Phù lục Giải chú thì trước tiên không nói, người của Thiên Lương Lý muốn đến được Tam Khưu Thôn ít nhất cũng cần ba ngày, nói cách khác hắn phải chống đỡ thời gian ba ngày.
Ba ngày này, bởi vì không biết Chú Quỷ xuất hiện lúc nào, hắn có thể không thể ngủ, lại hoặc là phải chờ tới khi xác nhận an toàn mới có thể ngủ.
Chu Phàm khẽ nhíu mày, ba ngày hai đêm không được ngủ, cũng không tính là gì, kiếp trước khi tra án thường phải thức đêm, sớm đã quen rồi, nhưng hiện tại ngủ đối với hắn mà nói chính là tiến vào Khôi Hà Không Gian, cái này là quan trọng nhất.
Chuyện ngủ chỉ có thể để chậm rãi nghĩ biện pháp.
Chu Phàm nhớ lại lời Mao phù sư nói, có rất nhiều thứ Mao phù sư không nói, Chu Phàm cũng không hỏi, hỏi sẽ chỉ khiến thôn khó xử.
Võ giả trong thôn thấy nguyền rủa là tránh còn không kịp, khẳng định không ai nguyện ý ra tay giúp hắn đối phó Chú Quỷ, từ đó mà có thể bị hắn liên lụy nhiễm Nhãn Chú, vả lại hắn cũng không có thói quen cầu người khác.
Đối phương không chịu hỗ trợ, Chú Quỷ khẳng định sẽ rất khó chơi, nhưng có khó chơi chắc cũng có hạn độ, dẫu sao Chú Quỷ là sẽ căn cứ vào thực lực của người trúng nguyền rủa lực mà biến hóa, ít nhất thì Chú Quỷ đầu tiên đến sẽ không quá mạnh.
Mấu chốt là thứ hai thậm chí thứ ba, thứ tư về sau thì nên ứng đối như thế nào?
Chu Phàm làm đủ loại dự tính, cho tới khi mặt trời chiều ngã về tây, hắn ngồi trên ngưỡng cửa, chờ Sầu Hầu tới.
Chú Quỷ không biết sẽ xuất hiện lúc nào, Chu Phàm không dám về nhà, về nhà sẽ liên lụy tới cha mẹ, đúng như Mao phù sư kiến nghị, cách tốt nhất chính là ở lại nơi này, chờ Chú Quỷ tới tìm hắn, hơn nữa bên đội tuần tra chắc cũng không thích hắn đi loạn chung quanh.
Sầu Hầu tan trực tới, hắn nhìn Chu Phàm, bàn tay cầm Hàn Bạch Côn nắm chặt, người trong đội đều biết Chu Phàm trúng nguyền rủa, cho nên mới ở nơi này.
Có điều trong đội đã hạ lệnh cấm khẩu, không cho đội viên tiết lộ việc này về trong thôn, đây cũng là yêu cầu của Chu Phàm, nếu không rất có thể sẽ bị cha mẹ trong nhà biết đến.
Khi Sầu Hầu tới, cộng sự mới của hắn thậm chí khuyên Sầu Hầu đừng tiếp cận Chu Phàm, dẫu sao cái thứ nguyền rủa này, Phù Sư đại nhân nói là sẽ không lây, nhưng phải lấy cẩn thận làm đầu.
Nhưng Sầu Hầu vẫn tới, cho dù Chu Phàm không bảo Lỗ Khôi thông tri cho hắn, hắn cũng sẽ tới.
- Đứng lại đó.
Chu Phàm thấy Sầu Hầu đi đến cách hắn mười bước, vẫn tiếp tục tới gần, hắn cản Sầu Hầu lại.
Sầu Hầu dừng bước, toàn thân hắn run lên một cái rồi cắn răng nói:
- A Phàm, ta không sợ nguyền rủa.
Chu Phàm cười nói:
- Không phải vấn đề Không phải sợ hay không sợ, mà điều lệ trong đội là có người trúng nguyền rủa, phải đứng ở cự ly thích hợp, như vậy sẽ an toàn cho cả ngươi và ta.
Sầu Hầu nghĩ nghĩ một chút, vẫn nghe lời Chu Phàm, dừng bước, không tiến thêm nữa.
Chu Phàm lại nói:
- Gọi ngươi đến, cũng không có chuyện trọng yếu gì, ngươi về nhà ta một chuyến, nói cho cha mẹ ta biết, cứ bảo đội tuần tra có việc phải làm, đêm nay ta không quay về, nghỉ ngơi ở doanh địa.
- Ừm, ta biết rồi.
Sầu Hầu đáp ứng.
- Thông minh lên một chút, đừng để cha mẹ ta nhìn ra sơ hở.
Sắc mặt Chu Phàm nghiêm túc dặn dò, hắn không muốn bọn họ lo lắng.
Ánh hoàng hôn chiếu lên mặt đất, kéo bóng của họ ra thành rất dài.
Sầu Hầu nói:
- A Phàm, ngươi yên tâm, ta bảo đảm sẽ không để bọn Nhất Mộc thúc nhìn ra ta đang nói dối, trở về nói với Nhất Mộc thúc xong ta sẽ quay lại giúp ngươi.
Lời nói của Sầu Hầu khiến Chu Phàm trầm mặc một chút, Chu Phàm nhìn Sầu Hầu nói:
- Ta ở một mình được rồi, ngươi không cần tới đây.
Sầu Hầu vội la lên:
- Như vậy sao được? Ta nghe Lỗ đội trưởng nói, thứ đó không biết lúc nào sẽ tới tìm ngươi, ta ở đây, như vậy khi ngươi ngủ ta cũng có thể thay ngươi trông chừng một chút.
- Sầu Hầu.
Thanh âm của Chu Phàm lạnh,
- Ngươi không thể phòng thủ thay ta, thậm chí Chú Quỷ tới, còn có thể liên lụy tới ta, hiện tại trở về cho ta, đừng cứ lằng nhằng giống như đàn bà, trở về luyện Tô Tỉnh Tứ Thức cho tốt, nếu ngươi bước vào Lực Khí Đoạn, mới có thể giúp ta.
Lời nói của Chu Phàm rất lạnh lùng, rất tàn khốc, nhưng Chu Phàm biết, nếu hắn không nói như vậy, Sầu Hầu vẫn sẽ quay lại.
Sầu Hầu nghe mà yên lặng cúi đầu, hắn không nhiều lời, mà là từ phù đại lấy ra ba đạo Tiểu Diễm Phù đặt trên mặt đất nói:
- A Phàm, vậy ta quay về, ba đạo phù này có một đạo là ngươi cho ta, nhưng hiện tại ngươi cần những phù lục này hơn ta.
Chu Phàm nói:
- Phù lục ta tạm thời nhận lấy, nhưng buổi sáng ngày mai ngươi đến tìm ta lấy phù, tuần tra không có phù là không thể được, biết chưa?
Sầu Hầu gật đầu, xác nhận Chu Phàm không còn chuyện gì muốn dặn dò, mới xoay người rời khỏi.