Chương 98 - Xem Xét Năng Lực: Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Phiên bản dịch 4665 chữ

CHƯƠNG 98 - XEM XÉT NĂNG LỰC

CHƯƠNG 98 - XEM XÉT NĂNG LỰC

Buổi trưa Trần Lạc cũng cùng mọi người ăn cơm với khoai tây xào.

Hằng ngày ăn nhiều cá thịt, hôm nay ăn chay một bữa để thay đổi khẩu vị.

Chỉ có Mễ Phạn, một loài động vật ăn thịt, thì sẽ ăn ức gà do Mã Ngọc đặc biệt nấu cho nó, đây là một việc tốt xuất phát từ tấm lòng, ai tủi thân chứ không thể để Mễ Phạn tủi thân được.

Mặc dù rất đơn giản, nhưng không có ai phàn nàn, vẫn ngon hơn bình thường, có ăn là tốt rồi.

Cơm nước xong xuôi, Trần Lạc dặn dò Thư Vân:

"Ghi lại họ tên, năng lực, ngày thứ mấy thì thức tỉnh sau biến động của tất cả mọi người rồi đưa cho ta xem."

Hừ, Trần Lạc ta chỉ nhìn vào năng lực của các ngươi, không quan tâm dung mạo hay tuổi tác.

Trần Lạc đưa giấy bút, rất nhanh sau đó, Thư Vân đem lại cho Trần Lạc thông tin mà hắn yêu cầu.

Hiện tại, trong nhóm người Thư Vân này, còn có 20 người, không tính ba người đã chết trước đó, bao gồm cả Mộ Thiên Ca.

Trước tiên xem xét năng lực, có sáu người hệ Vật Lý, bốn người hệ Lửa, hai người hệ Điện, bốn người hệ Băng, hai người hệ Đất, một người hệ Tự Nhiên, một người hệ Ánh Sáng.

Trần Lạc có chút kinh ngạc, có hệ Ánh Sáng sao?

Đây là năng lực hiếm có, không thể so sánh cùng với hệ không gian, nhưng mà trong năm sáu trăm người mới có một người có được năng lực như vậy.

Người sống sót bây giờ còn rất ít vậy tỷ lệ này càng thấp.

Hệ Ánh Sáng không chỉ có tác dụng trị liệu mà còn có thể hỗ trợ tăng buff, không những thế, một số hệ Ánh Sáng còn có khả năng chiến đấu rất tốt.

Mễ Lạp là một người cực đoan, cô ấy dường như có sự hiểu biết mạnh mẽ về năng lực phụ trợ của hệ Ánh Sáng, nhưng xét về phương diện chiến đấu, cơ bản là không được.

Người thuộc hệ Ánh áng này tên là Vương Linh, là em gái mà Khương Phong mong muốn có được, tỉnh lại vào ngày thứ ba, cũng khá được.

Người có thiên phú tốt nhất là Thư Vân, chạng vạng tốt ngày đầu tiên đã thức tỉnh vào lúc gần 5 giờ.

Những người có thể thức tỉnh vào ngày đầu tiên đều là những hạt giống tốt, đều có tiềm lực cấp Vương, giống như Pháp Vương đều là trình độ cao nhất. Người người nói nó là chó nhưng lại có người còn không bằng chó.

Những cô gái khác trình độ cũng bình thường, thậm chí có người còn thức tỉnh vào ngày thứ 13, những người như vậy sau này sẽ không có nhiều công lao, hoặc chưa tìm được chỗ dựa vững chắc nên chỉ có thể làm việc hậu cần.

Đãi ngộ của hậu cần có thể hình dung như này, ngoại trừ Mã Ngọc, chỉ có những người chiến đấu ở tiền tuyến mới có phúc lợi tốt.

Nói một cách tàn nhẫ hơn thì loại người này chính là bia đỡ đạn.

Trần Lạc suy xét trong hai hoặc ba ngày nữa, tang thi cấp một sẽ nhiều lên, do đó phải tận dụng hai ngày này để huấn luyện những cô gái này.

Nhân tiện vơ vét thêm chút vật tư, gặp được đồ tốt, có thể danh chính ngôn thuận thưởng cho mọi người.

Xế chiều lúc hai giờ ba mươi, Trần Lạc yêu cầu tất cả mọi người tập trung lại, bao gồm cả Mã Ngọc.

Mã Ngọc còn chưa từng trải qua chiến đấu, Trần Lạc không hy vọng gì nhiều ở việc cô có thể đánh đấm, chỉ là muốn cô làm quen trước với cảnh tượng chiến đấu.

Mã Ngọc đúng là cực kỳ may mắn, tuy tài nấu nướng của cô rất tốt nhưng cũng không thể nói là giỏi nhất nước, chỉ là đúng lúc gặp được Trần Lạc.

Điều khiến Trần Lạc đau đầu là có nên cử người canh gác ngôi nhà hay không.

Không có thứ gì tốt, mất đi cũng không tiếc nuối, nhưng bên ngoài có một số vật tư mà Trần Lạc lấy ra, hơn nữa, bị người khác đến cướp nhà, ít nhiều có chút hoảng loạn.

Ai có thể cảm thấy thoải mái nếu có người nào đó bước vào phòng ngủ hoặc không gian riêng tư của mình chứ?

Sau này sẽ có nhiều căn cứ hơn ở gần, trộm chó cũng không cần quá nhiều.

Suy đi tính lại, Trần Lạc vẫn là để hai người Phương Vũ và Từ Lan ở lại.

Trần Lạc dặn dò:

"Ít người thì cảnh cáo, không nghe liền đánh, nhiều người thì coi như không nhìn thấy, đợi ta trở về xử lý."

Hai người gật đầu.

Đám người bắt đầu khởi hành, chia thành ba chiếc xe.

Đầu tiên là xe tải hạng nặng của Trần Lạc, Dương Huyền lái xe, dùng nó để chở vật tư, thuận tiện mở đường. Chiếc xe thứ hai là xe buýt, là xe đưa đón của công ty Mộ Thiên Ca, dùng để chở các cô gái.

Ban đầu vốn dĩ có hai chiếc xe, nhưng một trong số chúng không thể lái được vì có khí ga phát nổ.

Chiếc xe thứ ba là chiếc Audi màu đen do Trần Lạc lái, Mễ Linh ngồi ở ghế phụ, hàng ghế sau là Mễ Lạp Mã Ngọc và Mễ Phạn, còn Tô Đại Trụ ngồi ở xe tải hạng nặng.

Hừ, hắn tuyệt đối không ngồi xe buýt.

Trong cabin của chiếc xe tải hạng nặng, bốn người đàn ông trưởng thành đang khoe khoang.

Đột nhiên Khương Phong nói:

"Mau nhìn tang thi kia đi, cho dù biến thành tang thi, vẫn lộ ra mắt phượng mày ngài, lúc còn sống nhất định là một người cực kỳ xinh đẹp."

Bạn đang đọc Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn của Hận Niên Thiếu Vô Tri

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    5mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!