Chu Phàm đi tới nhặt ba đạo Tiểu Diễm Phù lên, để vào trong phù đại, hắn ngẩng đầu nhìn thân ảnh Sầu Hầu rời đi, trong lòng có chút cảm khái, khi hoạn nạn mới có thể thấy rõ phẩm cách của một người, Sầu Hầu thực sự coi mình là huynh đệ.
Ánh mắt Chu Phàm đột nhiên nghiêm lại, hắn bước nhanh vào trong phòng, Lão Huynh cũng tiến vào, Chu Phàm đóng cửa gỗ, nhanh chóng đi tới cạnh cửa sổ nhỏ duy nhất trong phòng, nghiêng người quan sát bên ngoài.
Vừa rồi khi hắn chăm chú nhìn thân ảnh của Sầu Hầu đã thấy Trương Hạc đi vào doanh địa tuần tra!
Trương Hạc là đại phu trong thôn, theo lý thuyết, hắn không nên xuất hiện ở đội tuần tra này mới đúng, vậy vì sao hắn lại tới đây?
Chu Phàm nghiêng người nhìn ra ngoài cửa sổ, cấp tốc suy tư, hắn nửa nghiêng người như vậy có thể thấy bên ngoài, bên ngoài lại rất khó nhìn thấy hắn.
Từ sau lần trước gặp mặt, Trương Hạc vốn không tới tìm Chu Phàm nữa, nhưng Chu Phàm chưa từng quên người này, đồng thời vẫn đang một mực thầm đề phòng đối phương.
Ở trong tầm mắt của Chu Phàm, Trương Hạc cản một đội viên tuần tra lại, hắn đang nói chuyện với đội viên đội tuần tra.
Sau đó rất nhanh đội viên đội tuần tra dẫn Trứu Thâm Thâm tới, đội viên tuần tra rời khỏi, Trứu Thâm Thâm và Trương Hạc nói chuyện riêng.
Chu Phàm nhíu mày nhìn một màn này, cự ly quá xa, đừng nói hắn không biết đọc môi, cho dù biết, cũng không nhìn rõ khẩu hình của hai bên, cho nên Chu Phàm không thể biết được bọn họ đang nói chuyện gì.
Chỉ có thể nhìn thấy Trứu Thâm Thâm một mực sầm mặt, thỉnh thoảng trả lời vài câu, phần lớn là Trương Hạc tươi cười nói chuyện.
Hai người nói chuyện một lúc liền tách ra, Trứu Thâm Thâm không rời khỏi đội tuần tra, mà Trương Hạc thì chắp tay, đi về trong thôn, khi sắp rời khỏi doanh địa, hắn dừng chân, đầu hơi nghiêng nhìn về phía phòng nhỏ chỗ Chu Phàm.
Trương Hạc chỉ nhìn một cái, rất nhanh hắn liền nhanh chân rời đi, hắn không ngờ động tác của mình đã hoàn toàn lọt vào trong mắt Chu Phàm.
Cũng chính bởi vì một cái nhìn này, Chu Phàm đoán Trương Hạc có khả năng rất lớn là tới tìm mình!
Nếu Trương Hạc là tới tìm mình, nhưng vì sao Trương Hạc lúc này lại tới đây?
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến đổi, vậy chỉ có thể là vì mình trúng nguyền rủa, Trương Hạc biết được chuyện mình trúng chú ấn, cho nên mới tới.
Nhưng mình trúng chú ấn thì có liên quan gì tới Trương Hạc? Trương Hạc không thể quan tâm tới mình, Trương Hạc một mực đang ngấp nghé gì đó ở mình.
Trương Hạc đang sốt ruột, Trương Hạc đang lo lắng mình sẽ bởi vì chuyện chú ấn mà chết đi, cho nên mới mạo hiểm đến doanh địa tuần tra xem thử.
Nếu là như vậy, đối phương khẳng định không chỉ là tới xem thử, hắn tiếp theo còn có thể có hành động, hắn phải làm gì đó trước khi mình chết đi, có được thứ hắn muốn.
Trương Hạc này có khả năng rất lớn còn có thể quay lại tìm hắn!
Chu Phàm không biết mình rốt cuộc có gì đáng để Trương Hạc ngấp nghé, hắn biết chuyện mình bị thương tỉnh lại sợ rằng có liên quan rất lớn tới Trương Hạc, biết Trương Hạc không có hảo ý đối với hắn đủ rồi!
Việc này còn có mấy điểm đáng ngờ nữa đáng để hắn coi trọng.
Thứ nhất là Trương Hạc không phải người của đội tuần tra, từ khi mình trúng Nhãn Chú tới giờ mới chỉ mấy tiếng, Trương Hạc đã biết.
Bên đội tuần tra đã hạ lệnh cấm, không cho phép nói ra chuyện mình trúng nguyền rủa, đội viên bình thường tất nhiên sẽ tuân thủ lệnh cấm, vậy là ai nói với Trương Hạc việc này?
Biết mình trúng nguyền rủa chỉ có tất cả mọi người của đội tuần tra và hai vị Phù Sư cùng với thôn chính La Liệt Điền.
Loại trừ sự kiện xác suất nhỏ như vô tình tiết lộ, vậy cơ sở ngầm của Trương Hạc có khả năng là một trong những người này.
Điểm đáng ngờ thứ hai là người áo đen lần trước ám sát mình.
Nghĩ đến người áo đen đó, ánh mắt Chu Phàm lạnh lùng, hắn đặt giả thiết người áo đen là người của Trương Hạc, vậy nguyên nhân người áo đen muốn giết mình đã có thể nói thông, tin tức cũng có thể là người áo đen tiết lộ cho Trương Hạc.
Chuyện người áo đen là võ giả thực sự không sai được, võ giả ở trong những người này chỉ có ba vị đội trưởng bọn Lỗ Khôi và hai vị Phù Sư cùng với thôn chính La Liệt Điền.
Trong đó thân hình ăn khớp với người áo đen chỉ có Trứu Thâm Thâm, hôm nay Trứu Thâm Thâm lại ở doanh địa nói chuyện với Trương Hạc.
Chu Phàm nghĩ đến đây liền nhíu mày, liệu có phải lúc trước mình nghĩ sai rồi không? Trứu Thâm Thâm chính là người áo đen đó...
Không đúng, không sai được, mày Chu Phàm giãn ra, Trứu Thâm Thâm không thể là người áo đen, nếu Trứu Thâm Thâm là nội tuyến của Trương Hạc, Trương Hạc chắc sẽ cố ý bảo trì cự ly với Trứu Thâm Thâm mới đúng.
Chu Phàm không biết Trương Hạc và Trứu Thâm Thâm đang nói chuyện gì, nhưng Chu Phàm cảm thấy, nói chuyện với Trứu Thâm Thâm giống như là cố ý để người khác thấy.