Chương 52: [Dịch] Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Ai ơi biết bát cơm đầy, không bằng khoai nướng

Phiên bản dịch 6744 chữ

Trong xe.

Dương Hạo kinh ngạc khi thấy tin nhắn của Từ Mỹ Trúc, hắn mới gửi tin được 3 phút thôi mà!

Kết quả nàng đã từ chức rồi!

Ý của hắn là để nàng chào hỏi trước, bởi vì đại bộ phận cửa hàng đều cần báo trước nửa tháng hoặc một tháng.

Không ngờ Từ Mỹ Trúc lại nhanh như vậy.

“Hưởng thụ cuối tuần đi, sang tuần sẽ bắt đầu.”

10 triệu tài chính mở tiệm đã vào sổ, nếu Từ Mỹ Trúc tự do nhanh như vậy, vừa hay có thể để nàng phụ trách vấn đề trang trí cửa hàng, hơn nữa còn có rất nhiều việc cần chuẩn bị trước khi khai trương.

Từ Mỹ Trúc trả lời rất nhanh, thậm chí còn không hỏi Dương Hạo bảo nàng làm gì.

Cô em ngốc này, không sợ mình bán nàng sao?

Dương Hạo mỉm cười, loại cảm giác được tin tưởng này rất tốt.

Mà hắn không biết là, Từ Mỹ Trúc đã chuẩn bị tâm lý bày sạp bán bánh rán với hắn rồi, cho nên nàng căn bản là không quan tâm Dương Hạo muốn làm cái gì, kém nhất cũng là bày quán ven đường thôi.

Hành trình ngàn dặm bắt đầu từ dưới chân.

Nhất định sẽ ngày càng tốt hơn, nàng tin tưởng Dương Hạo!

Quyết định chuyện tụ họp xong, Hề Hề cũng sắp tan học.

Dương Hạo xuống xe, đi bộ đến cổng nhà trẻ.

Thấy hắn xuất hiện, Trương Quế Lan lập tức tươi cười đi tới: “Tiểu Dương, nghe nói cậu và Doanh Doanh nói chuyện rất vui vẻ! Sao lúc trước lại nói không thích hợp chứ?”

“Ah?” Dương Hạo nao nao: “Dì Trương, ai nói như vậy?”

“Doanh Doanh nói, con bé rất vừa ý cậu đấy.”

Trương Quế Lan cười tủm tỉm, nói: “Tiểu Dương, Doanh Doanh trẻ tuổi lại chưa từng kết hôn, nói không chừng kết hôn xong còn có thể sinh cho cậu một đứa con trai mập mạp trắng trẻo, đến khi đó cậu có cả trai lẫn gái rồi.”

Dương Hạo hơi xấu hổ, hắn và Triệu Doanh Doanh chỉ gặp một lần, sao lại nói đến kết hôn và sinh con rồi.

“Dì Trương, cháu mới ly hôn không lâu, không muốn kết hôn nhanh như vậy.”

“Hơn nữa cháu và Doanh Doanh chỉ là bạn bè bình thường, có lẽ dì hiểu lầm rồi!”

Dương Hạo tranh thủ thời gian giải thích, việc này liên quan đến trong sạch của hắn.

“Tiểu Dương, dì nói này, dì nhìn trúng nhân phẩm của cháu, nên mới giới thiệu Doanh Doanh cho cháu, cháu phải nắm chặt cơ hội đấy!”

Thấy Dương Hạo như vậy thì Triệu Doanh Doanh hơi vội, Dương Hạo biết vị này cũng có ý tốt thôi, mình là một người ly hôn và nuôi con riêng, nếu như có thể cưới được một cô gái xinh đẹp trẻ tuổi và chưa kết hôn như Triệu Doanh Doanh thì đúng là rất tốt.

Nhưng vấn đề là, trước khác nay khác.

Thông tin của Trương Quế Lan đã lạc hậu, Dương Hạo bây giờ là 30 năm Hà Đông 30 năm Hà Tây, đừng khinh trung niên nghèo nha!

Nếu như có đẳng cấp, vậy hắn phải xem như cấp bậc Vương giả trong quần thể đàn ông ly hôn nha!

“Đúng rồi, Tiểu Dương, cháu có nhà chứ?” Trương Quế Lan lại hỏi.

“Ah, có.”

Dương Hạo gật đầu, nếu hôm qua đối phương hỏi, thì câu trả lời của hắn sẽ là không.

“Rộng không?”

“Dì Trương, dì hỏi căn nào?”

Dương Hạo bây giờ thế nhưng là người có hai căn nhà, một căn hơn 60m2, một căn hơn 600m2.

“Tiểu Dương, cháu không chỉ có một căn?”

Lúc trước Trương Quế Lan cũng không hỏi đến vấn đề nhà cửa của Dương Hạo, trong tiềm thức của bà thì Dương Hạo ly hôn và nuôi con, chắc ít nhất cũng có một căn nhà, không ngờ lại còn có thu hoạch ngoài ý muốn.

“A, có hai căn.” Dương Hạo đáp thật.

“Bao nhiêu mét vuông?” Trương Quế Lan tò mò hỏi.

“Một căn 65m2.”

“Hai phòng sao?” Trương Quế Lan lại hỏi.

“Ừm.”

Trương Quế Lan gật đầu: “Hơi nhỏ, nhưng đủ ở, căn còn lại thì sao?”

“688m2.” Dương Hạo nói.

“6.. Không, bao nhiêu cơ???

Trương Quế Lan chỉ nghe thấy số 6, còn tưởng cũng chỉ hơn 60m2, nhưng hình như Dương Hạo nói là 600.

“688m2!” Dương Hạo bình tĩnh lặp lại.

Nhưng lần này Trương Quế Lan lại xù lông: “Tiểu Dương, dì vẫn cho rằng cháu là một đứa trẻ an phận, sao lại lừa dì chứ?”

“Thật ra hơn 60m2 cũng đủ ở rồi.” Trương Quế Lan lại nghiêm túc căn dặn: “Lần sau gặp Doanh Doanh thì đừng nói như vậy, con bé sẽ cảm thấy cháu quá xốc nổi.”

“Đúng vậy, người anh em, đàn ông khoác lác cũng phải có giới hạn.” Có người ở bên cạnh cũng phụ họa theo.

“Ah…” Dương Hạo không phản bác được, chỉ có thể cười khổ.

Mẹ kiếp, đầu năm nay nói thật mà không ai tin tưởng.

Hắn chỉ muốn làm một người thành thật thôi mà, quá khó khăn!

Cũng may lúc này đám trẻ đã đi ra, đã thu hút sự chú ý của Trương Quế Lan và người qua đường kia.

Hề Hề nhìn qua đã thấy ba ba như hạc trong bầy gà, hưng phấn vung vẩy tay nhỏ.

Mỗi ngày, tiểu nha đầu này có hai thời khắc vui vẻ nhất, một là ăn cơm, một là tan học.

Hắn đón Hề Hề trong tay Giang Ngọc Kỳ, nhưng luôn cảm thấy ánh mắt của Giang Ngọc Kỳ hôm nay hơi là lạ, thậm chí là có chút lạnh nhạt.

Nhưng Dương Hạo cũng không nghĩ nhiều, người nha, đều có cảm xúc cả, nhất là phụ nữ thì càng khó đoán, nói không chừng hôm nay Giang Ngọc Kỳ không vui thôi.

Sau khi lên xe, Hề Hề mặt đầy mong chờ nói: “Ba ba, ngày mai là đại hội gia đình, cô Kỳ Kỳ nói sẽ có rất nhiều quà, chúng ta nhất định phải thắng nha.”

“Ừm, nhất định sẽ thắng!”

Dương Hạo gật đầu cười, hắn đi ship một thời gian, gần đây còn tập gym, cảm giác thân thể mình rất không tệ.

“Đúng rồi, hôm nay cô Kỳ Kỳ có dạy thơ cổ không?”

“Có có!” Hề Hề liên tục gật đầu: “Ba ba, lần này con nhớ kỹ rồi.”

“Vậy đọc cho ba nghe xem nào.”

Dương Hạo hơi chờ mong, bởi vì hắn phát hiện đôi mắt to tròn của Hề Hề viết đầy tự tin, chắc là đã học thuộc rồi.

“Tốt lắm.”

Hề Hề gật đầu, tiếp đó bắt đầu đọc thơ.

“Mẫn nông.”

“Cày đồng đang buổi ban trưa, mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày.”

Giọng nói của tiểu nha đầu mềm mại đáng yêu, hai câu đầu rất mềm mại.

Cho già Dương Hạo khẽ gật đầu, có chút vui mừng, trong mắt đều là ánh sáng nhu hòa.

Tiến bộ, cuối cùng cũng không có ‘nồi sắt hầm ngỗng’ nữa.

Tiếp đó, hắn lại nghe Hề Hề đọc tiếp: “A ơi bưng bát cơm đầy… ai ơi bưng bát cơm đầy…”

Tiểu nha đầu đọc đến đây thì tạm ngừng, nàng ngẩng đầu nhỏ, nghiêm túc suy nghĩ một chút, tiếp đó mắt sáng lên, nói to: “Ai ơi bưng bát cơm đầy, không bằng khoai nướng!”

Tay cầm vô lăng của Dương Hạo hơi run lên, ánh mắt nhu hòa của cha già cũng trở nên ngưng trọng.

Dương Hạo mặt đen lại, hỏi: “Hề Hề, con xác định đây là cô Kỳ Kỳ dạy cho bọn con?”

“Đúng nha!” Hề Hề nghiêm túc gật đầu: “Cô Kỳ Kỳ còn cho bọn con đọc nhiều lần.”

Dương Hạo hỏi: “Con không cảm thấy câu sau cùng có vấn đề sao?”

“Ba ba, con lại đọc sai rồi sao?”

Hề Hề chu miệng nhỏ, đáng thương nhìn ba ba đang lái xe.

“Ai ơi bưng bát cơm đầy, dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần.”

Dương Hạo bất đắc dĩ, đành phải uốn nắn lại.

“Ồ ồ, cô Kỳ Kỳ cũng dạy như vậy.”

Hề Hề liên tục gật đầu, tiếp đó lại chu miệng nhỏ lên: “Đều tại Bành Hạo Hiên, con vốn đã thuộc rồi.”

“Lại là Bành Hạo Hiên!”

Dương Hạo nhớ lần trước, cũng là tên nhóc này đọc nồi sắt hầm ngỗng.

Ừm, năng lực biên soạn rất không tệ, lớn lên có thể viết tiểu thuyết, nói không chừng có thể chứng đạo Bạch Kim!

Bạn đang đọc [Dịch] Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game của Dữu Tử Thái Thái

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    269

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!