Theo tin tức không ngừng phát ra từ Khấu gia, lâu dần hai mươi mốt đại tửu lâu trong Tửu Minh hội xuất hiện một chút thanh âm không hài hòa.
Trước đó, bọn hắn gia nhập Tửu Minh hội là vì Liễu gia lúc ấy quá cường thế còn Khấu gia lại không hề có động tĩnh gì, bọn hắn là không có lựa chọn nào khác, bây giờ Khấu gia lên sân khấu cạnh tranh thì lại là một chuyện khác.
Tất cả mọi người là đều là thương nhân, tại thương nói thương, ai ra điều kiện tốt hơn đương nhiên sẽ hợp tác với người đó, trừ phi ngươi đưa ra điều kiện càng tốt hơn nữa.
Bọn hắn lập tức yêu cầu tổ chức hội nghị.
Liễu gia.
"Biến nhi, hội nghị lần này sẽ do con đến chủ trì."
Liễu Tông Thành hai mắt khép hờ, trên mặt không có một chút rung động nào.
Liễu Thừa Biến nói: "Không biết tôn nhi nên nói như thế nào với bọn họ?"
Liễu Tông Thành mở mắt ra, hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ Khấu Thủ Tín sẽ dạy Khấu Ngâm Sa nói như thế nào sao?"
Liễu Thừa Biến hơi sững sờ, lộ vẻ xấu hổ, chợt thở dài nói: "Tôn nhi hiểu rồi, tôn nhi đi chuẩn bị ngay."
Ý của Liễu Tông Thành vô cùng đơn giản, để đối phó với nha đầu Khấu Ngâm Sa không cần đến lão phu ra tay.
Đợi sau khi Liễu Thừa Biến rời đi, Phúc Tứ nói: "Lão gia là muốn giữ gìn tinh lực để đối phó với Khấu gia nữ tế?"
Liễu Tông Thành cười nói: "Làm sao? Bây giờ ngươi cũng cho rằng vị cao nhân kia chính là Khấu gia nữ tế?"
Phúc Tứ gật đầu, nói: "Bởi vì tiểu Bá gia tổ chức lần họa triển này xác thực có rất nhiều điểm mới lạ, có chương có pháp, tuyệt đối không phải đánh bậy đánh bạ, hết lần này tới lần khác Khấu gia nữ tế lại tham dự trong đó, giống như lão gia nói trước đó, trên đời này không có khả năng có chuyện trùng hợp như vậy."
"Ngươi cũng nghĩ giống như lão phu." Liễu Tông Thành gật đầu, mặt hiện lên vẻ rầu rĩ nói: "Không nói gạt ngươi, lão phu cũng không có nửa điểm nắm chắc khi đối mặt với người này "
Phúc Tứ nói: "Mặc dù Khấu gia nữ tế có chút bản sự, nhưng hắn dù sao vẫn còn trẻ không đến mức khiến lão gia lo lắng như vậy chứ."
Liễu Tông Thành thở dài nói: "Nếu hắn đứng trước mặt lão phu, lão phu cũng sẽ không sợ, thế nhưng hắn lại luôn trốn trốn tránh tránh, hơn nữa còn cố ý che giấu bản lĩnh, hắn ra chiêu gì, lúc nào ra chiêu, lão phu một chút cũng không phát hiện ra, biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng, nhưng hôm nay lão phu ở ngoài sáng, hắn ở trong tối, mặc dù thế cục hiện tại lão phu chiếm thế chủ động, nhưng giữa hắn và lão phu, lão phu thật ra đang ở thế bị động, đây cũng là lý do vì sao lão phu để Biến nhi ra mặt, lão phu cũng phải trốn tránh hắn một chút, không thể để hắn nhìn thấu lão phu."
Phúc Tứ nói: "Thế nhưng việc này phức tạp như vậy, từ trước đến nay lão gia vẫn luôn xử lý, đột nhiên để thiếu gia đi, chỉ sợ. . . ."
Liễu Tông Thành khoát tay một cái nói: "Nếu như chuyện này Biến nhi còn không giải quyết được, vậy hắn thật sự còn không bằng Khấu gia nha đầu."
. . .
Liễu gia nha hành.
"A? Vì sao Liễu lão gia tử không đến?"
Những đông chủ của các tửu lâu trong Tửu Minh hội nhìn thấy Liễu Thừa Biến đến, mà không phải Liễu Tông Thành, không khỏi cảm thấy có chút kinh ngạc.
Liễu Thừa Biến cười nói: "Các vị trưởng bối, thân thể gia gia ta có chút khó chịu, hơn nữa chỉ là việc nhỏ cỡ này tội gì để gia gia ta tự mình ra mặt."
Một người nói: "Liễu hiền chất, đây có lẽ là việc nhỏ đối với Liễu gia nhưng đối với chúng ta thì nó cũng không tính là việc nhỏ, dù sao chúng ta chỉ là vốn nhỏ mua bán mà thôi, bây giờ Khấu gia cho điều kiện phải nói là tốt hơn nhiều so với của Liễu gia!"
Liễu Thừa Biến liếc nhìn người kia, cười nói: "Chẳng lẽ Từ bá bá nhìn không ra Khấu gia đây đã là đang vùng vẫy giãy chết sao? Nếu chúng ta không thành lập Tửu Minh hội, không bức bọn hắn đến mức này thì liệu Khấu gia có ra điều kiện hậu đãi như vậy hay không, chỉ cần bọn hắn vượt qua cửa này, Khấu gia tuyệt đối sẽ thu hồi những điều kiện này, các vị trưởng bối đừng nên tin tưởng."
Lại có một người nói: "Cũng không thể nói như vậy, mọi người đều là người biết chuyện, Liễu gia thành lập Tửu Minh hội không phải cũng là vì đối phó Khấu gia sao? Một khi Khấu gia đổ, Liễu gia có thể giống như bây giờ hay không cũng còn chưa biết được a!"
Những người còn lại cũng nhao nhao nói thêm vào, tiểu tử như ngươi mà muốn dùng vài lời lừa gạt chúng ta, không khỏi cũng quá xem thường người khác.
"Nếu hôm nay ta nói cho các vị rằng chúng ta cũng sẽ giảm giá rượu, như vậy một khi Khấu gia ngã xuống, tất nhiên chúng ta cũng sẽ thu hồi điều kiện này, các vị trưởng bối đều kinh doanh tửu lâu nhiều năm chắc hẳn biết rõ hơn ta lợi nhuận từ rượu đến tột cùng là bao nhiêu." Liễu Thừa Biến cười nói: "Cũng chính bởi vì vậy, chúng ta không nên nhảy vào cái bẫy của Khấu gia, theo bọn hắn đồng loạt hạ giá rượu, chúng ta vẫn nên tiếp tục bảo trì phương thức hợp tác hiện tại, bởi loại phương thức hợp tác này có thể tiến hành lâu dài, các phương hợp tác đều có thể được hưởng lợi từ nó."
"Nói hay lắm!"
Chu Phong đột nhiên đứng dậy, nói: "Ta ủng hộ hiền chất, Khấu gia nha đầu chỉ là đang cố lộng huyền hư để phá hư sự đoàn kết của Tửu Minh hội chúng ta mà thôi, các vị cũng đừng quên chính chúng ta đã bức Khấu gia đến mức này, bọn hắn có khả năng hận chúng ta thấu xương, một khi chúng ta tan rã, ai có thể cam đoan bọn hắn sẽ không tìm chúng ta thanh toán nợ cũ, Khấu gia muốn đối phó với bất kỳ một nhà nào trong chúng ta đều dễ như trở bàn tay, những lão già như chúng ta nếu bị một con nhóc chưa đến hai mươi tuổi như Khấu gia nha đầu đùa bỡn trong lòng bàn tay thì mấy chục năm buôn bán của chúng ta coi như không công."
Liễu Thừa Biến liếc mắt nhìn Chu Phong, mỉm cười, nói: "Chu thúc thúc nói có lý."
Tào Đạt ngồi đối diện Chu Phong, trong lòng thầm nghĩ, Chu Phong, ngươi thật sự là giảo hoạt cực độ, ta thấy ngươi là muốn một mình nuốt toàn bộ Hưng An bá tửu trang, ta sao có thể để ngươi được toại nguyện. Nói: "Chu viên ngoại nói đúng, ta cảm thấy chúng ta có thể thêm một điều khoản nữa vào khế ước, đó là cam đoan chúng ta ai cũng không được hợp tác với Khấu gia."
Những người còn lại cũng nhao nhao phụ họa.
Hưng An bá tửu trang không thể cung cấp được cho tất cả bọn hắn, mà bọn hắn cũng ăn không vô, bọn hắn chính là sợ Chu Phong, Tào Đạt lâm trận phản chiến, hố bọn hắn, nếu như có thể bảo đảm việc này sẽ không xảy ra thì bọn hắn đương nhiên cũng đồng ý.
Liễu Thừa Biến âm thầm cười một tiếng nghĩ, xem ra việc này so với sự tưởng tượng của hắn còn nhẹ nhàng hơn rất nhiều, nhìn về phía Chu Phong, nói: "Chu thúc thúc nghĩ sao?"
Tên Tào Đạt này luôn luôn cùng ta đối nghịch, lần trước cũng bởi vì hắn mà ta phải bỏ ra nhiều hơn ròng rã năm ngàn lượng, lần này hắn lại định làm hỏng chuyện tốt của ta. Trong nội tâm Chu Phong mắng to Tào Đạt, nhưng ngoài miệng lại nói: "Hiền chất xin yên tâm, ta tuyệt đối ủng hộ, chỉ là ta cảm thấy phần khế ước này nhất định phải viết vô cùng kỹ càng, không những muốn bảo đảm chúng ta sẽ không hợp tác cùng Khấu gia, mà còn phải bảo đảm các phe lợi ích, lúc trước chúng ta ký kết khế ước, ta đã cảm giác nó còn chung chung không đủ tỉ mỉ."
Liễu Thừa Biến làm sao không biết đây là kế hoãn binh Chu Phong, nhưng gặp phải lão hồ ly như Chu Phong, hắn cũng không có cách nào, dù bây giờ hắn đưa ra khế ước, Chu Phong nhất định sẽ cố chọn xương trong trứng, gật đầu nói: "Chu thúc thúc xin yên tâm, nha hành chúng ta nhất định sẽ chế định ra một phần khế ước làm các vị đều hài lòng."
Mọi người thấy Chu Phong, Tào Đạt đều đứng ra ủng hộ Liễu gia, bọn hắn tự nhiên cũng không tiếp tục dây dưa nữa.
. . .
Tin tức này rất nhanh truyền đến Khấu gia.
Khấu Nghĩa không khỏi cảm thấy vô cùng sầu lo, nói: "Đại tiểu thư, ta nghe nói Chu Phong là người đầu tiên đứng ra ủng hộ Liễu gia, chắc chắn Liễu gia đã cho hắn điều kiện tốt hơn."
"Không nhất định."
Khấu Ngâm Sa nói: "Ta nghĩ nhiều khả năng Chu Phong là muốn mượn chuyện này uy hiếp chúng ta đưa ra điều kiện càng thêm hậu đãi."
Khấu Nghĩa cau mày nói: "Lão hồ ly này thật đúng là lòng tham không đáy."
Khấu Ngâm Sa nói: "Theo sự hiểu biết của ta đối với Chu Phong, lựa chọn tốt nhất của hắn là hợp tác với chúng ta, không nói đến việc hắn có thể lũng đoạn tất cả rượu của Hưng An bá, nếu Chu Phong hợp tác với một lão hồ ly càng thêm giảo hoạt như Liễu Tông Thành, hắn cũng không chiếm được lợi lộc gì, nhưng chúng ta cũng phải tạo cho Chu Phong một chút áp lực, bằng không, hắn sẽ không ngừng nâng cao bảng giá. Ngươi đi thả tin tức nói nha hành chúng ta muốn thu mua tửu lâu, chúng ta nhất định phải để Chu Phong biết rằng hắn tuyệt đối không phải là lựa chọn duy nhất của chúng ta, thực tế nếu không được chúng ta có thể tự mình làm."
. . .
Vốn dĩ chuyện này có động tĩnh lớn như thế, ăn dưa quần chúng chờ mong đã lâu nhất định vô cùng phấn khích, nhưng sự thật lại không phải như thế, hầu như không có người nào chú ý đến việc này, thuần túy chỉ là sự tương tác qua lại trong giới thương nhân mà thôi, bởi vì có một sự kiện càng quan trọng hơn đang được tiến hành ở kinh thành, đó là khoa khảo được tổ chức ba năm một lần.
Tại Minh triều, không có gì quan trọng hơn khoa khảo.
Điểm này có thể từ ngày yết bảng nhìn ra ngay, phía trước bảng danh sách là một biển người đông nghìn nghịt, đen nghịt một mảnh, không chỉ thí sinh, mà còn có rất nhiều người chạy tới nơi này tham gia náo nhiệt, có người vui đến phát khóc tiếp nhận chúc mừng của mọi người, cũng có người quỳ trên mặt đất lớn tiếng khóc rống bị người quên lãng trong một góc nào đó.
Tại thời khắc này, thiên đường cùng địa ngục liền gần nhau như thế!
. . . . .
Kim Ngọc lâu.
"Thu mua tửu lâu?"
Chu Phong cười ha ha, nói: "Khấu gia nha đầu còn thật sự là ngoan độc a, nhưng nàng hù dọa không được ta, không nói đến nàng không có năng lực kinh doanh tửu lâu, cho dù nàng có năng lực này, đối mặt Tửu Minh hội hai mươi mốt đại tửu lâu chỉ sợ tửu lâu của nàng không mở được ba tháng liền phải đóng cửa, tửu lâu cũng không chỉ bán mỗi rượu a."
Đúng lúc này, một tên quản sự bước nhanh đến, nói: "Lão gia, không ổn có người cướp sinh ý của chúng ta."
Chu Phong khẽ giật mình, nói: "Cướp sinh ý? Làm sao cướp?"
Toàn bộ tửu lâu tửu quán ở Lương Viên đều là của hắn.
Quản sự kia nói: "Lão gia chẳng lẽ quên hôm nay chính là ngày yết bảng, theo thông lệ những người thi đỗ tiến sĩ sẽ góp tiền đến Lương Viên thiết yến chúc mừng, những năm gần đây vẫn luôn là Kim Ngọc lâu chúng ta hỗ trợ trù bị, thế nhưng hôm nay có một đám cường nhân tới Lương Viên chiếm đoạt chỗ còn đang chuẩn bị yến tiệc."
Chu Phong nghe thôi, cực kỳ tức giận, táo bạo nói: "Ngươi đã điều tra rõ ràng chưa? Là người phương nào dám đến Lương Viên cướp sinh ý của chúng ta."
"Vừa rồi tiểu nhân đã nghe rõ ràng, họ nói họ là người của Tam Kiếm Khách."
"Tam Kiếm Khách?"
Chu Phong sửng sốt một chút, rồi buồn bực nói: "Tam Kiếm Khách không phải là phòng vẽ tranh sao? Khi nào lại đổi nghề kinh doanh tửu lâu rồi?"