Lỗ Khôi từ trong tay Lý Nhị Lư cầm lấy Tiểu Diễm Phù và trường thương, hắn dán Tiểu Diễm Phù lên hướng, phù bằng giấy vàng lập tức quấn lên trên cán thương.
Cán thương từ chỗ phù hiện lên văn lộ hình hỏa diễm, văn lộ một mực lan ra đến mũi thương mới dừng lại.
Ánh mắt Lỗ Khôi trở nên lạnh lùng, vung nhẹ trường thương, mũi thương hóa thành dây nhỏ màu đỏ thẫm xẹt qua không khí, mang theo một trận nóng hầm hập.
Bốn người Chu Phàm đều ánh mắt sáng ngời nhìn động tác của Lỗ Khôi.
Lỗ Khôi lại đưa tay đặt lên hoàng phù trên cán thương, chỉ qua vài giây, hoàng phù dính chặt trên thân thương đã tróc ra khỏi cán thương, rơi vào trong tay hắn, văn lộ đỏ thẫm trên thân thương cũng tiêu tán không thấy đâu.
Lỗ Khôi cười nói:
- Chỉ cần đặt tay lên trên hoàng phù là có thể lấy xuống, Tiểu Diễm Phù kèm trên cán thương có lực sát thương không nhỏ đối với quái quyệt, đã hiểu chưa?
Chu Phàm nhíu mày hỏi:
- Một khi như vậy, vì sao còn lấy hoàng phù xuống.
Từ lấy hoàng phù ra đến dán lên cán thương sợ rằng cũng cần vài giây, nếu lúc chiến đấu khẩn cấp, vài giây ngắn ngủi này cũng rất chết người.
Đạo lý lãng phí thời gian khi chiến đấu chẳng khác nào là lãng phí sinh mệnh, khi Chu Phàm làm hình cảnh đã rất hiểu.
Khi xông vào một khu nhà để bắt đạo tặc có súng, bất kỳ một cảnh sát nào nhất định cũng phải lên đạn, mở chốt an toàn trước, nếu chờ tới khi nhìn thấy đạo tặc mới làm những động tác trước khi nổ súng này, vậy là quá ngu.
Lỗ Khôi nhìn Chu Phàm với vẻ tán thưởng, hắn không ngờ Chu Phàm nhanh như vậy đã ý thức được vấn đề này, có điều hắn lại thở dài nói:
- Bởi vì không tiêu hao nổi.
- Hoàng phù trong tay các ngươi chỉ ở trạng thái giấy vàng nguyên thủy, phù lực mới không thể xói mòn, một khi dán lên trên binh khí, phù lực sẽ dần dần mất đi, một đạo Tiểu Diễm Phù tối đa chỉ có thể kiên trì được trạng thái phụ binh (kèm lên binh khí) nửa canh giờ.
- Chế tác phù lục toàn là dựa vào hai vị Phù Sư lão đại nhân trong thôn, hơn nữa tài liệu tiêu hao rất quý giá, không thể lãng phí như vậy được, Tiểu Diễm Phù chỉ có thể dùng trên đối phó quái quyệt, các ngươi hiểu chưa?
Chu Phàm nhíu mày, nếu là vậy, quả thực không thể một mực duy trì trạng thái phụ binh, uy hiếp của nguy hiểm lại tăng lên, hắn nghĩ nghĩ một chút lại hỏi:
- Phù lục nhất định phải đặt ở bên trong phù đại à?
Lỗ Khôi lắc đầu nói:
- Vậy thì không hẳn, chỉ cần các ngươi không làm mất, các ngươi thích một mực cầm cũng không có vấn đề gì, có điều ta cảnh cáo bốn người các ngươi, nếu làm mất, muốn xin lại, có lẽ phải chờ một đoạn thời gian, cái này đại biểu cho trên tay các ngươi trong đoạn thời gian này sẽ thiếu một đạo Tiểu Diễm Phù, thậm chí ngay cả một đạo Tiểu Diễm Phù cũng không có.
- Không có phù chính là chuyện rất nguy hiểm.
Không có phù để dùng?
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, điều đó đại biểu cho khi đối mặt với quái quyệt, sẽ thúc thủ vô sách.
Ba người Sầu Hầu cũng vẻ mặt khẩn trương nhìn phù lục trong tay mình.
Lỗ Khôi trầm giọng nói:
- Cho nên các ngươi phải bảo quản kỹ phù lục của mình, nếu đánh mất, vậy chẳng khác nào là đánh mất luôn cả cái mạng nhỏ của mình.
Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút lại hỏi:
- Dùng để đối phó quái quyệt, Tiểu Diễm Phù có xuất hiện hao tổn không?
- Đương nhiên là có, đây cũng là điều ta chuẩn bị nói với các ngươi, nếu binh khí của các ngươi đánh trúng quái quyệt, Tiểu Diễm Phù trên binh khí sẽ đốt cháy quái quyệt, lúc này phù lực sẽ nhanh chóng xói mòn, các ngươi phải tùy thời lưu ý phù văn của binh khí trong tay, nếu phù văn nhạt đi cho đến biến mất, vậy đại biểu cho các ngươi cần bổ sung Tiểu Diễm Phù.
- Đây cũng là nguyên nhân đội tuần tra một lần chuẩn bị cho các ngươi hai đạo phù lục, hai đạo phù lục chắc đủ cho các ngươi dùng trong một lần chiến đấu rồi.
Lỗ Khôi mở miệng giải thích.
Chu Phàm nói:
- Nếu chiến đấu với quái quyệt dùng phù lục, phải xin bao lâu mới có thể lấy được phù lục mới?
Lỗ Khôi lắc đầu nói:
- Thế thì không cần, nếu vậy thì chẳng phải các ngươi sẽ không dám dùng Tiểu Diễm Phù để chiến đấu à, phàm là tiêu hao tiêu hao trong chiến đấu, trong thôn đều sẽ cấp tốc bổ sung cho các ngươi.
- Nhưng đừng nghĩ tới nói dối, Tiểu Diễm Phù hao hết phù lực trong chiến đấu, phù chỉ bình thường vẫn có thể bảo tồn, các ngươi phải mang phù chỉ về, mới có thể được cấp tốc bổ sung, phù chỉ là Phù Sư dùng tài liệu đặc thù chế ra, không thể tùy ý lãng phí.
Lúc này Chu Phàm mới yên tâm, ít nhất như vậy cũng không tính là quá chết người, nếu gặp phải quái quyệt tiêu hao phù lục, lại không cấp tốc bổ sung cho, vậy lần sau chỉ có thể chờ chết thôi.
Suy nghĩ một chút, Chu Phàm lại hỏi một vấn đề đáng quan tâm hơn khác:
- Uy lực của Tiểu Diễm Phù có thể làm thương tổn tới tất cả quái quyệt ư?