CHƯƠNG 95 - TA SẼ LIỀU VỚI NÓ
CHƯƠNG 95 - TA SẼ LIỀU VỚI NÓ
Mục Thiên Ca khẳng định là phải chết, khác biệt ở chỗ chết trong tay hắn, hay là chết trong tay tang thi. Chết trong tay hắn thì bây giờ trực tiếp giết chết cô là được.
Nhưng suy cho cùng cô cũng thân thiết với mấy em gái này bao nhiêu ngày đêm, mà phụ nữ thường mềm lòng bản thân nếu giết chết cô nhất định sẽ bị bài xích với bọn họ. Kết cục tốt nhất là để cô chết dưới tay tang thi.
Trần Lạc đứng một bên cười nhạo:
"Tổng giám đốc Mục à, kéo chị em của mình ra làm lá chắn vào giờ phút nguy hiểm như vậy, thực sự tốt sao? Chậc chậc, không ngờ rằng cô lại là người như vậy."
Rồi tát thật mạnh vào mặt Mục Thiên Ca. Cô không kịp phòng bị, tốc độ của Trần Lạc lại nhanh, cái tát này giáng thẳng vào mặt Mục Thiên Ca một cách mạnh mẽ và chính xác. Bên phải khuôn mặt trắng nõn của Mục Thiên Ca lập tức đỏ bừng một mảng, hơi hơi hóp lại.
Trần Lạc có sức lực cỡ nào? Cái tát này lại khiến Mục Thiên Ca bay xa bốn năm mét, lúng túng và xấu hổ, Thiên Ca tóc tai rối bời vừa lúc ngã lên người con tang thi.
Tang thi lúc này còn lịch sự với cô sao? Bàn tay sắc bén mạnh mẽ trực tiếp đâm thẳng vào ngực Mục Thiên Ca, đi xuyên qua.
Con tang thi này đã có thể kiềm chế được dục vọng của mình, biết rằng bây giờ không phải là lúc để thưởng thức những món ăn ngon, đợi giết hết tất cả mọi người rồi thưởng thức cũng không muộn.
Mục Thiên Ca kêu thảm một tiếng, không còn hơi thở, sống chết không rõ ràng.
Đúng lúc này một màn khiến Trần Lạc kinh ngạc đã xuất hiện. Một cô gái trông rất điên cuồng ôm theo bình xăng đang cháy từ trên xe lao xuống. Cô thê lương hét lên:
"Các chị em, mọi người chạy trước đi, ta sẽ liều với nó."
Nói xong, cô gái này ôm lấy bình xăng, chạy về hướng tang thi. Cô gái này chính là Thư Vân.
Lúc nãy, thấy dị năng tấn công lên người tang thi tác dụng không lớn, Thư Vân lập tức ý thức được đám người bọn họ không thể đối phó được với con tang thi này.
Dám tấn công thì tang thi sẽ phản kích lại, như vậy thương tổn rất nghiêm trọng. Nhưng không tấn công lại thì càng gần với cái chết hơn, lúc đó tổn thất thê thảm. Chi bằng để cô tự mình cầm chân tang thi.
Đúng lúc này, Thư Vân nhìn thấy bình xăng trong xe, nếu nó phát nổ, nói không chừng có thể nổ bị thương thậm chí giết chết con tang thi này. Thư Vân ôm bình xăng đang cháy, mặt đầy điên cuồng.
Cho dù Trần Lạc nhìn thấy cảnh tượng này, cũng không thể không nói một tiếng, em gái à, ta đây tường cũng không phục, chỉ phục em. Trần Lạc nhìn thấy cũng sợ, càng không nói đến cô gái này phải cần biết bao nhiêu dũng khí.
Thật là đáng quý! Không thể để Thư Vân chết được.
Hư Không Kiếm đã được ngưng tụ trong tay Trần Lạc, tang thi dường như cũng cảm nhận được một sức mạnh bất thường. Nhưng nó không thể ngờ được, hình bóng trước mặt đột nhiên xuất hiện sau lưng nó, hơn nữa cùng lúc đánh lên cổ nó.
Suy nghĩ của nó trước khi chết đó là, ta bị đánh lén rồi.
Đầu và thân thể của tang thi phân tách ra, chết thẳng cẳng.
Bất cứ phương pháp nào có thể giết người được đều có thể giết tang thi. Chỉ là tang thi cảm nhận được đau đớn, nhưng sẽ không vì đau đớn mà ảnh hưởng đến chiến đấu.
Người bình thường nếu một tay bị chém đứt rồi, khả năng cao sẽ ngã gục xuống đất hét lên đau đớn, tang thi chỉ biết tiếp tục chiến đấu. Đầu não mất rồi đương nhiên sẽ chết.
Điểm yếu lớn nhất của tang thi là giữa ấn đường, nhưng việc đó phải làm từ phía trước, làm gì có đánh chuyện lén từ phía sau mà thuận lợi chứ?
Bộ chiêu thức này Trần Lạc quá thành thạo, tiêu diệt một con tang thi cấp năm ngay lập tức chỉ bằng một đòn kiếm. Nhưng cái giá phải trả cũng rất cao, một lần Hư Không Dịch Chuyển và Hư Không Kiếm gần như đã rút cạn hết sức lực trong cơ thể Trần Lạc.
Tất cả các em gái có mặt ở đấy toàn bộ đều chấn động nhìn Trần Lạc, cứ như thế là giải quyết xong rồi sao?
Khương Phong ở phía sau nhìn thấy, cũng há hốc miệng.
Trần Lạc không quan tâm đến việc khoe khoang, vội vàng đối với người đang hoá đá, đứng yên một chỗ là Thư Vân mà hét lên:
"Mau ném bình xăng đi, đợi phát nổ sao?"
Thư Vân bừng tỉnh như một giấc mơ, hét lên một tiếng ném bình xăng đi, sau khi chạy đi thật xa, đặt mông ngồi phịch xuống đất, ôm mặt khóc nức nở.
Cô không biết sợ sao? Tất nhiên có, sợ muốn chết, chỉ là lúc đó không quan tâm được nhiều như vậy. Sau khi phản ứng lại, toàn thân lạnh toát và không còn chút sức lực nào.
Em gái khóc cũng không phải là cái tội, trước hết để ngươi khóc một lát, phát tiết hết ra cũng tốt.
Không có ai dám đến gần bình xăng này, nửa phút sau, không ngờ nó bùng nổ rồi.
Tận dụng làn khói sau vụ nổ, trong lúc mọi người đang bị sốc, Pháp Vương chầm chậm đi về phía Mục Thiên Ca, cô chết hay chưa không có ai biết cả. Việc mà chủ nhân không tiện làm, chỉ có thể để ta đây làm vậy.
Nếu chưa chết à? Không sao, ta đến cho ngươi thêm một dao.