"Dương tiên sinh còn có nhu cầu về sản phẩm gì? Có thể nói cho tôi nghe một chút hay không."
"Tôi muốn biết, bị người chém thương có được tính là ngoài ý muốn hay không? Tôi lấy một ví dụ nhé, tôi đang đi trên đường, bỗng nhiên có một người thấy tôi xấu quá, thình lình cho tôi một đao. Loại chuyện này có được tính là ngoài ý muốn hay không?"
Tần Trạch thoáng có cảm giác như nghệ thuật pha trà, bất ngờ, vô cùng bất ngờ, thậm chí còn có chút ngoài ý muốn.
Nhưng dường như vị Dương tiên sinh này đã biết trước được bản thân sẽ gặp phải một tình huống nào đó, nghĩa là đối phương đoán chắc rằng mình sắp bị người khác chém một đao ư?
"Tôi phải nhắc nhở anh một chút, nếu sau khi chuyện đó xảy ra, nhân viên thẩm định bảo hiểm phát hiện loại tình huống ngoài ý muốn mà anh vừa miêu tả vốn không phải là ngoài ý muốn, ngược lại còn có dấu hiệu gì đó cho thấy có người sắp đặt hết thảy—— thì đương nhiên chúng tôi không thể giải quyết bồi thường cho những trường hợp như vậy. Thậm chí loại hành vi đó còn có thể bị quy kết là phạm tội nữa."
Dương tiên sinh gật gật đầu: "Điểm ấy anh có thể yên tâm, tôi đã nói là ngoài ý muốn thì tuyệt đối là ngoài ý muốn. Là kết quả do vận khí mang đến thôi."
Gã nói vô cùng chắc chắn, nhưng cũng chính loại giọng điệu chắc như đinh đóng cột này lại khiến trong lòng Tần Trạch sinh ra một loại cảm giác kỳ quái.
"Chủ yếu là tôi muốn biết rõ ràng một chuyện, nếu tôi bị người chém thương, hoặc cụ thể hơn là chém rớt một cánh tay đi, trình độ tàn tật này đã đủ để đạt tới tiêu chuẩn giải quyết bồi thường rồi, nhưng kế tiếp —— "
"Trên bãi cỏ ở cách đó không xa, công nhân vệ sinh đang làm cỏ không cẩn thận đè máy cắt cỏ xuống một tảng đá. Tảng đá bị va chạm kia, chợt ‘phanh’ một cái bắn thẳng về phía tôi. Tốc độ của nó rất nhanh nha, giống viên đạn vậy, trực tiếp xỏ xuyên qua đầu gối tôi. Khẳng định là loại tình huống này cũng sẽ làm cho tôi tàn tật."
"Nhưng đến đây còn chưa hết, tôi cố gắng đứng lên kêu cứu. Đúng vào lúc ấy, đứa nhỏ nghịch ngợm nhà hàng xóm phía sau chơi ván trượt nhìn thấy tình trạng máu chảy đầm đìa của tôi, nó bị dọa sợ, không thể ngừng lại được. Sau đó, ván trượt của thằng bé trực tiếp nghiến qua một bên chân khác của tôi, làm gãy xương đùi. Đương nhiên loại thương tích này cũng được coi là tàn tật rồi?"
"Nhưng mọi chuyện vẫn chưa có chấm dứt, bởi vì ở thời điểm này, ta chỉ có thể chậm rãi trườn về phía trước như một con côn trùng nhỏ, lại không chú ý tới trên mặt đất có thủy tinh. Tôi dùng sức quá mạnh, khiến cho lúc đầu cọ về phía trước, đã có một mảnh thủy tinh cắt qua mặt, gương mặt trực tiếp bị hủy. Đây cũng được coi là chuyện ngoài ý muốn đúng không? Không tính là tự mình hại mình chứ?"
"Ừm… đến đây, tôi cảm thấy mọi chuyện cũng tàm tạm rồi, cho nên Tần tiên sinh —— không cần biết những chuyện tôi trải qua có vô lý đến cỡ nào, chỉ cần nó thực sự xảy ra, hơn nữa, tất cả đều có thể chứng minh là chuyện ngoài ý muốn mà không phải bố trí từ trước, thì các anh đều sẽ chi trả bồi thường, đúng hay không?"
"Nhưng cuối cùng tôi muốn biết một điều, đó là kim ngạch giải quyết bồi thường sẽ được tính toán dựa theo toàn bộ quá trình, hay là tách ra tính từng loại thương tật?"
"Nghĩa là sau khi tôi bị người đâm, rồi bị tảng đá đục thủng đầu gối, lại bị ván trượt nghiền gãy chân, cùng với cắt vỡ mặt… rốt cuộc chúng đều được tính gộp lại là một lần ngoài ý muốn, hay là bốn lần ngoài ý muốn?"
"Giả thiết mỗi một dạng đều đạt tới kim ngạch giải quyết bồi thường lớn nhất, như vậy cuối cùng, bên các anh sẽ chi trả bồi thường dựa theo mỗi một dạng ngoài ý muốn, hay là cộng gộp chúng vào cùng một chỗ, chỉ tính là một lần ngoài ý muốn để bồi thường thôi?"
"Hoặc là… để tôi đổi câu hỏi, nếu những tình huống này cùng phát sinh vào một thời điểm, thì tôi nên làm như thế nào, nên mua bảo hiểm như thế nào, mới có thể nhận được mức bồi thường lớn nhất?"
Dương tiên sinh có vẻ thực chờ mong, bởi vì trên thực tế, tốc độ nói chuyện của gã rất nhanh.
Tần Trạch nhíu mày, hắn cứ có cảm giác đối phương hình dung những chuyện kia quá mức tỉ mỉ, miêu tả như thể người này thực sự quay được khung cảnh Tử Thần hiện thân vậy.
Có lẽ câu chuyện này chỉ là ví dụ mà đối phương muốn lấy ra thôi, nhưng cũng có lẽ đối phương đang thực hiện một trò đùa quái đản nào đó, thậm chí là đang muốn khảo nghiệm năng lực nghiệp vụ của hắn.
Nhưng không biết vì sao, loại giọng điệu chắc chắn vô cùng của vị Dương mỗ nhân [1] này lại làm Tần Trạch cảm thấy rằng ——dường như đối phương sẽ thực sự trải qua những chuyện như vậy.
[1] : có thể hiểu là vị họ Dương nào đó, bởi vì không biết tên của đối phương.
Đầu tiên là người nọ sẽ bị chém rụng một bàn tay, tiếp theo là bị một tảng đá bay tới xỏ xuyên qua đầu gối, chưa hết, đối phương còn bị nghiến gãy chân, lại bị thủy tinh cứa vào mặt, hủy dung.
Hắn có cảm giác những gì vị Dương mỗ nhân kia mới nói, thực sự không giống như đang giả thiết một chuỗi những chuyện ngoài ý muốn có thể xảy ra, mà càng giống như đang thuật lại một kịch bản chắc chắn sẽ phát sinh vậy.
Tần Trạch im lặng vài giây, Dương tiên sinh thúc giục nói: "Tần tiên sinh, anh còn nghe không?"
Tần Trạch nói: "Còn, nhưng tôi thực sự không thể trả lời vấn đề của anh được. Xin thứ lỗi, năng lực nghiệp vụ của tôi không đủ. Tôi có thể giúp anh xem xét hợp đồng sau đó lại nói tình huống cụ thể cho anh nhé."
Dương tiên sinh có chút thất vọng, không nhịn được hỏi: "Được rồi, thế để muộn hơn một chút tôi lại gọi điện thoại tới nhé, hiện giờ tôi còn bận vài việc. Hi vọng đến lúc ấy, anh đã kiểm tra xong rồi, có thể giải đáp nghi hoặc của tôi."
Nói xong, Dương tiên sinh cúp điện thoại.
Bên trong văn phòng, rất nhiều người đều đã quay về vị trí công tác của mình. Tần Trạch lại cầm ống nghe, sững sờ đứng nguyên tại chỗ.
Hắn có cảm giác rất quỷ dị. Nói chính xác hơn là nội dung của cuộc điện thoại vừa rồi có chút ly kỳ cổ quái.
"Đầu tiên, mấy ngày nay, hầu như ngày nào ta cũng trải qua mấy chuyện tà môn kiểu này. Kể cả khi Nhật Lịch đang trong thời kỳ ngủ đông cũng không ngoại lệ."
"Gần như mỗi một chuyện như vậy đều có liên quan tới Nhật Lịch, cho nên có lẽ ta có thể giả định rằng, chuyện tà môn lần này cũng giống như vậy thôi."
"Hơn nữa, bởi vì ta đã có được thể chất phóng viên, cho nên xác suất gặp được chuyện tà môn cũng sẽ lớn hơn bình thường."