Căn phòng được thu dọn tương đối sạch sẽ, đã không có vết máu giống như trong trí nhớ của hắn, đương nhiên, cũng không có Lewis Lund này.
Lumian khẽ nhíu mày, trên tay dùng sức, đẩy mở một nửa cửa phòng ra, đi vào trong.
Hắn nhận ra trong căn phòng ngủ này có dấu vết nhân loại từng ngủ, cho dù chăn được trải phẳng, đầu mẩu thuốc lá ở trên đầu giường, áo khoác màu đen treo trên ghế hay là dấu chân mờ đến không thể nhận ra ở trên sàn đều rõ ràng nói lên rằng không lâu trước đó Lewis Lund còn sinh hoạt ở trong đây.
Trừ đó ra, Lumian còn nhìn thấy vết máu dính mỡ chưa lau sạch ở bên rìa gầm giường.
“Ngày hôm qua thật sự đã sinh con…” Lumian vừa gật đầu vừa tự nói một câu trong lòng.
Lúc này, hắn nghe thấy tiếng nói chuyện loáng thoáng truyền đến từ bên ngoài cửa sổ.
Hắn vội vàng đi đến bên cạnh cửa sổ kính, nghiêng người, nhìn ra bên ngoài.
Chỗ chuồng ngựa, Lewis Lund tóc đen mắt lam mặc áo sơ mi màu trắng, bên ngoài khoác lễ phục màu đen, quần dài sẫm màu và giày da, vừa đi vừa trao đổi chuyện gì đó với người đánh xe ngựa Sewell trong lần tuần hoàn trước đó đã đưa hai chị em đi đến thế giới bên kia.
Sắc mặt của hắn tương đối hồng hào, dáng đi trầm ổn có lực, Lumian nhìn xem sửng sốt.
Đây là một người mới vừa sinh con vào hôm qua?
Hơn nữa còn là sinh mổ!
Lumian cố nén kinh hãi trong lòng, cẩn thận nghe lén xem Lewis Lund và Sewell đang nói cái gì.
Ai ngờ hai tên này chỉ đang trao đổi kinh nghiệm làm cỏ trồng hoa.
“Sao vậy?” Thấy Lumian chậm chạp không đi ra, Ryan đội mũ dạ tròn màu tối cũng đẩy cửa đi vào căn phòng này, Leah và Valentine theo sát đằng sau.
Lumian vội hạ thấp giọng, nói biểu hiện của Lewis Lund cho ba người xứ khác kia.
Ryan nghiêm túc nghe xong, ngẫm nghĩ nói:
“Ngươi có biết Đại Địa mẫu thần không?”
Vùng Darliege và vương quốc Feneport có tiếp giáp, người chăn cừu thường xuyên thay đổi bãi chăn nuôi qua bên kia, cộng thêm nền tảng giáo dục của chị gái, Lumian không hề xa lạ gì với chuyện này:
“Biết rõ, là Thần linh được bên Feneport kia tín ngưỡng.”
Ryan gật đầu nói:
“Vị Thần linh kia cai quản sinh sản và tương ứng với cái này, còn có các lĩnh vực như chữa trị và sinh mệnh, điều này cũng được thể hiện ở trên năng lực của người phi phàm con đường tương ứng.”
“Không phải ta đang nói rằng chuyện của nơi đây có liên quan đến Đại Địa mẫu thần, mà đang nói cho ngươi biết sinh sản, chữa trị, sinh mệnh thường có liên hệ với nhau, nếu như Lewis Lund có thể sinh con, vậy hắn chỉ dùng một ngày đã khôi phục cũng có thể hiểu được.”
“Như vậy à…” Lumian ngẫm lại cũng cảm thấy bình thường.
Đàn ông đều có thể sinh con, sau khi mổ bụng một ngày đã nhảy nhót tung tăng có gì kỳ quái?
“Có thu hoạch gì không?” Hắn hỏi đám người Ryan.
Ryan lắc đầu:
“Đều là phòng tôi tớ thật bình thường.”
“Xem ra cần phải lên trên tầng ba.” Không hiểu sao Lumian hơi nặng trĩu.
Tầng ba có phòng ngủ của phu nhân Puares và quan hành chính Bayost, thư phòng, phòng tắm nắng và phòng sinh hoạt chung, vân vân mây mây.
Như vậy tương đương với nguy hiểm thật lớn.
“Được.” Ryan không do dự.
Rất nhanh, bốn người lẻn lên tầng ba.
Nơi này có không ít cửa phòng mở ra, hành lang sáng ngời không ít.
Lumian đi thẳng vào, bước chân vào phòng ngủ của phu nhân Puares và quan hành chính Bayost.
Nơi này có giường ngủ được chải chăn nhung thiên nga màu sáng, có kệ sách nhỏ để sách báo đọc trước khi ngủ, có một cái giá treo đầy các loại quần áo, phòng để quần áo vô cùng rộng mở, có két sắt cất giữ đồ quý giá, có một chiếc ghế sofa màu trắng gạo mềm mại lại thoải mái, có cái bàn đặt năm khung hình và tài liệu sách vở, có thảm màu trắng lông mềm như nhung trải kín cả phòng…
Đám người Lumian nhìn quanh một vòng, đồng thời lựa chọn cái bàn kia.
Sách của nơi đó là các loại tiểu thuyết phổ biến thông thường, bao gồm tác phẩm lớn “Nhà thám hiểm lớn 5: Trung tướng bệnh tật” của Fors Wall cùng với một bộ tác phẩm mới nhất của Aurora “Trinh thám thế thân”, tài liệu chủ yếu là các loại công việc ban hành cho vùng Darliege, còn năm tấm hình trong khung hình kia có bốn tấm là của phu nhân Puares, một tấm thuộc về một người đàn ông Lumian không biết.
“Không có quan hành chính?” Hắn hơi kinh ngạc nói nhỏ một câu.
Trong bốn tấm hình kia đều chỉ có một mình phu nhân Puares, còn bức ảnh chụp người đàn ông duy nhất lại không phải là quan hành chính Bayost.
Phải biết rằng hắn là chủ nhà này, như vậy không khỏi quá kỳ quái?
Leah như có đăm chiêu gật đầu:
“Địa vị của quan hành chính ở trong gia đình này khả năng không khác gì quản gia.”
“Ngươi từng thấy nhà ai bày ảnh chụp của quản gia chưa?”
“Người đàn ông này là ai?” Lumian nhìn về phía bức hình gần nhất.
Trong khung hình là một bức ảnh chụp màu sắc rực rỡ, người đàn ông kia chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, mặc áo sơ mi màu đỏ, phối với áo khoác nhung thiên nga đen và quần dài sẫm màu với ống quần có tua rua, dưới chân đeo một đôi boot ngắn có dây buộc, ăn mặc vô cùng hợp mốt.