CHƯƠNG 83 - THỰC LỰC CAO HƠN NỮA THÌ CÓ ÍCH GÌ
CHƯƠNG 83 - THỰC LỰC CAO HƠN NỮA THÌ CÓ ÍCH GÌ
Phương Vũ vừa mới nhìn thấy thực lực của nhóm Trần Lạc, nhóm người bên mình mà so với Trần Lạc thì hoàn toàn không cùng đẳng cấp. Đây là chỗ dựa tốt nha. Chưa tính chuyện Trần Lạc có ơn cứu mạng với bọn họ, cho dù không có đi nữa, cùng người như vậy lập thành đội ngũ thì hệ số an toàn rất cao.
Phương Vũ hoàn toàn không nghĩ ra được lý do gì để cự tuyệt. Hắn quay đầu, liếc mắt nhìn ba người anh em của mình, thấy không ai phản đối, hắn nhanh chóng ôm quyền nói với Trần Lạc:
"Nhận được sự coi trọng của ngươi, lại được ngươi cứu mạng, nếu từ chối thì tức là không biết điều."
Trần Lạc vẫn mỉm cười:
"Lên thùng xe phía sau đi, còn thứ gì quan trọng cần quay lại lấy không? Nếu như không có gì quan trọng thì không cần quay về lấy, trên đường đi có trung tâm thương mại, trong có nhiều vật tư lắm."
Tuy rằng coi trọng những người này, nhưng nếu không phải thành viên cốt lõi Trần Lạc sẽ không tiết lộ chuyện mình có không gian dị năng.
Phương Vũ lắc đầu. ...
Mễ Linh nói:
"Bốn người này thật sự không tệ, không chỉ có can đảm chém giết tang thi, trong giờ phút sinh tử cũng không vứt bỏ đồng đội."
Trần Lạc gật đầu:
"Thực lực thấp một chút cũng không sao, phẩm chất mới là quan trọng, bằng không vừa gặp nguy hiểm đã bỏ chạy, thực lực cao hơn nữa thì có ích gì."
Mễ Phạn cũng không cảm nhận được khác thường trên thân thể bốn người kia.
Về đến khu biệt thự, Trần Lạc vẫn đỗ xe ở chỗ cũ. Vốn dĩ tang thi trong khu biệt thự đã bị Trần Lạc giết hết rồi, hiện tại lại xuất hiện một ít tang thi mới. Tang thi sẽ đi lang thang không ngừng.
Đi tới cửa biệt thự của mình, Trần Lạc chỉ vào căn biệt thự bên cạnh nói với nhóm Phương Vũ:
"Căn này hẳn là không có người ở, các ngươi dọn dẹp lại một chút, một lát nữa ta sẽ sang tìm các ngươi."
Trần Lạc không thể sống cùng một chỗ với nhóm người Phương Vũ được, thứ nhất là còn chưa tin tưởng tới mức đó, thứ hai là bất tiện.
Nhóm người Phương Vũ gật đầu.
Vừa vào cửa, sắc mặt Trần Lạc tối sầm lại, cửa sổ phòng khách vốn dĩ đã được đóng chặt, bây giờ lại bị đập vỡ, mảnh thủy tinh rơi đầy dưới đất, trong nhà có dấu vết bị lục lọi.
Ngẫm nghĩ một chút Trần Lạc đã biết, có người đột nhập vào nhà định tìm xem có vật tư hay không, khả năng là do người sống sót khác trong khu biệt thự này làm. Lắc đầu một cái, Trần Lạc cũng lười nghĩ xem là ai làm, lúc ta ở nhà mà còn dám đến nữa thì đừng trách ta không khách khí. Trần Lạc nói:
"Mễ Linh Mễ Lạp, các ngươi lên lầu ba chọn phòng đi, Đại Trụ và chị Ngọc vẫn ở lầu hai, sau đó chúng ta tổng vệ sinh nhà một lần."
Trần Lạc cũng ở lầu ba, lòng dạ Tư Mã Chiêu đến người qua đường đều biết.
Trên lầu ba, phòng ngủ của Trần Lạc ở giữa, Mễ Linh và Mễ Lạp chọn hai căn phòng trái phải còn lại.
Khà khà khà khà.
Trần Lạc lấy vật dụng của Mễ Linh và Mễ Lạp từ trong không gian dị năng ra, để bọn họ sắp xếp rồi xuống lầu một. Ngẫm nghĩ một chút, Trần Lạc đứng trong phòng kho ở lầu một, lấy từ trong không gian dị năng ra một ít gạo, khoai tây và một ít dầu ăn, muối, các loại gia vị linh tinh rồi để trong đó.
Sau đó hắn bảo Tô Đại Trụ xách một túi gạo và khoai tây cùng sang biệt thự mấy người Phương Vũ đang ở.
Thính giác của Trần Lạc bây giờ đã trở nên tốt hơn, còn chưa bước vào biệt thự đã nghe được tiếng trò chuyện của nhóm Phương Vũ.
"Mẹ kiếp, anh Phương, con chó kia thật sự quá đỉnh."
"Không thể tin được, một con chó lại có thực lực như vậy."
"Bốn người chúng ta cũng chưa chắc đã đánh lại nó."
"Tự tin lên chút coi, nói cứ như chúng ta là đồ bỏ đi không bằng."
Trần Lạc nghe thấy thì bật cười, đó chính là Lôi Điện Pháp Vương, lại còn được chính tay ta dạy dỗ.
Cửa cũng không khóa, Trần Lạc ho một tiếng, nhóm người Phương Vũ vội vàng chào hỏi. Trần Lạc cười nói:
"Cứ tự nhiên thoải mái đi, mọi người tự giới thiệu mình một chút nào. Ta là Trần Lạc, còn đây là Tô Đại Trụ, sẵn tiện các ngươi cũng nói sơ lược về dị năng đã thức tỉnh của bản thân và thời gian thức tỉnh là ngày thứ mấy sau khi mạt thế bùng nổ đi."
Bốn người bắt đầu lần lượt giới thiệu bản thân.
"Ta tên Phương Vũ, là người lớn tuổi nhất trong bốn người, thức tỉnh vào ngày thứ ba của mạt thế, dị năng của ta là sức mạnh tăng lên, cơ thể cứng rắn hơn."
Là cùng một loại với Tô Đại Trụ.
"Ta tên Dương Huyền, dị năng hệ băng, thức tỉnh vào ngày thứ năm của mạt thế, có vật phẩm gì cần đông lạnh thì ta có thể giúp đỡ."
"Ta tên Từ Lan, dị năng hệ thổ, thức tỉnh vào ngày thứ bảy của mạt thế, có thể khống chế đất đá, nhưng hình như khá vô dụng."
Dị năng giả hệ thổ cũng khá tốt, dù là ban đầu hay sau này. Trong các dị năng hệ nguyên tố thì khả năng phòng thủ của hệ thổ là cao nhất, có thể dựng tường đất cao lớn và vô cùng kiên cố để ngăn chặn tang thi. Nếu phát triển đến cấp Vương thì kỹ năng tạo ra động đất hay triệu hồi thiên thạch cũng cực kỳ mạnh mẽ.