Chu Phàm bình tĩnh lại, suy nghĩ một chút, hắn dùng đao vẽ vòng dưới chân, ý đồ cắt đứt bùn đen đang lan ra, nhưng vòng rạch ra rất nhanh đã bùn đen lấp đi.
Hắn lại thử dùng đao cạo bùn đen trên người xuống, trực đao mang theo Tiểu Diễm Phù Ý có thể cạo được bùn đen xuống, nhưng bùn đen lại sẽ không ngừng bò lên, hắn làm như vậy chỉ có thể làm chậm tốc độ leo lên của bùn đen.
Ngay khi đầu óc của Chu Phàm đang cấp tốc xoay chuyển, Lão Huynh bỗng nhiên càng sủa to hơn.
Dư quang ở khóe mắt Chu Phàm nhìn lại, hắn phát hiện Lão Huynh là đang sủa về phía bên Tiểu Khưu Hồ.
Ánh mắt Chu Phàm thắt lại, ngẩng đầu nhìn về phía Tiểu Khưu Hồ.
Bên hồ có thứ hình người đang đứng.
Hạt mưa làm tầm mắt mơ hồ, Chu Phàm hít ở hơi lạnh, nhưng hắn có thể nhìn ra thứ này không phải là người, bởi vì nó không có đầu.
Nó đang lao nhanh về phía Chu Phàm.
Hai con quái quyệt!
Không ngờ có hai con quái quyệt!
Chu Phàm nhìn quái quyệt không đầu cách hắn càng lúc càng gần, tay trái của hắn không dừng lại, mà là cấp tốc lấy ra đạo Tiểu Diễm Phù thứ hai.
Chu Phàm cắn răng, đạo Tiểu Diễm Phù này được hắn vỗ vào bụng mình.
Diễm văn lan ra toàn thân.
Xoẹt, lửa khói đỏ thẫm nóng rực bốc lên từ trên thân thể của Chu Phàm.
Đây là phù hỏa hư ảo, sẽ không làm thương tổn tới thân thể của người ta, là một loại kỳ pháp Chu Phàm học được từ bọn Lỗ Khôi để có thể ngăn cản quái quyệt phụ thân, nhưng cảm giác thiêu đốt này là tồn tại chân thực.
Tựa như người đang bị quay trong lò lửa vậy, sẽ khiến người ta cực kỳ thống khổ, không đến thời điểm cần thiết, không ai nguyện ý dùng loại phương pháp này.
Chu Phàm cắn chặt răng, ở trong mưa giống như một hỏa nhân bốc cháy.
Bùn đen phát ra tiếng thét chói tai quái dị, không ngừng từ trên thân thể của Chu Phàm bong ra từng màng.
Chu Phàm cuối cùng cũng có thể hoạt động, hắn vội vàng lui phía sau, đồng thời giơ cao trực đao.
Quái quyệt không đầu trong mưa đã xông tới trước mắt Chu Phàm.
Quái quyệt không đầu toàn là từ bèo đan vào mà thành, vô số đuôi cỏ vẫn đang rung rung nhè nhẹ.
Phía sau quái quyệt bèo, một bãi bùn đen đã từ dưới đất nhảy lên, hóa thành một quả cầu bùn đen đập đến Chu Phàm.
Mưa vẫn đang rơi.
Chu Phàm quát lạnh một tiếng, trực đao trong tay hắn bổ ra.
Phù đao bổ vào trên người quái quyệt bèo, chém đứt vô số sợi cỏ, sợi cỏ bị bổ trúng bốc cháy.
Sợi cỏ lại cứng cỏi ngoài sức tưởng tượng, khi đao thế đi đến ngực quái quyệt bèo liền biến thành trì trệ.
Nhưng Chu Phàm lại có khí lực ba ngàn cân, cánh tay hắn nổi gân xanh, lực đạo đột nhiên gia tăng.
Xoẹt.
Trực đao chém quái quyệt bèo thành hai nửa.
Chu Phàm không nhìn quái quyệt bèo, đao của hắn quất về phía sau, rồi lăn về bên trái.
Ngay khi Chu Phàm vừa lăn đi, chỗ lúc trước vừa đứng bị quả cầu bùn đen đập xuống, quả cầu bùn đen nện lên trên cỏ, nước bùn, lại hóa thành bùn đen hình rắn, nó phát ra tiếng kêu sắc nhọn, lướt trên mặt đất giống như rắn, phóng tới Chu Phàm.
Chu Phàm đang lăn dưới đất nhảy lên, đấu lạp của hắn sớm đã rơi xuống đất, mưa lớn rơi xuống mặt, lộ ra rất chật vật, nhưng hắn lại chẳng buồn nghĩ nhiều như vậy, dựng đao bổ về phía mặt đất.
Trực đao mang theo màu lửa hạ xuống hoàn toàn chém vào quái quyệt bùn đen.
Tiếng chém nặng nề, quái quyệt bùn đen bị chém thành hai mảnh, gấp khúc vặn vẹo trên mặt đất.
Chu Phàm không chém đao thứ hai, mà là cảnh giác lui về phía sau mấy bước.
- Lão Huynh, trở về.
Chu Phàm gọi khẽ một tiếng, gọi lão cẩu đang muốn cắn xé quái quyệt bùn đen lại.
Lão cẩu gâu gâu một tiếng, chạy tới bên cạnh Chu Phàm.
Thân dính cỏ râu rồng, tóc, lông mày, thậm chí y phục của hắn đều bị mưa thấm ướt, phù hỏa đỏ thẫm trên người đã tắt dần.
Quái quyệt bèo ngã xuống đất, hai nửa bèo đang du động về giữa, sợi cỏ đan lại với nhau đã ghép lại nó thành một khối, nó chậm rãi từ dưới đất đứng lên.
Quái quyệt bùn đen cũng đang giao hội dung hợp, hiển nhiên vẫn chưa chết.
Sắc mặt Chu Phàm ngưng trọng như mây đen trên trời, hai quái quyệt này không ngờ vẫn chưa chết, tuyệt đối là quái quyệt cấp bậc Hắc Du trở lên, có điều cho dù là Hắc Du Quái Quyệt, vì sao Tiểu Diễm Phù của hắn lại không có hiệu quả?
Có điều Chu Phàm rất nhanh liền phủ nhận ý tưởng của chính hắn, Tiểu Diễm Phù chắc là hữu hiệu, bởi vì hắn phát hiện thể tích của quái quyệt bèo và quái quyệt bùn đen một lần nữa đứng lên rõ ràng là thu nhỏ lại một vòng.
Nghĩ như vậy, Chu Phàm lại từ trong phù đại cấp tốc lấy ra Tiểu Lôi Bì Phù.
Vừa rồi mấy lần trảm kích đã tiêu hao hết phù lực của Tiểu Diễm Phù trên trực đao, Chu Phàm ấn Tiểu Lôi Bì Phù lên trên thân đao, phù lục da thú vấn vít trên thân đao, phù văn màu trắng xanh nhanh chóng lan ra trên thân đao, lôi quang lượn lờ trên mũi đao.
Quái quyệt bùn đen du động trong bèo, nhưng nó không phải hướng tới Chu Phàm, mà là đi ngược tới chỗ quái quyệt bèo.