Sau mấy bước, quái quyệt bùn đen đã bò lên trên thân thể của quái quyệt bèo, bùn đen và sợi cỏ xen lẫn cùng một chỗ, dưới nước mưa thấm vào, lộ ra rất vì quái dị.
Chu Phàm hơi sửng sốt, nhưng rất nhanh hắn liền có phản ứng, quái quyệt bùn đen đang dung hợp với quái quyệt bèo.
Dung hợp sẽ phát sinh chuyện gì?
Chu Phàm căn bản không muốn biết, hắn nghiêm mặt phóng nhanh về phía hai quái quyệt này.
Quái quyệt bèo đột nhiên vươn cánh tay cỏ của nó, vô số sợi cỏ từ cánh tay bắn ra, bao phủ về phía Chu Phàm.
Trực đao trong tay Chu Phàm lại bổ dọc, thân đao có điện mang trắng xanh vấn vít chém đứt từng sợi cỏ đâm tới, ngay cả cánh tay cỏ của quái quyệt bèo cũng bị chém thành hai nửa.
Cổ tay Chu Phàm rung lên, hoàn thủ trực đao xâm nhập cánh tay cỏ lại khuấy ngang một cái, triệt để khuấy đứt cánh tay của quái quyệt bèo.
Quái quyệt bèo phát ra tiếng vù vù bén nhọn, cánh tay cỏ còn lại của nó lại đánh tới Chu Phàm, cánh tay này phủ kín bùn đen.
Chu Phàm lại bổ tới một đao.
Cánh tay cỏ dính bùn đen bị đao bổ cho hơi cong lại, nhưng không đứt như vừa rồi, ngay cả Tiểu Lôi Phù Ý trên thân đao cũng có chút khó có thể ăn mòn vào.
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, hiển nhiên quái quyệt bèo dính bùn đen, phòng ngự cũng trở nên mạnh hơn.
Tâm niệm xoay chuyển rất nhanh, cổ tay Chu Phàm run lên, trực đao trong tay lướt qua cánh tay cỏ nhanh chóng chém lên trên ngực quái quyệt bèo, ngực nó chưa có bùn đen lan ra, bị trực đao kèm theo Tiểu Lôi Phù Ý chém ngang ngực nó thành hai đoạn.
Chỗ vết cắt còn có điện quang lấp lánh.
Quái quyệt bèo kêu to thê lương, thân thể của nó đã lảo đảo sắp ngã.
Bùn đen cũng đang rung động rơi xuống dưới.
Chu Phàm biết lần này xem như đã đánh trúng chỗ yếu hại của quái quyệt, hắn lại phát ra một tiếng quát lạnh, trực đao trong tay lại bổ ra.
Trực đao mang theo điện mang không ngừng bổ vào người quái quyệt bèo, khiến cho quái quyệt bèo thất linh bát lạc, sợi cỏ bắn ra, bùn đen bám ở bên trên cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Hai loại tiếng kêu quái dị khác nhau xen lẫn không ngừng vang lên, Chu Phàm giống như là điên cuồng vung đao.
Cho đến khi tiếng kêu quái dị đó biến mất, quái quyệt bèo và bùn đen cũng rơi xuống đất không thể động đậy, Chu Phàm mới dừng đao, lui về phía sau mấy bước, hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm đống bùn nát và cỏ đứt trên mặt đất.
Cho đến khi xác nhận quái quyệt có khả năng rất lớn là đã chết, hắn mới thở phào.
Cỏ râu rồng trên người Chu Phàm cũng bị sợi cỏ của quái quyệt bèo đâm cho tả tơi, thân thể hắn mang theo đường máu, may mà lực xuyên thấu của sợi cỏ không mạnh, nếu không hắn sẽ không chỉ phải chịu vết thương nhẹ như vậy.
Mưa to như trút chậm rãi đổ xuống hạt mưa như tơ.
Bầu trời vẫn ảm đạm, Chu Phàm không để ý tới hình tượng ngồi khoanh chân trên cỏ, khí tức của hắn có chút hỗn loạn, vừa rồi hắn chính là phải đối mặt với hai con Hắc Du, chỉ có thể toàn lực ứng phó.
Lúc trước khi quái quyệt vừa xuất hiện là nguy hiểm nhất, nếu không phải hắn quyết định rất nhanh dán Tiểu Diễm Phù lên người mình, ứng đối hơi chút cẩu thả rất có thể đã bị quái quyệt bùn đen khống chế.
Chu Phàm lại nhìn trực đao bên cạnh, trên thân đao vẫn dính đầy phù văn trắng xanh, hắn cười khổ một tiếng trong lòng, vừa rồi hắn tương đương với một phát dùng hết ba đạo phù lục.
Nếu là đội viên bình thường chỉ có hai đạo phù lục mà đụng phải hai con Hắc Du này, cho dù có thực lực đối phó, phù lục cũng không đủ dùng.
Mưa bụi lạnh lẽo bị âm phong thổi cho bay chéo xuống.
Lão Huynh ngồi xổm bên cạnh Chu Phàm, một người một chó đều toàn thân ướt đẫm, lộ ra vẻ rất chật vật.
Mắt Chu Phàm vẫn đang nhìn hài cốt của quái quyệt trên mặt đất, hắn lại có chút không quá xác định, quái quyệt bùn đen và quái quyệt bèo này rốt cuộc là một con hay là hai con?
Dẫu sao hai thứ này cuối cùng không ngờ lại thử dung hợp, nói không chừng chỉ có một con quái quyệt, thời gian hắn gia nhập đội tuần tra vẫn quá ngắn, nhận thức đối với quái quyệt không đủ sâu.
Chu Phàm nghỉ ngơi một chút rồi đứng lên, mưa rất nhanh sẽ ngừng, đợi mưa tạnh, hắn sẽ bắn đạn tín hiệu thông tri cho người khác của đội tuần tra.
Đạn tín hiệu và hỏa chiết tử đều được cất trong túi giấy bông xơ quét trẩu, loại túi giấy bông xơ này có thể phòng nước thấm, chính là để chuẩn bị cho thời tiết ngày mưa này.
Chỉ là Lão Huynh lại nhe răng sủa như phát cuồng.
Trong lòng Chu Phàm căng thẳng, hắn giơ ngang đao thuận theo phương hướng Tiểu Khưu Hồ mà Lão Huynh đang sủa nhìn lại.
Mặt hồ có từng gợn sóng do hạt mưa dẫn tới, thế mưa nhỏ dần, gợn sóng này cũng biến thành nhỏ đi.
Từ lúc bắt đầu dẫn theo Lão Huynh tuần tra, dự cảm của Lão Huynh mỗi lần đều rất chuẩn xác, cho dù mặt hồ hiện tại không có chỗ nào kỳ dị, nhưng trong mắt Chu Phàm vẫn tràn ngập cảnh giác, hắn bắt đầu chậm rãi lùi lại mấy bước.