Lỗ Khôi thấy vậy cũng không lên tiếng thúc giục, trải qua tiếp xúc trong đoạn thời gian này, hắn biết Chu Phàm là một người rất có chủ ý.
Chu Phàm chọn một hồi lâu, hắn cầm lấy một thanh hoàn thủ trực đao.
Chuôi đao có đầu tròn, đốc đao hình đào tròn, thân đao sắt bóng dài tám mươi cm, lưỡi đao to lớn sắc bén, mũi đao lại mang theo một tia hàn khí sắc bén.
- Xác định muốn chọn đao à?
Lỗ Khôi thấy Chu Phàm cầm đao rồi thì không có ý đặt xuống nữa, hắn mở miệng nói:
- Đao thân là vũ khí ngắn có lẽ linh hoạt hơn trường thương, nhưng so với kiếm thì lại không đủ nhẹ nhàng.
Chu Phàm lại không có ý đổi, mà là cầm lấy vỏ đao, cho đao vào, nói:
- Ta thích đao.
Kỳ thật Chu Phàm chọn đao là trải qua cân nhắc nghiêm túc, trường thương có ưu thế chiều dài, nhưng không đủ linh hoạt, hắn nghiêng về lựa chọn binh khí linh hoạt hơn một chút.
Về phần trường kiếm thì Chu Phàm cũng có từng cân nhắc, nhưng hắn đã là Lực Khí Sơ Đoạn, khí lực có hơn năm trăm cân, thân kiếm quá mỏng, không dễ phát huy ra ưu thế khí lực của hắn.
Mà đao bản thân chính là dùng chém bổ làm chủ hiển nhiên thích hợp với người có khí lực lớn hơn.
Thanh hoàn thủ trực đao mà hắn chọn không chỉ có thể sử dụng một tay, cũng có thể cầm nắm hai tay, cầm nắm hai tay chém bổ xuống uy lực sẽ lớn hơn.
Vấn đề duy nhất là hắn trước giờ chưa từng sử dụng đao, có điều binh khí khác cũng chưa từng dùng, đã đều cần luyện tập, vậy dứt khoát chọn đao ở trong mắt hắn là dùng đơn giản hơn.
Lỗ Khôi không khuyên nữa.
Sầu Hầu do dự một chút, cũng không chọn vũ khí, hắn vẫn quyết định dùng Hầu Côn của mình.
Như vậy binh khí chính là chọn xong rồi.
Lỗ Khôi dẫn theo bốn người Chu Phàm rời khỏi kho binh khí, đi tới gian nhà ở giữa.
Gian nhà này khác với kho binh khí dựng bằng bùn vàng lúc trước, mà là dùng đá đen tạo thành, lộ ra rất tinh xảo, ngay cả cửa cũng là gỗ son, bảng hiệu treo trên khung cửa chỉ viết một chữ 'Phù' đơn giản.
Tới đây, Lỗ Khôi theo bản năng nín thở, hắn mở miệng nói vào bên trong cửa gỗ:
- Mao lão đại nhân.
- Nói đi.
Bên trong truyền ra một thanh âm có chút tang thương.
Ánh mắt Chu Phàm nghiêm lại, hắn biết bên trong là ai, bên trong là Mao lão đại nhân, một trong hai Phù Sư trong thôn, doanh địa của đội tuần tra không ngờ còn có Phù Sư trấn thủ.
Theo Chu Phàm, võ đạo là kém xa phù pháp của Phù Sư, thậm chí hắn từng nghĩ tới phù pháp rất có khả năng có phương pháp tăng thọ, có điều đáng tiếc là từ trong miệng Chu Nhất Mộc biết được hai vị Phù Sư này đều rất khó tiếp cận, muốn học phù pháp trước mắt mà nói là chuyện không thể.
- Bốn người mới của kỳ này tới rồi.
Lỗ Khôi cung kính nói.
Cửa gỗ rất nhanh liền được mở ra, đi ra chính là Phù Sư thấp lùn Chu Phàm đã từng thấy ở ngày búi tóc.
Phù Sư Mao lão đại nhân không nhìn bốn người Chu Phàm, chỉ ném bốn cái túi vàng trong tay cho Lỗ Khôi, sau đó lại nhanh chóng đóng cửa lại.
Lỗ Khôi không nói gì, ra hiệu cho bốn người Chu Phàm đi cùng hắn, đợi rời xa nhà đá rồi, Lỗ Khôi mới phân phát túi vàng xuống, bọn Chu Phàm một người một cái.
Chu Phàm không cần đoán cũng biết bên trong là phù lục, phù lục của thế giới này có lực lượng rất thần kỳ.
Lỗ Khôi giải thích:
- Chúng ta gọi nó là phù đại (túi phù), bên trong có ba đạo phù lục, một đạo trong đó là Trắc Quyệt Phù mà buổi sáng hôm nay đã nói với các ngươi rồi, hai đạo còn lại là Tiểu Diễm Phù, các ngươi có thể mở ra xem.
Chu Phàm nhẹ nhàng kéo một cái, dây hồng buộc ở miệng phù đại được cởi ra, hắn lấy ra ba đạo phù lục trong túi, ba đạo phù lục này đều dài bằng bàn tay, rộng bằng ba ngón tay.
Trong đó có hai đạo phù văn màu giống hệt nhau, tạo cho người ta một loại cảm giác nóng bức.
Sầu Hầu, Lý Nhị Lư, Hà Tào đều nghiêm túc nhìn phù lục trong tay.
Sắc mặt Lỗ Khôi nghiêm túc nói:
- Các ngươi nhớ kỹ, ba đạo phù lục này rất quý giá, đừng làm mất khi tuần tra, nếu làm mất, muốn xin lại sẽ có chút khó khăn, cũng đừng có chú ý xấu gì, cố ý làm mất để xin thêm phù lục, một khi bị phát hiện, xử phạt không phải là các ngươi có thể chịu được đâu, biết chưa?
Bốn người Chu Phàm đều gật đầu, tỏ vẻ hiểu rồi.
Lỗ Khôi lại tiếp tục nói:
- Trắc Quyệt Phù thì các ngươi đều biết sử dụng thế nào rồi, sau đây ta sẽ nói Tiểu Diễm Phù là quan trọng nhất khi tuần tra, khí lực và binh khí của quái quyệt đều rất khó đối phó, chúng ta chủ yếu là dựa vào Tiểu Diễm Phù.
Chu Phàm nhìn Tiểu Diễm Phù trong tay, tâm tư của hắn khẽ động, hắn vốn một mực suy nghĩ đội tuần tra là làm thế nào để đối kháng với quái quyệt, xem ra chỗ dựa chính là phù lục.
Hiện tại hắn cũng có chút hiểu được, vì sao phụ thân Chu Nhất Mộc khi tìm kiếm vật giữ mạng cho hắn lại không lựa chọn phù lục, mà là lựa chọn lão cẩu, thì ra những thứ này đội tuần tra đều có rồi.