Buổi chiều ngày 13 tháng 4 Âm lịch, cũng là ngày 31 tháng 5 Dương lịch.
Đỗ Khắc và Trình Vãn đã xuất hiện bên ngoài tòa soạn báo Thần Hi.
Trong nhóm chat của tiểu tổ Công ty chính phủ thành phố Lâm Tương, người khuân vác · Đỗ Khắc nói:
"Hẳn là tình báo của Lê Lộ nữ sĩ trợ thủ tư nhân cho Tần Trạch tiên sinh là chuẩn xác, mục tiêu tên là Dương Mộc Lâm."
"Có vẻ như Dương Mộc Lâm nay đang làm việc trên tầng thứ tám của tòa lầu, đó là tầng làm việc của báo Thần Hi."
"Căn cứ vào tình báo Lê Lộ nữ sĩ lấy được trước mắt, dường nhưu Dương Mộc Lâm này mới nhận được Nhật Lịch từ mấy tháng trước, là người lịch cũ loại xu hợp kiêng kị, hẳn là cấp bậc chức năng của hắn cũng không cao."
Mấy tháng trước, suýt chút nữa Dương Mộc Lâm đã chết đi trong một chuyện ngoài ý muốn, cuối cùng gã vẫn còn sống, nhưng mẹ của gã lại chết trong vụ tai nạn xe cộ ấy.
Thường là vào ngày đầu tiên Nhật Lịch xuất hiện, dưới tình huống mọi người đều không thể phát hiện ra nó, thì chuyện phạm huý đúng là thứ khó có thể tránh đi được.
Căn cứ vào điểm này, tiểu tổ đã suy tính rằng, có lẽ ngày hôm đó chính là ngày Dương Mộc Lâm đạt được Nhật Lịch.
Diễn viên · Tần Trạch trả lời: "Hoắc Kiều đã bói toán ra kết quả chưa? Hành động lần này của chúng ta có thuận lợi hay không?"
Thầy tướng số · Hoắc Kiều: "Có trắc trở, mọi người nhất định phải cẩn thận. Tuy không tuyệt đối thất bại, nhưng cũng không phải tuyệt đối thành công."
Loại câu trả lời lập lờ nước đôi kiểu này khiến Tần Trạch không nhịn được muốn đá cho Hoắc Kiều một cước tiến vào thế giới lịch cũ.
Cũng bởi những người theo chủ nghĩa xu hợp này quá mức an nhàn, khiến cho năng lực của bọn họ không thể mang đến miêu tả chính xác được.
Kỹ sư máy móc · Trình Vãn: "Không thành vấn đề. Kết quả này cho thấy rằng chỉ cần chúng ta cẩn thận, sẽ không xảy ra vấn đề. Đồng thời nó cũng chứng minh trong chuyến đi lần này có tồn tại mạo hiểm, như vậy suy đoán của Tần Trạch tiên sinh là đúng!"
"Người kia đúng làn người lịch cũ, nếu không hành động của chúng ta sẽ không gặp phải bất cứ mạo hiểm gì."
Diễn viên · Tần Trạch: "Trình Vãn, năng lực của cậu và Đỗ Khắc là sử dụng tổ hợp hả?"
"Tốt nhất là hai người nên cẩn thận một chút, hiện tại là ban ngày, nếu Trình Vãn lắp ráp ra một thứ gì đó to lớn... Đỗ Khắc lại làm cho nó di chuyển, nhất định sẽ gây nên khủng hoảng thật lớn."
Kỹ sư máy móc · Trình Vãn: "Tần Trạch tiên sinh, yên tâm đi, lần này tôi sử dụng thứ rất nhỏ, không cần dùng đến năng lực của Đỗ Khắc tiên sinh."
"Là cái gì?" Tần Trạch tò mò hỏi.
"Là con gián, tôi chế tác con gián điện tử."
Tuy Trình Vãn trao đổi bằng câu chữ, nhưng Tần Trạch vẫn có thể cảm nhận được đối phương đang vô cùng tự hào với tác phẩm của mình.
Vì sao lại có người chế tác thứ sinh vật có thể so sánh với dị chủng ngoại tinh [1] này thành phiên bản máy móc điện tử?
[1] : động vật kỳ quái ngoài hành tinh.
Tựa như kỹ sư máy móc Trình Vãn vô cùng vui vẻ khi được giảng giải về tác phẩm đắc ý của mình: "Khi còn nhỏ, tôi vẫn sinh sống trong thôn làng, hiện giờ phải đi xa, trong lòng thực hoài niệm mùa hè ở những thôn làng nhỏ phía Nam kia, một nơi muỗi cũng nhiều mà gián cũng nhiều, vừa đến buổi tối là hết thảy mọi thứ xung quanh đều trở nên vô cùng náo nhiệt. Cho nên tôi muốn làm vài con con muỗi điện tử, gián điện tử, lấy chúng để hoài niệm quá khứ tốt đẹp trong lòng mình."
Lâm An, Du Tập, Hoắc Kiều, Lạc Thư, Tần Trạch, toàn bộ không nói năng câu gì.
Loại năng lực này còn giống người lịch đen hơn cả người lịch đen, thứ đồ chơi ấy có cái rắm liên quan đến hai chữ “tốt đẹp” kia.
Cũng may đề tài đó đã nhanh chóng bị dời đi trở về bản thân sự kiện trước mắt.
"Con gián đã tiến vào ban biên tập. Chúng ta cũng tìm được mục tiêu rồi. Mắt"
"Tôi cùng với Đỗ Khắc tiên sinh lập tức bắt đầu hành động, chờ tin tức tốt của chúng tôi nhé."
Tần Trạch nói:
"Phải cẩn thận, cẩn thận lại thêm cẩn thận. Hai người phải nhớ kỹ, đừng đi quấy nhiễu mục tiêu, nhất định phải cam đoan một kích đắc thủ, khiến cho mục tiêu mất đi ý thức."
"Thứ mà chúng ta đang đối kháng có tên là 'Ngoài ý muốn'. Mà toàn bộ những người đang ở trong tòa soạn báo kia đều là con tin. Cho nên đừng để mục tiêu cảm nhận được hai người. Đây là điểm mấu chốt nhất."
"Hơn nữa, làm ơn hãy duy trì liên hệ với tôi trong suốt hành trình. Đồng thời tôi cũng đứng ở nơi khác quan sát hiện trường, nếu xuất hiện tình huống gì đó, tôi sẽ kích hoạt kế hoạch đã chuẩn bị đằng sau."
...
...
Đỗ Khắc và Trình Vãn tiến vào bên trong tòa lầu.
Nói thật, trong lòng hai người bọn họ rất là tò mò, rõ ràng Tần Trạch chỉ là một người mới có được Nhật Lịch vài ngày, thậm chí còn chưa đến hai tuần, nhưng hắn lại có thể bày ra kế hoạch chuẩn bị đằng sau?
Trước mắt hẳn là Tần Trạch còn chưa có đủ năng lực để bắt người lịch đen.
Lại nói, hai người bọn họ đã nhìn thấy tin tức rồi, và là người lịch cũ của tổ chức chính phủ, tuy Trình Vãn còn rất trẻ, tuy nhìn qua sẽ có cảm giác Đỗ Khắc rất thô lỗ, nhưng trên thực tế, cả hai người bọn họ đều vô cùng cẩn thận, cộng thêm kinh nghiệm phong phú.
Chẳng qua… dù Trình Vãn và Đỗ Khắc đã đủ cẩn thận, hoàn toàn không có khinh thường đối thủ... nhưng tới cuối cùng, bọn họ vẫn bỏ sót một chuyện.
Chờ đến lúc Dương Mộc Lâm xử lý xong bản thảo trong tay, lại tiếp tục gọi điện qua công ty bảo hiểm nhân thọ Đại An, gã mới phát hiện người cố vấn cho mình lúc trước đã tan tầm. Bởi vậy, gã đang chuẩn bị tự mình tạt qua công ty bảo hiểm bên kia một chuyến, mặt đối mặt trực tiếp trao đổi với cố vấn.
Gã muốn hoàn thành hành vi xu hợp trong ngày hôm nay, đó là giao dịch hoặc ký kết hợp đồng.
Trước khi rời khỏi chỗ làm việc, Dương Mộc Lâm lại cẩn thận nhìn quanh bốn phía... Gã chợt phát hiện ra một sự kiện lạ thường, đó là tất cả những người chung quanh mình đều bị hắc khí quấn quanh.
Khí tức kia tượng trưng cho vận rủi, và chỉ có một mình gã nhìn thấy chúng, cũng giống như một ngọn lửa màu đen trải rộng khắp nơi trên người nhóm đồng nghiệp.
Là tất cả mọi người đều gặp phải chuyện ngoài ý muốn sao?