Một ngày không có hợp kỵ, Tần Trạch quyết định trực tiếp nghỉ ngơi.
Hắn nằm xuống là ngủ, bên cạnh vẫn có con rối Tiểu Kiều như thường lệ.
Ngày mười hai tháng tư, gió êm sóng lặng, nhưng sau khi Tần Trạch đi vào trong giấc mơ... Đột nhiên khóe miệng Tiểu Kiều lại một lần nữa xuất hiện ý cười.
"Anh yêu à, anh thật tốt."
Lần này, lời nói chuyện của nó cũng trở nên lưu loát hơn hẳn. Dường như nó đã trở nên chân thật hơn vài phần so với lúc ăn bữa tối rồi.
Có thể nói, ở thời điểm hiện tại Tiểu Kiều giống hệt một phiên bản thu nhỏ của người sống, đúng vậy, là người sống.
Thậm chí nó còn dùng tư thế linh động lật mình một cái, rồi tình cảm dạt dào [1] nhìn thấy Tần Trạch.
[1] : nguyên văn 含情脉脉 - hàm tình mạch mạch, chỉ ánh mắt dịu dàng yên lặng mà ẩn chứa vô hạn yêu thương, chỉ nét mặt của thiếu nữ ngại ngùng nhưng vô cùng thân thiết khi đối mặt với người yêu mình.
Loại trạng thái thế này, đâu còn sót lại một chút cảm giác cứng ngắc nào của con rối nữa?
So sánh với lúc dùng bữa tối thì Tiểu Kiều của lúc này, có vẻ càng thêm mê người, càng thêm chân thật, cũng càng thêm sinh động.
Nó cũng cho thấy tư duy của Tiểu Kiều hoàn toàn không máy móc.
Ngược lại, nụ cười trên mặt nó càng thêm mê người, tựa như rất vừa lòng với tình huống vừa rồi, khi mà mình và Tần Trạch lại trải qua thêm một hồi nguy cơ nữa.
Nhưng cùng với tư duy tăng lên, nụ cười trên mặt Tiểu Kiều lại nhanh chóng biến mất.
Bởi vì nó nhớ tới sự khác biệt giữa khái niệm một bữa ăn no và nhiều bữa ăn no, để rồi sau đó, Tiểu Kiều trực tiếp thuấn di vào trong lòng Tần Trạch, vẫn duy trì một loại trạng thái tiếp xúc da thịt nào đó cùng Tần Trạch.
Mà tại quá trình này, vẻ sáng bóng vừa ánh lên trong mắt Tiểu Kiều đã chậm rãi thay đổi thành ảm đạm.
Dường như nó lại biến thành con rối nữa rồi.
...
...
Ngày 12 tháng 4 Âm lịch, cũng là ngày 30 tháng Dương lịch 5.
Vào lúc rạng sáng, Tần Trạch hoàn toàn không ngờ nổi hắn lại một lần nữa rơi vào mộng cảnh.
Trong căn phòng màu đen kia có ánh sáng. Giọng nói quen thuộc lại xuất hiện: "Cuộc đời con người tựa như một bộ phim rác rưởi, nhưng một bộ phim có rác rưởi đến cỡ nào cũng sẽ cho ra được một phần trailer phấn khích."
"Đã chuẩn bị sẵn sàng để đổi tử vong lấy một lần quan sát khoảnh khắc phấn khích của đời người chưa?"
Là sát thủ Player.
Gặp quỷ rồi.
Tần Trạch không nghĩ tới, sau khi thân thể sạch sẽ kết thúc, hắn còn có thể mơ thấy Player?
Hắn ý thức được bản thân đã coi thường cơn ác mộng kỳ quái này, cũng coi thường vặn vẹo rồi.
"Có lẽ nguyên lý của giấc mộng này không phải là xâm lấn tinh thần, mà là... kết nối?"
Thân thể sạch sẽ có thể phòng ngừa các loại xâm lấn, nhưng nếu về bản chất, loại trạng thái này không phải là xâm lấn thì sao?
Được rồi, quá trình ra sao chưa bàn tới, nhưng đúng là Tần Trạch thực sự không ngờ hắn còn có thể mơ thấy Player thêm một lần nữa.
Người bị hại lần này vẫn là một người đàn ông.
"Chào anh nha, Tần tiên sinh." Ở thời điểm Player nói ra những lời này, Tần Trạch lập tức hoảng sợ.
Nhưng rất nhanh, hắn đã ý thức được những lời này của đối phương vốn không phải dành cho mình. Chỉ là trùng hợp khi mà người bị hại lần này cũng mang họ Tần.
Tần tiên sinh trước mặt đã bị trói chân giống hệt người bị hại lần trước, nhưng hai tay của đối phương vẫn có thể cử động được.
Nói cách khác, người này có thể phản kháng. Nhưng dựa vào thương tích trên người vị Tần tiên sinh ấy, hoàn toàn có thể nhận ra rằng, mục tiêu lại một lần nữa bị Player đánh phục rồi.
Tần Trạch quan sát Tần tiên sinh, trong lòng chợt cảm thấy người này rất quen mắt nhưng hắn lại không thể nói rõ được là vì sao.
Rất nhanh, ngay vào giây tiếp theo, hắn đã nhớ ra rồi. Chẳng phải người này chính là gã đàn ông từng xuất hiện trên màn hình máy tính của Lê Lộ sao? Chính là người sống sót duy nhất của gia đình ba người lúc trước đó!
Trong lòng Tần Trạch lập tức dâng lên một nỗi sợ hãi mơ hồ.
Giống như ngay dưới ánh nắng hè chói chang của mùa hè oi ả, có một cơn gió lạnh lơ đãng thổi ngang qua. Làm cho người ta không nhịn được mà cả người run run một chút.
Ban ngày bọn họ vừa an bài xử lý vụ án này thì buổi tối... Player đã bắt đầu hãm hại nhân vật mấu chốt trong vụ đó rồi?
Là trùng hợp sao?
Hay là toàn bộ những gì hắn trải qua, cũng sẽ dùng phương thức nằm mộng truyền linh cảm tới cho Player?
Vì thế Player đã tìm được tư liệu sống mới toanh để hãm hại rồi?
Đương nhiên Tần Trạch hoàn toàn không muốn có bất cứ liên hệ gì với loại người biến thái này. Và loại ý tưởng ấy lập tức làm cho hắn cảm nhận được nỗi sợ hãi càng sâu hơn.
Nếu Player là ác mộng của hắn, phải chăng hắn cũng chính là giấc mộng của Player...
Như vậy, khi toàn bộ những gì mà hắn có thể nhìn thấy là cảnh tượng Player đi săn bắn người khác, thì Player sẽ nhìn thấy cái gì đâyu? Là những người bạn bên cạnh hắn sao?
Là Giản ma ma, Lam Úc, Đỗ Khắc, Trình Vãn, Lê Lộ, Lạc Thư, Lâm An... Thậm chí là liếm cẩu Cố An Tuân.
Trong số những người này có người mà Tần Trạch không quen, thậm chí còn có kẻ làm hắn hơi căm ghét, nhưng bọn họ đều xứng đáng có một cuộc sống vui vẻ bình thường, không đáng bị một kẻ điên như Player âm thầm rình mò, theo dõi.
Rất nhanh sau đó, Tần Trạch đã tỉnh táo lại.
"Bây giờ còn chưa xác định được mọi chuyện có đúng là như vậy hay không. Ta không thể tự mình dọa mình được."
Hắn quyết định nghiêm túc hướng sự chú ý của mình vào chuyện quan sát Player.
"Tự giới thiệu một chút, tôi tên là Player (Phổ Lôi Nhĩ), Phổ trong phổ thông bình thường, anh cũng có thể gọi tôi là A Phổ."
"Tần tiên sinh, kế tiếp tôi sẽ cùng anh chơi một trò."
"Nếu anh thành công thông qua khảo nghiệm, như vậy chúc mừng anh, anh vẫn có thể tiếp tục sống sót, tuy bộ phim điện ảnh này quá mức rác rưởi, nhưng cả hai chúng ta đều rõ ràng, anh đã nghịch tập [2] thành công."
[2] : ám chỉ một hành vi tưởng như đã thất bại, cuối cùng lại đạt được thành công.
"Nhận được khoản tiền bảo hiểm khổng lồ từ cái chết của vợ con mình, cộng thêm khoản bồi thường lớn tới từ công ty sở hữu và quản lý bất động sản, còn có lưu lượng nhờ thiết lập nhân vật mà anh thường khoe khoang trên mạng mang đến."
"Tôi không thể không nói rằng, anh đúng là một thương nhân đủ tư cách, nhưng hiện tại tốt nhất là anh cầu nguyện cho bản thân mình cũng là một người chơi đủ tư cách đi."