Chương 42: Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Sau này mảnh đất ấy sẽ trở thành của quý đấy!

Phiên bản dịch 4898 chữ

“Năm tỉ thì ta không có, nhưng ba tỉ thì ta có đấy! Ngươi cho ta thêm ít thời gian, ta sẽ gom đủ năm tỉ trong vòng chưa đầy một tháng và mua mảnh đất đó của ngươi, như vậy chắc không vấn đề gì rồi chứ?” Lâm Bắc Phàm híp mắt cười.

Sở Nhã Tuyết cực kì kinh ngạc: “Ồ? Ngươi có nhiều tiền vậy cơ à? Đừng bảo là lấy của bố ngươi đó nhé?”

“Sở tổng, ngươi hiểu lầm Lâm tổng rồi!” Giám đốc công ty đầu tư Lâm thị mỉm cười: “Số tiền này đều do Lâm tổng của chúng ta kiếm được đấy! Nửa tháng trước, hắn mới tới công ty đầu tư Lâm thị của chúng ta, số vốn mà hắn có thể huy động chỉ vỏn vẹn một trăm triệu mà thôi! Thế nhưng chỉ trong nửa tháng thời gian, hắn đã biến con số ấy lên thành ba tỉ thông qua các loại hình mua bán, đầu tư! Trong lĩnh vực đầu tư này, Lâm tổng của chúng ta phải gọi là đẳng cấp!”

Sở Nhã Tuyết kinh ngạc: “Chưa tới nửa tháng đã kiếm được ba tỉ?”

Đúng là kì tích mà!

Từ trước đến nay nàng chưa thấy chuyện nào điên cuồng như vậy!

Tên thiếu gia đa tình trước mắt này đúng là khiến người khác phải nhìn hắn bằng cặp mắt khác!

Lâm Bắc Phàm khiêm tốn nói: “Không phải công lao của mình ta đâu, đều là thành quả cho sự nỗ lực của tất cả mọi người! Và cả Diệp lão đệ của chúng ta nữa, người có công thật sự phải là hắn ta mới đúng, không có hắn ta thì sao chúng ta có ngày hôm nay, hắn ta mới là người có công lớn nhất!”

Cứ thế, mọi người lại càng bội phục Lâm Bắc Phàm hơn.

Lúc này mà hắn vẫn khiêm tốn, không hề quên công lao của mọi người, và cũng chẳng quên nói tốt cho các anh em.

Đi theo một lãnh đạo như vậy mới có tương lai chứ!

“Lâm tổng, ngươi đừng khiêm tốn nữa!”

“Công lao của Diệp tiên sinh rất lớn, công lao của ngươi cũng không hề nhỏ!”

“Chỉ có một người thẳng thắn vô tư như ngươi mới có thể chia quyền, chia tiền cho người khác như vậy!”

“Tuấn mã rất nhiều, nhưng Bá Nhạc thì hiếm lắm!”

“Những người ta bái phục cả đời này trừ chủ tịch Lâm ra thì là ngươi đó! Ha ha!”

Thấy ánh mắt, vẻ mặt của mọi người đầy chân thành, Sở Nhã Tuyết lập tức liếc nhìn Lâm Bắc Phàm, nàng cảm giác như được quen biết lại con người này từ đầu vậy.

“Ngươi khiến ta phải kinh ngạc thật đấy, xem ra ta đã bỏ lỡ mất một người kiệt xuất rồi!”

“Quá khen rồi, Sở tổng cũng không vừa đâu! Tuổi còn trẻ mà đã gánh vác trách nhiệm cho cả gia tộc, hơn nữa làm việc còn đâu vào đấy, đúng là khiến người ta phải khâm phục!” Lâm Bắc Phàm khách sáo.

Bầu không khí trở nên hòa hợp hơn rất nhiều.

“Còn về miếng đất kia…” Sở Nhã Tuyết suy nghĩ một lát rồi nói: “Do liên quan đến tiền bạc nên hiện giờ ta không thể cho ngươi một câu trả lời chắc chắn! Ngươi cho ta ba ngày, ba ngày sau ta sẽ trả lời ngươi, ngươi thấy thế nào?”

“Đương nhiên là được rồi!” Lâm Bắc Phàm gật đầu.

Bàn xong chuyện này, Sở Nhã Tuyết bèn vội vàng rời đi.

Sau khi trở về, nàng căn dặn: “Đi điều tra Lâm Bắc Phàm và công ty đầu tư Lâm thị cho ta, xem xem tình hình có như hắn nói, kiếm được ba tỉ trong vòng nửa tháng hay không!”

“Vâng thưa Sở tổng!” Thư kí gật đầu.

“Ngoài ra điều tra mảnh đất kia cho ta, xem nó có giá trị gì mà ta chưa phát hiện ra hay không!”

“Chuyện này… Sở tổng, mảnh đất đó chúng ta đã điều tra rất rõ ràng rồi còn gì? Hiện giờ nó chẳng còn giá trị gì cả, giá tiền cũng rơi vào tầm năm đến sáu tỉ thôi!” Thư kí lấy làm lạ.

Sở Nhã Tuyết lắc đầu: “Ngươi không hiểu đâu! Nếu như ekip của Lâm Bắc Phàm thực sự biến một trăm triệu thành ba tỉ trong vòng nửa tháng thì chứng tỏ hắn có con mắt tinh tường trong lĩnh vực đầu tư! Như vậy sao hắn có thể nhìn trúng một mảnh đất chẳng còn bao nhiêu giá trị nữa chứ?”

“Đối phương đã dám bỏ tiền đầu tư thì chứng tỏ mảnh đất đó còn có giá trị khác, những giá trị mà chúng ta còn chưa biết! Thế nên ta mới kéo dài thời gian, dùng ba ngày để đi điều tra cho rõ rồi mới đàm phán giá cả!”

“Sở tổng nói đúng, giờ ta sẽ đi làm ngay!”

Thư kí bèn rời đi.

Ở một diễn biến khác.

Liễu Như Mi hỏi: “Sao đang yên đang lành ngươi lại muốn mua đất vậy?”

Theo nàng, dùng một số tiền lớn để mua đất là lãng phí vô cùng.

Với tốc độ kiếm tiền hiện giờ của bọn họ thì khoảng hai, ba tháng thôi là tiền vốn sẽ tăng gấp đôi, cái này tốt hơn nhiều so với mua một miếng đất, chẳng phải sao?

Chẳng lẽ mảnh đất đó có thể giúp tiền vốn tăng gấp đôi chỉ trong vòng hai đến ba tháng?

“Giờ nói ngươi cũng không tin, sau này ngươi sẽ hiểu thôi!” Lâm Bắc Phàm lắc đầu, hắn không muốn giải thích nhiều.

Trên thực tế, mảnh đất này nằm ở ngoại ô thành phố, nhìn thì chẳng có giá trị gì thật. Thế nhưng mấy tháng sau, nhà nước sẽ quy hoạch mảnh đất đó cùng với những khu đất xung quanh để thành lập một khu phát triển kinh tế của đất nước, bên cạnh đó còn tiến hành cải tạo, đầu tư mạnh.

Như vậy giá trị của mảnh đất đó sẽ tăng lên vèo vèo, thậm chí còn có thể gấp hai lần!

Ngoài ra, nếu biến mảnh đất đó trở thành đặc khu thương mại thì mỗi năm tổng giá trị của nó phải lên đến mấy chục tỉ, đây chẳng khác gì một núi vàng!

Giờ hắn không mua thì còn đợi đến lúc nào nữa?

Bạn đang đọc Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi của Thanh Chưng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    79

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!