ngươi dám!”

Ngay sau đó liền là một hồi tiếng nổ vang lên, tiếng cười của nữ tử kia xa xa truyền tới. Chỉ thấy một đám cao thủ Lạc gia vây công lấy nàng, nhưng vẫn bị nữ tử từ trong vòng vây đả thương Lạc trang chủ.

- Còn đứng ngây ra đó làm gì?!!!

Nữ tử mất kiên nhẫn quát một tiếng, lập tức tiếng người gào thét bắt đầu khuếch tán, chiến hỏa lan tràn khắp nơi.

Triệu Trường Hà xoay người bỏ chạy. Đây không phải lúc xem trò vui, người ta tới để diệt môn, cũng chẳng quan tâm ngươi là lính mới chỉ vừa tới hôm nay đâu nhỉ?

Hắn lao đi như bay, tiện tay quơ lấy từ trên kệ binh khí trong viện một thanh đơn đao, hướng thẳng đến ngoài cổng viện mà chạy trốn.

Bỗng Lạc Thất từ đâu mạnh mẽ lao đến, mở cửa so với hắn còn nhanh hơn. Hai người đưa mắt nhìn nhau, đều đoán được ý nghĩ của đối phương, cùng một chỗ xông ra ngoài.

Một khắc sau, cả hai đột ngột dừng bước, chỉ cảm thấy tiểu đệ có chút ê ẩm mà lui lại.

Trong ánh lửa trước mặt, công tử nhà họ Lạc Lạc Chấn Vũ mang theo người hầu hoảng hốt hường về phía bên này chạy tới, phía sau là vài tên hắc y nhân áo thêu họa tiết đầy máu, cười gằn nói:

- Thằng chó con này, chạy đi đâu?

Chu Tước tôn giả độc chiến Lạc gia cao thủ, mấy kẻ còn lại của Huyết Thần Giáo phụ trách đồ sát Lạc gia, Lạc Chấn Vũ tất nhiên là mục tiêu quan trọng của bọn chúng.

Kết quả thằng chó con này chạy bừa lại vừa vặn chạy về hướng tiểu viện, đem kẻ địch dẫn tới, hoàn toàn chặn đứng lối thoát của bọn họ.

Mẹ nó ai nói rút ra thẻ bài là vị trí ban đầu an toàn a? Từ Triệu Thố đến Lạc gia, nơi nơi hiểm ác,bộ bộ kinh tâm. Con mẹ nó trả lại tiền cho lão tử!!!

Trong đám cao thủ đuổi theo phía xa, đi đâu là một tên áo đen giống như diều hâu giương cánh, tăng tốc hướng về phía Lạc Chấn Vũ lao xuống, dưới tàn hỏa, bàn tay hắn đỏ tươi như máu, trực tiếp đánh vào sau gáy của gã. Rõ ràng đây là một loại võ công tà ác nào đó, kẻ trúng hẳn phải chết không chút nghi ngờ.

Lạc Chấn Vũ bỗng nhiên nắm lấy tên người hầu bên cạnh ném mạnh về phía sau.

Chỉ nghe một tiếng hét thảm vang lên, tên người hầu đã toàn thân bất động, chết oan chết uổng. Cao thủ Huyết Thần Giáo kia có chút sững sờ, đoạn ha hả cười nói:

- Khá lắm, cũng là một kẻ thông minh.

Lạc Chấn Vũ nào có tâm tư để nghe hắn nói, y mượn cơ hội tiếp tục chạy về phía Triệu Trường Hà cùng Lạc Thất đang đứng. Huyết Thần Giáo cao thủ vung tay, một đạo hàn quang lướt qua, Lạc Chấn Vũ vội vã né tránh nhưng không kịp, y ôm đùi kêu thảm ngã xuống mặt đất.

- Loại người như ngươi cũng xứng vượt tam trọng huyền quan?

Tên cao thủ Huyết Thần Giáo bật cười, giơ đao định chém xuống.

Đúng vào lúc này, dưới ánh trăng bỗng truyền đến một tiếng kiếm minh mềm mại, thoạt đầu có chút nhỏ bé, như suối nước róc rách, lại như hóa thành sóng triều, thanh âm vang vọng cửu thiên, chấn cho màng nhĩ đau nhức.

Huyết Thần Giáo đồ hoảng sợ nhìn lên bầu trời, chỉ thấy một mảnh kiếm quang như lạc cửu thiên hạ xuống, tựa như nguyệt ảnh phiêu hốt, xuân thủy liên miên, trùng trùng chiến hóa tựa như dưới một kiếm này cũng trở nên êm ái, nhu hòa.

Nhưng kiếm ý triền miên như tình nhân này lại khiến Huyết Thần Giáo đồ cực kỳ hoảng sợ, chật vật lui lại mấy trượng, thuộc hạ bên người trong thoáng chốc đã chết sạch, ngay cả tử thi cũng đều nở nụ cười ôn nhu.

Triệu Trường Hà nhìn đến mê mẩn tâm thần.

Bạn đang đọc [Dịch] Loạn Thế Thư của Cơ Xoa

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!