Ba phút thời gian trôi qua rất nhanh.
Player trực tiếp cầm súng, nhắm thẳng vào đầu Đại Địch: "Bái phục, anh đã không làm được thì toàn bộ những lời anh vừa nói chỉ là khoác lác mà thôi. Tôi đã nói từ trước rồi, nếu không làm được sẽ bị bắn vỡ đầu!"
"Hiện giờ anh đã không làm được, tôi đành phải booooooom vỡ cái đầu của anh rồi."
"Nhưng anh sẽ không cô đơn. Bật mí cho anh biết một chuyện rất thú vị nhé. Anh đang ở trong nhà người phụ nữ kia đó, và dưới lực lượng của vặn vẹo, vong hồn cô ấy sẽ được ~ cụ thể hóa."
"Tử vong không phải là điểm cuối cùng của anh đâu."
"Trò chơi tên · Big Bang, người khiêu chiến Đại Địch tiên sinh, khiêu chiến thất bại."
Phanh.
Một tiếng súng vang lên, trực tiếp chấm dứt cuộc đời của người đàn ông nọ.
Bộ phim điện ảnh nọ chấm dứt, mộng cảnh này cũng chấm dứt.
Khoảng bốn giờ rạng sáng, đột nhiên Tần Trạch ngồi thẳng người dậy, hiển nhiên hắn vừa bừng tỉnh ở trên giường.
Con rối Tiểu Kiều vẫn đang nằm trên gối đầu như lúc trước.
Tần Trạch vội vàng há mồm to hít thở phì phò, một lúc sau, tâm trạng hắn mới bình tĩnh trở lại.
Nhưng mãi cho đến lúc này, trong đầu Tần Trạch vẫn đang hồi tưởng lại giả định kia—— Ta chính là Player, ta chính là Player, ta chính là Player...
Loại giả định này giống như một cái ma chú, một loại bệnh độc, có ý đồ muốn phá vỡ tường lửa tư duy của Tần Trạch, sau đó xâm lấn vào chỗ sâu trong ý thức của hắn.
Nhưng dựa vào sự trợ giúp đến từ "Thân thể sạch sẽ", tới cuối cùng những ý niệm trong đầu này vẫn không thể tiến vào ý thức tầng sâu bên trong não bộ của Tần Trạch, ngược lại còn khiến trong lòng Tần Trạch sinh ra một loại cảm giác bài xích mãnh liệt.
“Quả nhiên không thể tùy ý khiêu chiến loại ác mộng cấp độ vặn vẹo này được, nhưng lần này cũng mang tới cho ta một chút kinh nghiệm nhất định."
"Nếu lần tiếp theo lại gặp được kỵ đi ngủ, ta cũng biết nên làm chuẩn bị tại nội dung 'Hợp' nào rồi."
Kỳ thật, Tần Trạch vượt qua được chướng ngại vừa rồi cũng không hoàn toàn chỉ dựa vào vận khí, bởi vì hắn tắm rửa một lần, đã chiếm được buff gia tăng "Thuộc tính tinh thần".
Mà bản chất của quá trình đi vào giấc ngủ, tiến vào mộng cảnh cũng có liên quan tới tinh thần.
Cho nên, dựa vào hai nguyên nhân, một là để thử nghiệm đối chiếu, hai là xuất phát từ cấp độ tinh thần, cuối cùng Tần Trạch cũng không lựa chọn xuất hành, mà lựa chọn tắm rửa.
Thực tế cho thấy, quyết định này vô cùng chính xác, cũng khiến cho Tần Trạch không bị ác mộng ăn mòn.
Có lẽ Player đã làm được một chuyện mà rất nhiều người đều muốn làm, đó là ban trừng phạt xuống cho những kẻ ôm trong lòng ác ý, luôn ẩn mình tại một góc thế giới hư cấu, để châm ngòi, chỉ trích người vô tội bên ngoài.
Nhưng loại hành động này tuyệt không phải chính nghĩa.
Mà bản thân Player cũng không phải vì thực thi chính nghĩa mới giết người.
Tần Trạch có thể cảm nhận được loại tư tưởng điên cuồng giống như có thể xâm nhập vào linh hồn người khác từ trong suy nghĩ của gã.
Loại tà ác này sẽ bộc phát mà không cần bất cứ động cơ gì, chỉ vẻn vẹn là ta cần phải làm như vậy mới đạt được khoái cảm...
Tà ác đến trần trụi!
"Hô —— "
"Hữu kinh vô hiểm, cuối cùng cũng vượt qua được rồi. Nhưng không biết cơn ác mộng này sẽ phát sinh vào thời điểm nào..."
"Khoan đã!"
Đột nhiên Tần Trạch trợn to hai mắt. Bởi trong khoảnh khắc này, đột nhiên hắn ý thức được một điểm mấu chốt.
"Thời gian người mẹ đáng thương kia nhảy lầu là ở tuần trước."
"Mà theo Player nói sự kiện kia cũng phát sinh vào một tuần trước."
"Như vậy, dưới lực lượng của vặn vẹo, có thể xảy ra trường hợp … ta đã mơ thấy một chuyện đang diễn ra, vừa diễn ra không lâu... Thậm chí là chưa diễn ra tại hiện thực hay không?"
Loại khả năng này lập tức làm Tần Trạch giật mình.
Hắn còn nhớ câu cuối cùng mà Player nói, địa điểm xảy ra vụ án nọ nằm ngay trong nhà người mẹ đáng thương kia.
Dưới tác dụng của vặn vẹo, gã sẽ trực tiếp làm cho người đàn ông tên là Đại Địch nọ, cảm nhận được tử vong khủng bố từ từ đến gần mình, và tuyệt đối không chỉ đơn giản là như vậy.
Tần Trạch không chút do dự đã muốn nhúng tay vào chuyện này.
Hắn chỉ nghĩ đơn giản rằng, mạng người là quan trọng, chứ không phải hắn muốn giúp đỡ kẻ cặn bã kia.
Hơn nữa, nếu có thể dựa vào quá trình này mà bắt được Player, chẳng phải về sau sẽ có rất nhiều người may mắn thoát khỏi dạng tai nạn kiểu như thế này sao?
Nói cho cùng, lần này Player giết một kẻ cặn bã, nhưng lần sau thì chưa chắc!
"Trong nhóm có ai không? Tôi vừa nằm mơ thấy một vụ án mạng xảy ra, ác mộng này có liên quan tới hiện thực, rất có khả năng cơn ác mộng của tôi sẽ ảnh hưởng tới hiện thực đó!"
"Tôi đã biết địa điểm phát sinh vụ án. Và rất có thể, hung thủ gây án kia là người lịch đen."
Đúng là kêu gọi người khác vào thời gian này quá mức âm phủ [1], nhưng phần lớn người lịch cũ đều làm việc và nghỉ ngơi theo giờ âm phủ kiểu này.
[1] : nghĩa đen là âm phủ, nghĩa bóng là làm chuyện mà người bình thường không làm được.
Rất nhanh, nặc danh A đã phát tin nhắn qua: "Anh đang ở nơi nào? Mục tiêu ở nơi nào? Gặp tôi ở vị trí của mục tiêu."
Nói xong câu đó, nặc danh A đã giải trừ trạng thái nặc danh với Tần Trạch.
Diễn viên · tội phạm.
Tần Trạch không ngờ nặc danh A cũng là người có song chức nghiệp.
Mà một chức nghiệp trong đó lại tên là tội phạm?
Tên của nặc danh A là Lam Úc.
Diễn viên · tội phạm · Lam Úc nói: "Đừng chậm trễ thời gian, nhanh gửi tin nhắn qua cho tôi đi, những người khác đều đang bận rộn."
"Được!"
Tần Trạch nhanh chóng thu lại suy nghĩ vừa rồi.
Hắn còn nhớ, mỗi lần Giản Nhất Nhất nói chuyện, nặc danh A đều sẽ lên tiếng, hoặc là dặn dò Giản Nhất Nhất đừng lãng phí thời gian, hoặc là nhắc nhở Giản Nhất Nhất chú ý hình tượng.
Dựa vào chuyện này, Tần Trạch thầm suy đoán, có lẽ đối phương chính là cường giả đứng thứ hai tiểu tổ, cao thủ có thực lực gần với Giản Nhất Nhất kia.
Cũng là một người được Giản Nhất Nhất coi là đối thủ cạnh tranh của mình.
Diễn viên, tội phạm.
Không thể không nói, tổ chức chính phủ này thực sự là tàng long ngọa hổ.
Tần Trạch đã bắt đầu tò mò, rốt cuộc chức nghiệp tội phạm này có loại năng lực gì.