Hoàng Thanh vốn không có ý định lái thử xe của Dương Hạo, dù sao hai người cũng mới quen thôi.
Mà xe, người quen còn ngại không dám mượn nữa là, nhưng anh Dương kia đang ‘lái xe’ ở trên lầu, nàng nhìn chiếc YangWang U8 khí thế này, thật sự không nhịn nổi nữa, nên cũng lái hai vòng.
Cảm nhận rất tốt, nếu không phải tình hình kinh tế đang khó khăn, nàng nhất định sẽ mua một chiếc lái chơi.
Nhưng sau khi lái thử hai vòng, màn che trên tầng vẫn chưa mở ra.
Còn rất lâu nha.
Hoàng Thanh xuống xe, tựa vào thanh bảo hiểm trên YangWang U8, vừa hút thuốc vừa video call với bạn thân: “Mình vừa bán quán cà phê với giá 8 triệu.”
“Đúng, bán cả cửa hàng luôn.”
“Là một ông chú giàu có mua cho tình nhân, nhưng hai người này rất vội vàng, còn đang ‘chơi bài’ trong phòng kìa.”
“Đồ biến thái này, phòng mình lấy đâu ra camera.”
“Tối nay sẽ tìm hai ‘tiểu thịt tươi’ cho cậu, muốn không?”
“…”
Hoàng Thanh trò chuyện vui vẻ với cô gái trong video, nhưng lời nói thì như lang như hổ.
Cuộc trò chuyện này kéo dài hơn 20 phút.
Mà màn che phía trên cũng đã kéo ra.
“Kết thúc, mình phải đi ký hợp đồng.”
Hoàng Thanh chào một câu, tiếp đó cúp máy.
Nàng cũng không vội vàng, mà hút thêm điếu thuốc, rồi mới dẫn trợ lý quay lại phòng: “Anh Dương, xe rất không tệ, lái vài vòng, cảm giác rất tốt.”
Lúc nói chuyện, ánh mắt của Hoàng Thanh đều vô tình hay cố ý nhìn về phía Vương Tuyết Như, một câu này của nàng có hai nghĩa.
Nhưng Vương Tuyết Như thì khá ngây thơ, căn bản là không hiểu ý của Hoàng Thanh, lúc này nàng đang cúi đầu xem hợp đồng, sợ đối phương nhìn ra manh mối gì.
Vì không để lại dấu vết, nàng thậm chí còn tăng thêm đồ ăn, chính là vì không muốn bị phát hiện.
Dương Hạo thì lại nghe hiểu, cười nói: “Xe rất tốt, ai thử người đó biết.”
Dương Hạo không ngây thơ như Vương Tuyết Như, trước sau hơn 40 phút, lại không có người làm phiền, mà tầng 2 lại không có khách, vậy mà thỉnh thoảng còn có nhân viên đi ngang qua cửa, đây cmn rõ ràng là hỗ trợ nha!
Cho nên, Hoàng Thanh này nhìn như lạnh lùng, nhưng thật ra rất biết chơi.
Điều này cũng không kỳ lạ, dù sao nàng cũng kinh doanh quán bar, người bình thường không làm ngành này được.
Nói chuyện vài câu, hai người liền trở về chủ đề chính.
Trước khi ký tên, Dương Hạo đã gửi hợp đồng cho Vương Tú Tú từng quen khi mua nhà, nhờ đối phương xem hộ.
Cô em môi giới bán động sản kia đã trả lời từ 15 phút trước, nói hợp đồng không có vấn đề.
Bởi vậy Dương Hạo cũng không nói nhảm, trực tiếp chuyển tiền cọc cho Hoàng Thanh, song phương cũng hẹn thứ hai đi sang tên.
“Vương tiểu thư, nếu cô có thời gian thì hôm nay ở lại làm quen với cửa hàng đi, thứ hai chúng ta giao dịch xong, cô cũng có thể bắt đầu luôn.” Sau khi 500.000 tới sổ, Hoàng Thanh lại nói với Vương Tuyết Như.
Ý của nàng là, sau thứ 2 thì cửa hàng này không còn quan hệ gì với nàng nữa, hôm nay vừa hay có thể chuyển giao cửa hàng cho Vương Tuyết Như, thứ hai nàng không cần quay lại cửa hàng nữa.
“A…” Vương Tuyết Như còn chưa tiến vào nhân vật, còn chưa thích ứng.
“Tuyết Như, vậy em ở lại đi, tôi chuẩn bị đi tập.”
Dương Hạo vỗ vỗ bả vai Vương Tuyết Như, lại nhỏ giọng bổ sung: “Sau này em chính là bà chủ nơi này, phải nhanh chóng làm quen đi.”
“Được rồi.”
Vương Tuyết Như gật đầu, bỗng nhiên cảm thấy áp lực trên vai rất nặng, tiệm này chính là 8 triệu đấy, mình nhất định phải cố gắng kinh doanh.
Dương Hạo lại chào hỏi Hoàng Thanh rồi mời rời khỏi đây.
Sau khi hắn đi, Hoàng Thanh lại dẫn Vương Tuyết Như đi làm quen với cửa hàng, lại giới thiệu các nhân viên cho bà chủ mới.
Sau khi làm xong, Hoàng Thanh cũng leo lên xe và rời đi.
Vương Tuyết Như thì hơi hoảng hốt, hình như nàng mới nói cho Dương Hạo biết mình muốn mở quán cà phê từ hai tiếng trước, bây giờ nàng đã trở thành chủ của một quán cà phê có quy mô như vậy rồi.
Mà quán cà phê này vốn có 5 nhân viên, sau khi Hoàng Thanh tuyên bố rời đi, thì có hai nhân viên cũng xin nghỉ.
Trước mắt quán cà phê kinh doanh không tốt, cộng thêm Vương Tuyết Như sẽ đến làm, nên tạm thời không cần thuê thêm nhân viên.
Đầu óc đứng máy một thời gian ngắn, Vương Tuyết Như bắt đầu tiến vào nhân vật mới, yên lặng lên kế hoạch cho quán cà phê.
Lúc này, điện thoại của nàng chợt vang lên, người gọi điện là bạn thân lâu năm Diêu Đình Đình, hai người học chung từ nhỏ đến hết cấp ba, đã quen hai mấy năm.
“Tuyết Như, mình đã đưa tiểu tổ tông cho mẹ rồi, cậu có muốn đến chỗ mình không?”
Diêu Đình Đình biết bạn thân đã ly hôn, nhân ngày cuối tuần được nghỉ, nàng chuẩn bị gặp mặt trò chuyện với Vương Tuyết Như.
“Đình Đình, mình có việc bận rồi…”
Vương Tuyết Như còn chưa nói xong, Diêu Đình Đình đã phàn nàn: “Chuyện gì mà còn quan trọng hơn mình?”
“A, là như vậy…”
Vương Tuyết Như nói qua một lần.
“A??? 8 triệu mà nói tặng liền tặng???”
“Tuyết Như, cậu gặp phải lừa đảo rồi! Gửi định vị cho mình, mình lập tức đến cứu cậu!!”
Nghe xong, Diêu Đình Đình chỉ thấy lo lắng.
“Dương đại ca không phải lừa đảo, với lại mình cũng không tổn thất gì.”
Vương Tuyết Như cảm thấy bản thân của mình suy nghĩ nhiều.
Tuy nàng và Dương Hạo quen nhau không lâu, nhưng vẫn rất tin tưởng vị Dương đại ca này, huống hồ đối phương còn không bắt nàng trả một xu nào.
Lừa tiền là không thể rồi!
Lừa sắc?
Vậy thì càng buồn cười!
Vị Dương đại ca kia đã ăn sạch cả 3 đường rôi!!
“Tuyết Như, cậu bị tẩy não rồi, mau gửi địa chỉ cho mình! Mình nhất định phải cứu cậu!” Diêu Đình Đình căn bản là không tin lời nói của Vương Tuyết Như.
“Được được, vậy cậu đến đây đi. Vừa hay có thể tâm sự.”
Tuy Vương Tuyết Như tự nhận mình không bị lừa, nhưng Diêu Đình Đình từng có kinh nghiệm mở quán trà sữa, có thể cho nàng chút ít kiến.
Khoảng 20 phút sau, Diêu Đình Đình vội vàng chạy đến quán cà phê.
Cô gái này rất cao, mặc áo gió kaki, bên dưới là quần jean và giày ống cao, dáng người rất ok, nhưng khuôn mặt thì kém hơn Vương Tuyết Như một chút.
“Đình Đình, chúng ta lên lầu nói chuyện.”
Vương Tuyết Như đưa vị bạn thân này vào phòng Cam, lại bảo nhân viên mang lên hai ly cà phê.
“Tuyết Nhu, tình hình thế nào, cậu thành bà chủ rồi? Tên kia không bắt cậu ký hợp đồng vay tiền hay thế chấp gì chứ?”
Diêu Đình Đình vừa vào tiệm đã bắt đầu quan sát tình hình nơi này.
Tuy trang trí bình thường, nhưng diện tích khá rộng, hai tầng cộng lại phải 140 – 150mv, phải biết, quán Starbucks trong Tinh Quang cũng chỉ hơn 50m2 thôi.
Mà một kẻ có tiền mới quen không lâu, lại tặng cho Vương Tuyết Như một quán cà phê như vậy, quả thực là kịch bản do đám phụ nữ mơ ước, ‘tổng tài bá đạo yêu phụ nữ ly hôn’!
Nhưng loại kịch bản này, dù biên kịch của ‘nửa đời trước của ta’ nhìn thấy cũng phải lắc đầu.
Cho nên Diêu Đình Đình không tin tưởng lắm: “Tuyết Như, mình cảm thấy là do cậu ở nhà quá lâu rồi đấy.”
“Mình đã bảo cậu đi tìm việc làm rồi, dù không kiếm tiền thì cũng không thể tách khỏi xã hội, loại âm mưu như vậy mà cậu cũng tin, bảo sao lại bị tên khốn Thẩm Minh Sơn kia lừa!!”
Là bạn thân quen nhau hơn 20 năm, nên Diêu Đình Đình nói chuyện rất thẳng thắn.
Vương Tuyết Như cũng biết bạn thân muốn tốt cho mình thôi, nàng trực tiếp lấy 2 phần hợp đồng ra: “Mình cảm thấy Dương đại ca sẽ không lừa mình, hợp đồng đây, cậu xem đi.”
“Cậu quá ngây thơ rồi.”
Diêu Đình Đình lắc lắc đầu, sau đó nghiêm túc xem hợp đồng, bắt đầu tìm kiếm lỗ thủng trong đó.
Dưới cái nhìn của nàng, đây tuyệt đối là lừa đảo.
Chỉ là nàng tìm kiếm một lúc lâu, cũng không phát hiện ra bất kỳ điều khoản dị thường nào.
“Không đúng! Rất không đúng.”
Không tìm thấy sơ hở, Diêu Đình Đình rất nghi hoặc, nàng lại chụp hợp đồng và gửi cho một người bạn luật sư.
Đối phương xem xong, cũng nói là không có vấn đề!
“Tuyết Như, cậu và họ Dương kia có quan hệ gì??”
Nếu hợp đồng không có vấn đề, nói cách khác đây là thật.
Thật sự có một người đàn ông cho bạn thân mình 8 triệu!!
Diêu Đình Đình chỉ có thể bắt tay vào từ quan hệ của hai người.
“A… mình còn chưa kịp nói với cậu, thật ra bọn mình…”
Vương Tuyết Như cũng không định giấu người bạn thân này, liền kể quan hệ của mình với Dương Hạo, tất nhiên là không nói đến chuyện vừa phát sinh trong phòng riêng bên cạnh.
Sau khi nghe xong, Diêu Đình Đình trực tiếp choáng váng!!!