Chương 51: [Dịch] Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Đã từ chức, chờ triệu hoán

Phiên bản dịch 6208 chữ

Cổng nhà trẻ.

Hôm nay Dương Hạo đến tương đối sớm, còn 15 phút nữa Hề Hề mới tan học.

Hắn không xuống xe, mà ngồi trong xe mở nhóm chat ‘Dương Ký – làm ăn hưng thịnh’ ra xem.

Nhóm này đều là nhân viên cũ của Dương Hạo, lúc đỉnh cao thì có hơn 60 người, theo tiệm lẩu đóng cửa, bây giờ chỉ còn lại 18 người, trừ bỏ Dương Hạo ra thì còn 17 người.

Thật ra Dương Hạo cũng từng nghỉ giải tán nhóm này, nhưng lại luyến tiếc, hắn vẫn luôn nghĩ, chẳng may có cơ hội đông sơn tái khởi thì có thể gọi mọi người trở về.

Mà trước mắt, những người còn sót lại trong nhóm đều là những nhân viên đi theo Dương Hạo từ lâu, người ngắn nhất cũng làm 3, 4 năm, nhiều thì phải 10 năm như Từ Mỹ Trúc.

Cho nên rất nhiều người đã trở thành bạn bè, thỉnh thoảng sẽ nói chuyện trong nhóm, tin nhắn cuối cùng là ba ngày trước.

Là Từ Mỹ Trúc bảo mọi người thu xếp thời gian tụ họp một chút, còn @ Dương Hạo, nhưng Dương Hạo không chú ý đến, cũng không trả lời.

Có lẽ thấy người ông chủ như hắn không nói gì, nên mọi người cũng không hào hứng lắm, cuối cùng không tụ tập được.

Dương Hạo cân nhắc một chút, sau đó @ tất cả mọi người: Các anh chị em, đã lâu không gặp, trưa thứ hai tụ tập đi, ăn lẩu ở phố thương mại Tinh Vân, tôi mời khách, mọi người cố gắng đến nha!

Hách Tiểu Soái: Anh Hạo, cuối cùng anh cũng xuống núi rồi!

Trương Mỹ Linh: Wow, ông chủ sống dậy rồi, thứ hai được nghỉ, nhất định sẽ đi!

Hà Uy: Đang tính ngày nào tụ tập đây, vậy quyết định thứ hai đi.

Dương Hạo vừa nhắn, liền có mấy người đáp lại, đồng thời biểu thị nhất định sẽ đi.

Nhìn thấy những cái tên quen thuộc này, khóe miệng Dương Hạo hơi cong lên, đều là anh chị em đã phấn đấu với nhau, nhìn thấy những cái tên này làm hắn nhớ đến thời gian mở tiệm lẩu, tuy bận rộn và mệt mỏi, nhưng loại cảm giác cố gắng cho một cuộc sống tốt đẹp vẫn làm người khác dư vị mãi không thôi.

Khi Dương Hạo rơi vào hồi ức, Từ Mỹ Trúc lại gửi wechat cho hắn: Anh Hạo, hay là đến cửa hàng em đang làm đi, có thể giảm giá.

Nhìn thấy tin nhắn của nhân viên trung thực + em gái tốt này, Dương Hạo lắc đầu cười, biết nàng muốn tiết kiệm tiền cho mình.

Hắn lập tức trả lời: Nguyên nhân tụ tập ở đó, đến khi đó em sẽ biết. Đúng rồi, nghỉ việc đang làm đi!

Nướng Hồng Sơn.

Lúc này còn chưa đến giờ cao điểm, trong tiệm cũng không bận, Từ Mỹ Trúc giật mình khi nhìn thấy tin nhắn này.

Thật ra sau khi tiệm lẩu đóng cửa, nàng từng ảo tưởng rất nhiều lần, một ngày nào đó Dương Hạo sẽ gọi điện hoặc nhắn tin cho mình, nói cho nàng biết sẽ mở tiệm, bảo nàng qua hỗ trợ.

Dù chỉ là mở tiệm bánh rán, thì nàng cũng nguyện ý!

Tuy nhiên, nàng vẫn không chờ được cuộc điện thoại đó.

Mấy ngày trước lại gặp được Dương Hạo đến nhận đồ đi ship, nhìn thấy một người đàn ông hăng hái ngày xưa dĩ nhiên lại phải đi làm shipper, trong lòng nàng rất khó chịu, hôm đó tan làm nàng đã về nhà uống rượu.

Cùng lúc đó, ý nghĩ chờ đợi Dương Hạo triệu hoán cũng bị chặt đứt, nàng cảm thấy ít nhất thì trong thời gian ngắn là không thể nhận được cuộc điện thoại kia!

Nhưng nàng không ngờ là, vừa mới qua không được một tuần, tin tức nàng chờ đã lâu lại đến thật!

Nàng rất hiểu Dương Hạo, biết đối phương là người nói là làm, đã bảo nàng nghỉ việc, đó chính là cần nàng hỗ trợ, chuẩn bị lập nghiệp lần nữa.

“Cửa hàng trưởng, đang là giờ làm việc, đừng chơi điện thoại.”

“Cô là cửa hàng trưởng, phải làm gương cho mọi người!”

Khi Từ Mỹ Trúc đang ngẩn người, một phụ nữ trung niên đi ra từ sau quầy.

Đây là bà chủ quán đồ nướng này, không thường xuyên đến tiệm, nhưng mỗi lần đến thì lại muốn tìm cảm giác tồn tại, thích nhất là nhằm vào Từ Mỹ Trúc, nguyên nhân cũng rất đơn giản, vị này hoài nghi chồng mình thuê cô gái xinh đẹp này làm cửa hàng trưởng là có mục đích xấu!

“Mau cất điện thoại đi, còn không đi làm việc đi?”

“Không muốn làm thì cứ nói thẳng!”

Thấy Từ Mỹ Trúc không phản ứng gì, bà chủ lại quát lên, giọng nói ngày càng to, mấy nhân viên trong tiệm đều nhìn qua.

Chơi điện thoại trong giờ làm đúng là không đúng, nhưng trong ngành ăn uống này, không có nhân viên nào là không chơi điện thoại, bởi vì khi không có việc thì rất nhàn, không thể trợn mắt nhìn nhau đúng không.

Cho nên khi cửa hàng không bận, ông chủ hoặc cửa hàng trưởng đều không quản chuyện chơi điện thoại.

Đầu năm nay, tuyển nhân viên phục vụ cũng không dễ, nếu bạn quản quá nghiêm, người ta sẽ phủi mông đi chỗ khác, Genz bây giờ không biết nén giận đâu.

Loại công việc như phục vụ cũng không phải bát sắt, đi đâu làm mà chả được, không vui thì đổi chỗ thôi!

Từ Mỹ Trúc ngẩng đầu lên, nhìn bà chủ mặt mày dữ tợn kia.

Nếu như là trước, nàng sẽ nhịn, dù sao nàng cũng không giống với nhân viên phục vụ bình thường, cũng đã qua cái tuổi bốc đồng rồi.

Tuy nhiên, giờ thì khác!

Nàng vốn muốn nghỉ việc rồi.

“Tôi cũng không muốn làm! Thanh toán tiền lương tháng đi, tôi đi luôn!”

Thật ra Từ Mỹ Trúc cũng đoán được đại khái ý của bà chủ, đơn giản là lo lắng mình thôi, nhưng Từ Mỹ Trúc tự nhiên không có tâm tư đó, cho nên lúc trước không sợ gì cả, dù bà chủ nói hai câu thì nàng cũng không để tâm.

Nhưng lúc này, nàng có thể mượn suy nghĩ này của bà chủ, để kiếm một tuần lương.

Nếu như không có khúc nhạc dạo này, nàng chủ động từ chức thì khả năng cao sẽ không có lương, hiện giờ thì khác, là bà chủ hi vọng nàng nghỉ việc, đương nhiên sẽ không đau lòng chút tiền lẻ này.

“Tốt! Là cô nói đấy!”

“Một tháng 6000 đúng không, tôi chuyển cho cô 1500.”

Nghe thấy Từ Mỹ Trúc muốn đi, bà chủ quả nhiên mừng rỡ, thậm chí còn sợ Từ Mỹ Trúc đổi ý, trực tiếp chuyển tiền cho Từ Mỹ Trúc luôn.

“Cảm ơn! Sau này không gặp lại!”

Nhân tiền xong, khóe miệng Từ Mỹ Trúc cong lên, 1500 đồng nha, không cần thì phí, khoản tiền này có lẽ đủ để trả bữa ăn hôm thứ hai cho mọi người rồi.

Dứt lời, nàng ném áo đồng phục lên quầy, rồi tiêu sái rời đi.

Mà bà chủ và nhân viên ở bên cạnh thì lại choáng váng, họ không ngờ Từ Mỹ Trúc lại dứt khoát như vậy.

Nhất là bà chủ, còn tưởng mình đang nằm mơ, bà chủ thật sự không ngờ tiểu yêu tinh trong mắt mình lại rời đi đơn giản như vậy.

Bà chủ quay đầu, đảo mắt qua mấy nhân viên phục vụ xấu khí, trong lòng thấy yên tâm hơn hẳn.

Ngoài tiệm.

Từ Mỹ Trúc đầu tiên là thở phào một hơi, tiếp đó lại gửi wechat cho Dương Hạo: Đã từ chúc, chờ anh Hạo triệu hoán!

Bạn đang đọc [Dịch] Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game của Dữu Tử Thái Thái

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    234

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!