“Dương tiên sinh, tôi cảm thấy Hề Hề rất có năng khiếu với piano, hơn nữa Hề Hề đang ở độ tuổi thích hợp để học piano.” Học thử xong, giáo viên phụ trách dạy Hề Hề cười ha ha nói với Dương Hạo.
“Ừm, chúng tôi sẽ suy nghĩ một chút.”
Dương Hạo gật đầu, theo hắn hiểu con gái bảo bối của mình, thì piano này không xong rồi, bởi vì tiểu nha đầu này còn vừa nghe vừa ngáp.
“Được, đây là danh thiếp của tôi, Dương tiên sinh có thể liên lạc bất kỳ lúc nào.”
Vị giáo viên họ Lý kia lại đưa cho Dương Hạo một tấm danh thiếp.
Dương Hạo khách khí nhận lấy, bảo Hề Hề tạm biệt đối phương.
Ra khỏi trung tâm nghệ thuật này, Hề Hề chủ động nói: “Ba ba, con không muốn học piano.”
“Được.”
Dương Hạo gật đầu, hắn đã nhận ra, con gái bảo bối của mình khả năng cao là không có duyên với môn nghệ thuật piano này.
Thật ra Dương Hạo rất muốn Hề Hề học đàn piano, bởi vì con gái đánh đàn piano sẽ làm cho người ta cảm thấy cực kỳ thanh cao lịch sự nhã nhặn, hơn nữa khi đánh đàn cần sống lưng thẳng tắp, cũng là một cách để gia tăng khí chất.
Nhưng quá trình học piano rất khô khan, hơn nữa một khi học thì phải mất vài năm là ít nhất, cho nên nếu không có hứng thú thì sẽ rất vất vả.
Dương Hạo bây giờ đang cầm kịch bản ‘đừng khinh trung niên nghèo’, không cần để con gái bảo bối chịu tội.
Cho nên, nguyện vọng của Hề Hề chính là số 1.
“Ba ba, con có thể học kèn xô na không, vừa rồi thấy một chú thổi kèn xô na rất thú vị.” Khi Dương Hạo đang nghĩ lần sau đưa Hề Hề đi học thử môn gì, thì tiểu nha đầu bỗng nhiên mở miệng.
“A??? Kèn xô na????”
Dương Hạo ngẩn người, tiếp đó bắt đầu ảo tưởng về tác dụng khi học kèn xô na.
Hình như sau khi mình ‘lạnh’ thì sẽ dùng đến!
Từ góc độ này, thì đúng là thực dụng hơn piano, chờ đến ngày hắn lạnh, Hề Hề có thể thổi vài bài như ‘Nhị Tuyền Ngầm’…
Chỉ là con gái học kèn xô na, cũng quá cmn không hài hòa rồi!
Nhất là con gái bảo bối nhà mình còn đang yêu như vậy nữa!!
“Ba ba, con có thể học không?” Thấy Dương Hạo không lên tiếng, Hề Hề lại chu miệng hỏi lại.
“Có thời gian thì thử một chút. Nhưng bây giờ ba muốn đưa con đi tìm dì.”
Dương Hạo qua loa một câu, nghĩ đại khái là hai ngày thì tiểu nha đầu này sẽ quên việc này thôi.
“Hiện giờ đi tìm dì? Quá tuyệt vời…!”
Nghe thấy đi tìm dì, Hề Hề lập tức hưng phấn hoan hô, ngoại trừ thời gian học tiếng Anh, Hề Hề cực kỳ thích dì.
Đại học Giang Thành.
Ký túc xá nữ.
“Nói cách khác, anh rể cậu hỗ trợ tìm nhà, hiện giờ muốn đưa chúng ta qua đó?”
Từ Văn Thiến mờ mịt nhìn Lý Mạn Ny.
“Chắc là vậy.”
“Nhà hai phòng ở tiểu khu Phong Hoa, tiền thuê 1800??” Từ Văn Thiến vẫn không dám tin: “Không phải là chỉ có cái xác nhà đấy chứ? Tiền thuê nơi đó rẻ cũng phải 2400, 2500, mà lại tương đối gần công ty hai chúng ta, khuyết điểm duy nhất là đắt.”
“Anh ấy không nói tình hình nhà, nhưng nếu chúng ta có thể chuyển qua đó, vậy chắc không phải chỉ có xác nhà.” Lý Mạn Ny nói.
“Được rồi, vậy thì nghe anh rể, dù sao cũng không hại chúng ta.”
Từ Văn Thiến cũng không thèm hỏi thêm nữa, tiếp tục thu dọn.
Chờ hai người dọn dẹp xong, Lý Mạn Ny cũng nhận được điện thoại của Dương Hạo, nói là đã đến dưới ký túc xá.
Hai cô gái lập tức chuyển hành lý xuống dưới.
“A, quên không gọi xe kéo rồi, không biết xe của anh rể cậu có thể chở hết không.”
Lúc khuân đồ xuống, Từ Văn Thiến hỏi: “Đúng rồi, anh rể cậu lái xe gì?”
Lý Mạn Ny đáp: “Anh ấy nói là BYD, dù sao cũng rất rộng.”
“BYD cũng có SUV cỡ lớn, anh rể, xe của anh nhất định phải ra sức như, như vậy có thể tiết kiệm tiền xe kéo rồi.”
Từ Văn Thiến vừa cật lực khuân đồ, vừa suy nghĩ linh tinh.
Mà sau khi nàng ra khỏi ký túc xá, lập tức bị hấp dẫn bởi chiếc U8 đứng cách đó không xa: “A, lại có vị sư muội nào được đại gia bao nuôi à??”
“YangWang U8 nha, xe sang hơn triệu đấy!!”
Từ Văn Thiến làm biên tập cho một công ty truyền thông mới, chiếc U8 này thuộc loại xe kèm theo lưu lượng, nàng còn từng viết hai bài về nó, cho nên vừa nhìn đã nhận ra.
“Xe sang hơn triệu??”
Lý Mạn Ny ngẩn người nhìn bạn thân, nàng ngồi chiếc xe này mấy lần, chỉ cảm thấy nội thất bên trong rất sang chảnh, lại không biết chiếc xe này đắt như vậy.
“Dòng cao cấp của BYD, giá sàn phải hơn 1.2 triệu, hình như còn phải mất thêm tiền.”
“A, BYD??”
Từ Văn Thiến bỗng nhiên nghĩ đến, lúc nãy Lý Mạn Ny nói anh rể nàng lái BYD.
Mà khi nàng đang ngây người, một người đàn ông cao to đã bước xuống xe.
“Tiểu Từ, đã lâu không gặp.”
Dương Hạo từng gặp Từ Văn Thiến khi đưa Lý Mạn Ny đi khai giảng vào năm nhất, còn có một lần Dương Hạo đến đưa đồ cho Lý Mạn Ny.
Có điều, lần đưa đồ cũng là hai năm trước rồi, nhưng Lý Mạn Ny thường xuyên nhắc đến người bạn thân này, cho nên Dương Hạo cũng có ấn tượng khá sâu với nàng.
“Anh rể, muộn rồi mà còn làm phiền anh, ngại quá!”
Từ Văn Thiến vội vã đáp lại, cũng gọi anh rể theo Lý Mạn Ny.
“Không có gì, chuyện nhỏ mà thôi.” Dương Hạo khoát tay, lại bổ sung: “Nhưng nên đổi cách xưng hô, gọi anh Dương là được.”
“Được, Dương đại ca.”
Từ Văn Thiến cảm thấy gọi như vậy thì thân thiết hơn.
Lúc này, Hề Hề đã đẩy cửa xe và nhảy xuống, chạy đến trước người Lý Mạn Ny, cười hì hì nói: “Dì, con cũng đến đón dì nha!”
Lý Mạn Ny để hành lý xuống, cưng chiều sờ đầu tiểu nha đầu.
Dương Hạo thì mở cốp sau, sau đó nhét hai rương hành lý và một túi dứa vào trong, vẫn còn một bộ phận không gian.
“Anh có thể vào ký túc xá không?”
Dương Hạo muốn đi vào chuyển hành lý cho hai người.
“Không được! Dương đại ca, bọn em chuyển là được, thật ra cũng không có bao nhiêu.” Từ Văn Thiến cười ha ha đáp.
“Anh rể, anh ở đây chờ bọn em là được.” Lý Mạn Ny cũng nói.
Dương Hạo gật đầu: “Được rồi, cũng không vội, không cần gấp.”
Hai cô gái lại trở về phòng.
Chờ rời khỏi tầm mắt của Dương Hạo, Từ Văn Thiến mới kích động nói: “Mạn Ny, anh rể cậu phát tài nha!”
“lần trước tặng cậu túi Prada, hiện giờ còn lái xe sang hơn triệu!”
“Hơn nữa anh rể cậu cũng rất đẹp trai, quả thực là ông chú hoàn mỹ trong phim truyền hình!”
“Chiếc xe kia hơn triệu thật à?”
Lý Mạn Ny vẫn hơi mờ mịt, lần trước khi Dương Hạo tặng nàng túi xách thì nói là hùn vốn kinh doanh với bạn, nhưng bây giờ mới được bao lâu, vậy mà đã mua xe hơn triệu, để người khó có thể tin.
“Hơn triệu thật đây, không tin thì lên mạng xem đi.”
“Đúng rồi, Mạn Ny, chắc chị cậu còn chưa biết anh rể cậu phát tài nhỉ, bằng không nhất định sẽ hối hận chết mất!” Từ Văn Thiến lại nói.
Lý Mạn Ny không trả lời, nàng và chị gái đã không liên hệ hơn một tháng rồi, trong lúc đó thì Lý Mạn Thù từng gửi tin cho nàng một lần, nhưng nàng không trả lời.
Mà theo nàng hiểu chị gái mình, chắc chắn chị sẽ hối hận, dù sao nguyên nhân chủ yếu khi ly hôn cũng là vì anh rể trở nên nghèo túng.
“Nhưng chị cậu muốn quay lại thì cũng rất khó!”
“Nếu như mình là Dương đại ca, tuyệt đối sẽ không chấp nhận!”
Từ Văn Thiến cảm khái một câu, tiếp đó nàng lại nhìn vóc dáng thướt tha, khuôn mặt xinh đẹp của bạn thân, liền cười hì hì nói: “Mạn Ny, nhưng cậu có thể nha!”
“Dù sao tại cổ đại, chị em gả cho một chồng cũng là chuyện cực kỳ bình thường!”
“Đây là phát dương quang đại văn hóa và truyền thừa nha…”
“Này này, Mạn Ny, đừng động tay …”
“Không nói nữa, người ta sai rồi còn không được sao!”