Vật lý trị liệu mắt?
Thông tin đặc biệt mà Xương Cẩu đột nhiên nhớ ra khiến Tô Minh và Từ Trường Thắng ăn ý nhìn nhau một cái, ánh mắt đều lóe lên ánh sáng khác thường.
Thông tin này thực sự rất quan trọng, có thể thu hẹp phạm vi nghi phạm của vụ án xuống nhiều lần!
Bởi vì âm thanh vật lý trị liệu mắt không phải là âm thanh phát thanh đặc biệt có thể nghe được ở bất cứ đâu.
Chỉ có ở trường tiểu học, trung học cơ sở và trung học phổ thông, âm thanh vật lý trị liệu mắt mới được phát trong giờ giải lao.
Ngay cả ở trường đại học cũng không có vật lý trị liệu mắt nữa.
Dù sao, sinh viên đại học hầu hết đều đã trưởng thành, việc trốn học lên mạng là chuyện thường ngày, họ sẽ không ngoan ngoãn ngồi trong lớp làm vật lý trị liệu mắt.
Âm thanh vật lý trị liệu mắt xuất hiện trong cuộc gọi, điều này chắn chắn đã khiến phạm vi nghi phạm của hung thủ bị thu hẹp trong trường học.
Nói đến trường học, đầu tiên phải kể đến trường trung học Thụ Đức.
...
Tuy nhiên,
Với tư cách là một cảnh sát kỳ cựu, Từ Trường Thắng vẫn chưa vội vàng khóa chặt manh mối này, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, tiếp tục hỏi:
“Xương Cẩu, ngươi hãy nhớ lại kỹ, âm thanh vật lý trị liệu mắt là nghe được ngay khi bắt đầu cuộc gọi, hay là âm thanh phát ra đột ngột ở giữa cuộc gọi?”
“Sau đó, âm thanh vật lý trị liệu mắt đó trong ấn tượng của ngươi có rõ ràng không? Hay là giống như âm thanh phát thanh ồn ào?”
Có thể thấy, Từ Trường Thắng đang cố gắng loại trừ bối cảnh của âm thanh vật lý trị liệu mắt, rốt cuộc là hung thủ cố ý để Xương Cẩu nghe thấy, hay là... thật sự vô tình ghi âm được.
Về phần hỏi âm thanh rõ ràng hay không.
Tất nhiên là để đánh giá, hung thủ sau lưng này có phải là để đưa ra manh mối giả nhằm đánh lừa cảnh sát hay không.
Dù không ở trường nhưng cũng tải âm thanh vật lý trị liệu mắt xuống và phát trong cuộc gọi.
Hai câu hỏi này khiến Xương Cẩu nhíu mày suy nghĩ nghiêm túc hai giây, sau đó trả lời khá chắn chắn:
“Hai vị cảnh sát, âm thanh vật lý trị liệu mắt trong điện thoại, không phải là từ đầu đã có, mà là đột nhiên vang lên ở giữa cuộc gọi.”
“Lúc đó ta còn thắc mắc sao lại có âm thanh vật lý trị liệu mắt, nhưng ta chắn chắn không dám hỏi nhiều.”
“Là tay chân của đám người đó, có chuyện gì cũng đừng để ý, hỏi lung tung, tuyệt đối là điều kiện tiên quyết để bảo toàn tính mạng.”
“Về việc có phải là phát âm thanh ghi âm hay không, điều đó chắn chắn là không, mặc dù ta chỉ học đến lớp 12 thì bị đuổi học, nhưng âm thanh phát thanh rác rưởi của trường học... cả đời ta sẽ không quên được, ta dám chắc mình sẽ không nghe nhầm!”
Có thể thấy,
Tâm trạng của Xương Cẩu đã được phục hồi phần nào, không còn xuất hiện tình trạng sắp sụp đổ như trước.
Nghe được câu trả lời này.
Từ Trường Thắng gật đầu suy nghĩ, cũng không tị hiềm trước sự chắn chắn của Xương Cẩu.
Nhìn sang Tô Minh bên cạnh, hắn ngẩng đầu ra hiệu.
“Tiểu Minh, ngươi nghĩ sao?”
“Manh mối âm thanh vật lý trị liệu mắt này, bây giờ đã chỉ ra cho chúng ta một hướng đi rất quan trọng.”
“Kẻ thủ ác của vụ án này, rất có khả năng là người quen trong trường học rồi!”
Trải qua nhiều vụ án trước đó, Từ Trường Thắng đã có nhận thức rõ ràng về khả năng suy luận của Tô Minh, nên mới hỏi ở thời điểm này.
Hy vọng có thể nhanh chóng tổng hợp ra tình huống khả thi nhất, để xác định hung thủ đứng sau vụ án này.
Tô Minh không trả lời ngay, mà có chút bất đắc dĩ chau mày nói.
“Thắng ca.”
“Chỉ dựa vào một đoạn âm thanh vật lý trị liệu mắt, thật sự không thể vẽ ra chân dung nghi phạm một cách quá chắn chắn.”
“Bởi vì có một điểm rất quỷ dị......”
“Xương Cẩu nhắc đến tên người cấp trên của hắn, cũng chính là kẻ tình nghi, từ việc hắn cố tình dùng giọng nói giả để che giấu, cũng như thủ đoạn phạm tội kiểm soát ý thức, tính cách chắn chắn rất cẩn thận.”
“Đối với loại người này.”
“Nhớ lịch phát thanh vật lý trị liệu mắt hàng ngày của trường học, có vẻ như cũng không phải là chuyện khó khăn gì?”
“Vậy tại sao lại không tránh đi thời điểm đó, giảm thiểu khả năng bị lộ, lại cố tình để Xương Cẩu nghe thấy âm thanh vật lý trị liệu mắt này.”
“Là cố ý hay là thật sự quên?”
“Chỉ dựa vào manh mối bây giờ, cũng như hiểu biết về kẻ tình nghi, ta cho rằng vẫn chưa thể phán đoán chính xác.”
“Nhưng ta có thể xác định một điều là......”
“Nếu kẻ thủ ác thật sự là người của trường trung học Thụ Đức, thì rất có khả năng có một văn phòng riêng.”
“Nếu không thì ta không nghĩ rằng, hắn dám ở văn phòng chung hoặc sân trường, gọi điện cho Xương Cẩu để liên lạc.”
“Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là tên hung thủ này thực sự là người của trường trung học Thụ Đức, nếu không thì mọi suy đoán đều phải bắt đầu lại từ đầu.”
“Chỉ có quá ít manh mối.”
Nói đến đây, Tô Minh nhìn về phía Xương Cẩu đang ngơ ngác, dường như bị sốc trước việc hai người có thể từ một tiếng vật lý trị liệu mắt, mà suy đoán ra được nhiều chi tiết như vậy, nghiêm túc nói.
“Xương Cẩu, ngươi tiếp tục nhớ lại xem, khi tiếp xúc với người đó, còn có chỗ đặc biệt nào không?”
“Chẳng hạn như......”
“Địa điểm giao dịch, chi tiết giao dịch, quá trình giao dịch, v.v., có chỗ nào khiến ngươi cảm thấy thắc mắc, hoàn toàn không hiểu ý định của hắn ở đâu không?”
Chắn chắn rồi.
Theo kinh nghiệm của bản thân, Tô Minh cho rằng.
Dù là vì đề phòng hay là để tẩy sạch nghi ngờ, loại hung thủ cảnh giác như kẻ đứng sau vụ án này, rất có thể sẽ bộc lộ ra nhiều vấn đề chi tiết trong quá trình giao dịch!”
Xương Cẩu thấy vẫn chưa xác định được kẻ tình nghi.
Để đảm bảo an toàn cho nữ nhi mình, hắn bắt đầu dùng hai tay cào đầu thật mạnh, cẩn thận hồi tưởng lại quá trình giao dịch và chi tiết lần lượt.
Đã qua một phút.
Thấy Xương Cẩu vẫn không nói gì, vẫn tiếp tục cào đầu, Từ Trường Thắng nhíu mày, sau đó lên tiếng.
“Khuông có vấn đề gì khác nữa sao?”
“Nếu không nghĩ ra thì nói cho ta biết mấy lần các ngươi giao dịch, lần lượt là ở đâu...”
Chưa nói hết.
Xương Cẩu đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Tô Minh và Từ Trường Thắng, vội vàng nói.
“Còn... ta nhớ ra rồi!”
‘’Hắn đối với thành phố Ma Đô dường như rất quen thuộc, chúng ta tổng cộng giao dịch ba lần, nhưng mỗi lần hắn chọn địa điểm giao dịch...”
“Ta thực sự chưa từng nghe qua!”
“Phải biết, ta sống ở thành phố Ma Đô mười mấy năm rồi, cũng coi như nửa người bản địa, nhưng lại không biết một địa điểm giao dịch nào mà hắn đưa ra.”
“Thậm chí ngay cả lần giao dịch đầu tiên, ta cũng phải hỏi những lão nhân sống xung quanh mới tìm được, nếu không thật sự là không thể tìm thấy...”
Lời này.
Khiến Tô Minh lại trở nên hứng thú, nhướng mày nhìn Xương Cẩu, hỏi sâu thêm.
“Vậy nếu tìm địa điểm giao dịch khó khăn như vậy.”
“Thì ta nghĩ ba lần giao dịch này chính xác ở đâu? Xương Cẩu, chắn chắn ngươi nhớ rất rõ?”
Xương Cẩu lập tức gật đầu, sau đó không chút do dự nói.
“Lần giao dịch đầu tiên là hai tháng trước, địa điểm ở phía sau cửa hàng tạp hóa Phúc Lân, dưới viên đá lát, giấu hai trăm gram ma túy đá tinh khiết.”
“Lần giao dịch thứ hai là một tháng trước, địa điểm ở cổng sắt nhà máy dệt Thịnh Thiên, lúc đó ta phải tốn rất nhiều công sức mới chui vào lấy được ba trăm gram ma túy đá tinh khiết.”
“Còn lần thứ ba thì...”
“Là ở cuối hẻm Hưng Thịnh, trong một cái ổ chó, bên trong có một túi kẹo, cũng chính là thứ kẹo ma túy mà hai vị cảnh sát vừa nói.”
“Đáng tiếc là...”
“Mỗi lần giao dịch đều là hắn đều giấu đồ trước, sau đó gọi ta đến lấy, ta hoàn toàn không có cơ hội nhìn thấy diện mạo cụ thể.”
“Tất nhiên lúc đó cho dù cho ta cơ hội, cho ta thêm mười phần can đảm, ta cũng chắn chắn không dám nhìn hắn một cái.”
“Bởi vì tấm gương của Thiết Tam ca, còn rõ rành rành ở trước mắt...”
Lời vừa dứt.
Từ Trường Thắng liền gõ nhẹ xuống bàn, nhắm mắt lại, nghiêm túc nói.
“Người của thành phố Ma Đô.”
“Có thể chọn ba địa điểm này để giao dịch, kẻ buôn ma túy này chắn chắn là lớn lên ở thành phố Ma Đô, người bản địa từ nhỏ...”