Hắn vội vàng nhìn trái nhìn phải, nhưng con quái vật kia giống như thật sự tự dưng biến mất.
Cảnh tượng và khó khăn chưa từng đối mặt này khiến Lumian lập tức hơi kích động, định nhân cơ hội rời khỏi đây, theo bản năng lùi lại về sau vài bước
Đột nhiên, hai mắt cá chân của hắn căng thẳng, toàn bộ thân thể đột nhiên mất đi cân bằng, bị quay ngược lại.
Các xúc tua màu đen đậm bọc lấy màng thịt kia hiện lên ở trong không khí, chúng nó đang quấn quanh hai chân của Lumian, nâng hắn lên giữa không trung.
Con quái vật cũng hiện ra dấu vết, nó ở ngay chỗ bên cạnh cách Lumian không xa.
Lúc này, ấn ký bên ngực trái của nó tỏa sáng, cái miệng hình dáng lốc xoáy tràn đầy răng nhọn màu trắng mở to đến cực hạn, lộ ra màu máu bên trong, giống như định mượn xúc tua hỗ trợ để một ngụm nuốt Lumian vào.
Mùi tanh hôi khó diễn tả được bằng lời phun ra từ trong cái miệng kia, khiến Lumian đang bị treo ngược trên không hơi choáng váng đầu.
Đập vào mắt hắn là da thịt khoang miệng màu máu và răng nhọn màu trắng nhiều không đếm được.
Một suy nghĩ thoáng hiện lên, túm lấy một xúc tua quấn quanh tới trước cánh tay mình, lấy trạng thái treo ngược nhắm súng săn vào ngay miệng con quái vật.
Đoàng!
Con quái vật kia lại hét thảm một tiếng, máu thịt trong miệng bay tứ tung, chì đen khắp nơi.
Nó chợt quăng Lumian ra ngoài, thân thể nhanh chóng trong suốt, một lần nữa biến mất.
Lumian phịch rơi xuống đất, lăn liên tục vài vòng mới một lần nữa đứng lên tập trung tinh thần tìm kiếm tung tích của mục tiêu.
Một giây sau, cái mũi hắn khẽ giật, chỉ cảm thấy một mùi máu tươi đang nhanh chóng đến gần bản thân.
Không quan tâm nghĩ xem cái này rốt cuộc là có ý gì, hắn vèo cái nhào ra ngoài, đánh về phía ngược lại.
Vị trí hắn vốn đứng, các xúc tua màu đen đậm bọc màng thịt chui ra không khí, nhưng không quấn quanh được bất cứ cái gì.
Chỗ cách chúng nó ba bốn mét, quái vật kia hiện thân hình ra, cái miệng hình dáng lốc xoáy há to, giống như đang đợi đồ ăn.
Lumian vội vàng nâng súng săn bắn đạn chì ra, nhưng ấn ký ở trước ngực trái con quái vật sáng ngời, lại mất tích khỏi trong tầm mắt của hắn.
Ẩn thân, đúng là ẩn thân! Lumian lập tức có phán đoán.
Kết hợp với cảnh ngộ mới vừa rồi, hắn tin tưởng loại ẩn thân này không thể che giấu được mùi, hơn nữa mới vừa tiến vào trạng thái công kích sẽ mất đi hiệu lực.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Lumian chắc chắn trong lòng, thầm cười nhạo nói:
“Mùi đều không giấu được tính là ẩn thân gì chứ?”
Mà bắt giữ các dấu vết là thế mạnh của thợ săn.
Không hoang mang vì gặp phải tập kích, Lumian có được không ít tự tin bình tĩnh lại, vừa chạy vừa quan sát bốn phía.
Rất nhanh, hắn thấy được dấu chân do quái vật lưu lại, ngửi thấy mùi máu tươi ở trên người nó và mùi thúi vốn có.
Dựa vào những dấu vết này, hắn lần lượt tránh được tập kích của con quái vật trước, và sử dụng súng săn liên tục bắn đối phương
Nhưng con quái vật kia giống như không có chỗ hiểm, bị bắn nhiều súng như vậy chỉ yếu đi không ít.
Mắt thấy đạn chì sắp bắn hết, suy nghĩ xoay chuyển nhanh chóng trong đầu Lumian, suy xét vấn đề nên làm cái gì bây giờ.
Chỉ mấy giây, hắn đã có đáp án:
Trên đường đến đây, hắn không quên quan sát hoàn cảnh, phát hiện vài chỗ cạm bẫy tự nhiên có thể lợi dụng, một cái trong đó vừa vặn thích hợp để đối phó với con quái vật hiện giờ.
Thấy hai dấu chân nhạt đột ngột xuất hiện ở chỗ không xa, Lumian xoay người lại, chạy như điên.
Xúc tua màu đen đậm bao trùm lấy màng thịt lại thất bại.
Lumian vừa chạy vừa ngừng, khi thì quan sát đằng sau, khiến cho con quái vật kia không bỏ việc đuổi theo, cũng theo đó tránh né tấn công.
Vo vo vo!
Tạp âm phát ra từ trong lồng ngực quái vật lại một lần nữa truyền vào trong tai Lumian, khiến cho hắn tức giận một trận, cơn tức trở nên cực kỳ dồi dào, chỉ mong dừng chạy trốn, xoay người cho tên kia vài rìu.
Còn may hắn vẫn nhớ được mục đích chạy như điên của mình là vì để xử lý tên kia, trước mặt không phải là chạy trốn chân chính trên ý nghĩa, phẫn nộ và phiền não không thể thay thế được kế hoạch của hắn, chính là khiến cho hắn trở nên càng có lực hành động.
Bịch bịch bịch!
Lumian cuối cùng đã nhìn thấy kiến trúc bị sụp một nửa kia.
Hắn vọt thẳng vào trong, đi sang phía bên kia, tiếp sau dừng lại ở đó, giả bộ đang mai phục.
Không bao lâu, dấu chân nhợt nhạt đã hiện ra ở trong kiến trúc đã sụp xuống một nửa, mùi thúi và mùi máu tươi cách Lumian càng lúc càng gần.
Lumian tính toán khoảng cách xúc tua đánh ra, đột nhiên lùi về sau hai bước, giơ cái rìu đã sớm rút ra lên, chém cột đá sắp nứt toác.
Ngay sau đó, hắn hung hăng đạp cột đá một cước, thuận thế lăn ra đằng sau.
Kiến trúc sụp một nửa vốn thiếu cân bằng đã không thể chống đỡ được nữa, ầm ầm sụp xuống.