Có điều Lâm Bắc Phàm không đặt quá nhiều hi vọng vào việc có lấy được mảnh đất này hay không.
Bởi lẽ Sở Nhã Tuyết quá thông minh.
Chỉ cần để lộ chút manh mối là sẽ bị nàng phát hiện hay. Sở Nhã Tuyết nói cần ba ngày để suy nghĩ, nói trắng ra là nàng cần ba ngày để đi điều tra xem mảnh đất này có giá trị nào khác hay không.
Ở kiếp trước, Lâm Bắc Phàm cũng không mua được mảnh đất này.
Cuối cùng hắn lại đi hợp tác với Sở Nhã Tuyết.
Đối phương cung cấp đất, còn hắn thì cung cấp vốn, sau đó hai bên cùng nhau khai thác, phát triển.
Cứ vậy, hai bên tất nhiên sẽ trở nên thân thiết hơn, quan hệ gần gũi hơn, sau đó thì…
Giờ sống lại, Lâm Bắc Phàm tin rằng Sở Nhã Tuyết vẫn sẽ đi con đường đó thôi.
Ở một diễn biến khác.
Một ngày trôi qua, thế nhưng Sở Nhã Tuyết chẳng điều tra ra được gì về mảnh đất đó.
Ngược lại, nàng lại điều tra được rất rõ ràng về năng lực của Lâm Bắc Phàm cũng như thực lực của công ty đầu tư Lâm thị. Hắn thực sự kiếm được ba tỉ trong vòng nửa tháng.
“Chẳng lẽ là do mình đa nghi?” Sở Nhã Tuyết chau mày.
Tập đoàn của bọn họ làm trong ngành bất động sản đã nhiều năm, bọn họ nhạy cảm và đều nắm bắt được sự thay đổi trong tin tức cũng như các chính sách nên không thể thua kém một công ty đầu tư nho nhỏ được.
Ấy thế mà đối phương lại có thể chấp nhận táng gia bại sản chỉ để mua miếng đất này, chứng tỏ miếng đất này phải có giá trị to lớn nào đó.
Thế nhưng bọn họ lại chẳng điều tra ra được gì, đúng là kì lạ hết sức.
Lúc này, thư kí bước vào, nói: “Sở tổng, mới nãy Long Nha Tư Bản bên Đế Đô có gửi thư tới hỏi chúng ta có muốn chuyển nhượng miếng đất ở Giang Nam hay không, bọn họ có nhu cầu mua miếng đất này!”
“Lại thêm một người muốn mua nữa, thú vị đấy!” Khóe miệng Sở Nhã Tuyết nhếch lên.
Sau đó nàng lại chau mày: “Cơ mà… Long Nha Tư Bản ư? Cái tên này hơi kì, Đế Đô có công ty đầu tư nào tên vậy à?”
Thư kí trả lời: “Theo những gì ta điều tra được thì Long Nha Tư Bản là công ty đầu tư mới thành lập mấy hôm trước thôi! Tuy nhiên mặc dù là công ty mới thành lập song vốn đăng kí của công ty này lên tới mười tỉ, có thể nói công ty này có một số vốn hùng hậu vô cùng! Người đại diện pháp lí doanh nghiệp của bọn họ cũng khá nổi tiếng…”
Nghe thư kí giới thiệu xong, Sở Nhã Tuyết lại càng tò mò hơn về miếng đất trong tay mình.
Rốt cuộc mảnh đất này có giá trị gì mà cả hai công ty đầu tư đều muốn nó?
“Đối phương mua miếng đất này để làm gì, ngươi đã hỏi hay chưa?”
“Ta hỏi rồi nhưng đối phương chỉ nói qua loa là để đầu tư, ngoài ra thì không nói thêm gì nữa!”
Sở Nhã Tuyết thấy hơi bực, nàng cảm giác rõ ràng mình đang nắm giữ của quý nhưng lại chẳng biết gì về nó.
Cảm giác này khiến nàng cực kì khó chịu.
Có điều nghĩ lại thì nàng không cần phải vội.
Có của quý trong tay thì nàng mới là người nắm quyền chủ động.
Sở Nhã Tuyết nở nụ cười đắc ý: “Ngươi đi thông báo cho Long Nha Tư Bản và công ty đầu tư Lâm thị, bảo hai bên đều muốn mua mảnh đất này! Bọn họ ai trả giá cao hơn thì ta sẽ hợp tác cùng người đó!”
“Vâng thưa Sở tổng!”
Chuyện này nhanh chóng được truyền đến tai Lâm Bắc Phàm.
“Long Nha Tư Bản? Nam chính số ba xuất hiện rồi hả?” Lâm Bắc Phàm mỉm cười.
Nam chính số ba chính là nam chính ở rể, cũng chính là người vừa mới bắt đầu đã đổ nước rửa chân đó.
Hắn ta còn một tên gọi khác, chính là long vương nhếch miệng!
Đối phương vốn là một công tử nhà giàu, do quy định của gia tộc nên hắn ta phải ra ngoài rèn luyện, không được để lộ thân phận trong vòng ba năm, không được sử dụng thế lực của gia tộc mình.
Sau này hắn ta đã gả vào một nhà hào môn, trở thành người ở rể.
Ngày nào hắn ta cũng đổ nước rửa chân cho vợ và mẹ vợ, cuộc sống cực kì ngột ngạt.
Lúc sắp hết ba năm, hắn ta muốn phất lên, muốn trả hết những tủi hờn mà mình đã phải chịu trong suốt thời gian vừa qua.
Khi ấy Lâm Bắc Phàm đã đi ngang qua hắn ta.
Có lẽ do khí chất nhân vật phản diện trên người hắn đã thu hút hắn ta, thế nên hắn ta muốn làm màu trước mặt hắn.
Kết quả hắn ta lại bị Lâm Bắc Phàm đạp đổ!
Đối phương không phục, tiếp tục gây phiền phức cho Lâm Bắc Phàm.
Sau đó hắn ta lại thất bại!
Cứ thế, thế lực cùng gia tộc sau lưng hắn ta đều bị hủy trong tay Lâm Bắc Phàm!
Còn hắn ta thì bị nhà vợ đuổi ra khỏi nhà, đến thân phận ở rể cũng không còn nữa.
Trong tất cả những nam chính thì hắn ta là người mang lại uy hiếp lớn nhất cho Lâm Bắc Phàm.
Bởi lẽ hắn ta không những có thế lực gia tộc hùng mạnh mà còn có võ nghệ cao cường, cộng thêm được thiên đạo phù hộ nên hắn ta thuận lợi vô cùng.
Song tiếc rằng hắn ta lại đụng phải tên ác ma Lâm Bắc Phàm nên tất cả của hắn ta đều tan thành mây khói!
“Hắn ta cũng muốn mua mảnh đất ở Giang Nam cơ à… vậy thì thú vị rồi đây! Phải nói là cuộc sống sau khi sống lại càng ngày càng thú vị mới đúng chứ, nam chính nào cũng không làm theo lẽ thường, đúng là quá hay!” Lâm Bắc Phàm càng thích thú hơn.
Cứ sống bình thường thì còn nghĩa lí gì chứ?
Phải có thử thách mới thú vị!
Nhất là lúc chơi đùa các nam chính trong lòng bàn tay, cảm giác đó cực kì sung sướng!
Ta thích nhất là dáng vẻ ngứa mắt ta nhưng lại chẳng làm gì được ta của các ngươi đấy!