Hoàng Thanh nhìn vô số người, chỉ liếc mắt đã nhận ra Dương Hạo và Vương Tuyết Như không phải vợ chồng.
Bởi vì hai người có một loại cảm giác vừa quen thuộc loại lạ lẫm, đây là một trạng thái khó nói ra lời.
Nhưng Hoàng Thanh kinh doanh quán bar nên cũng quen với loại quan hệ này rồi.
Bởi vậy, nàng có thể nhạy bén phát hiện ra, quan hệ của hai người có thể là ‘bạn chơi bài’ hoặc là bao nuôi.
Ban đầu nàng nghiêng về cái trước, bởi vì Vương Tuyết Như cũng không quá trẻ, có vẻ còn nhiều tuổi hơn nàng, nói không chừng đã 30.
Mà một ‘ông chú’ đại gia như Dương Hạo, bên cạnh có rất nhiều cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, có rất nhiều lựa chọn.
Nhưng bây giờ Dương Hạo lại muốn mua quán cà phê của mình để tặng cho vị này.
Đây chính là 8 triệu đấy!
Có thể nuôi mấy cô bé tầm 20 rồi!
Nhưng vị đại gia này lại tặng cho cô gái bên cạnh mà không thèm chớp mắt.
Cho dù như vậy có thể tạo thành một mối quan hệ bao nuôi lâu dài, nhưng Hoàng Thanh cảm thấy không có lợi lắm.
Trong lòng nàng thậm chí còn nghĩ: Đại ca, nếu anh nói sớm thì tôi đã có thể giới thiệu cho anh mấy người rẻ hơn rồi.
Khi Hoàng Thanh đang suy nghĩ lung tung, Dương Hạo mở miệng nói: “Viết hợp đồng đi. Tôi chuyển cho cô 500.000 làm tiền cọc, thứ hai đi làm thủ tục sang tên, tôi sẽ chuyển nốt 7.5 triệu.”
“Tốt, không có vấn đề.”
Hoàng Thanh gật đầu, tiếp đó gọi điện thoại, để người làm hai phần hợp đồng.
Cúp máy, Hoàng Thanh nói với Vương Tuyết Như: “Vương tiểu thư, chúng ta add wechat đi, sau đó gửi tin tức cá nhân tôi cho tôi, để tôi làm hợp đồng.”
“A? Tin tức cá nhân của tôi?” Vương Tuyết Như cuối cùng cũng phản ứng lại, nàng nhìn về phía Dương Hạo, kinh ngạc nói: “Dương đại ca…”
“Tiệm này tặng cho cô.” Dương Hạo bình tĩnh nói với Vương Tuyết Như.
“Chuyện này…”
Vương Tuyết Như triệt để mờ mịt, lúc Hoàng Thanh hỏi thì nàng đã có suy đoán như vậy, bây giờ lại được Dương Hạo khẳng định.
Trong lúc nhất thời lại không biết làm thế nào.
Dù cưới vợ thì cũng rất hiếm người đưa lễ hỏi 8 triệu!
Mình chỉ là một phụ nữ già ly dị và nuôi con!
Vị Dương đại ca này vậy mà lại nện 8 triệu lên người mình!
Quả thực là không thể tưởng tượng nổi!!
“Vương tiểu thư, đây là tấm lòng của anh Dương, tôi cũng thấy cảm động.”
Hoàng Thanh đang cần tiền mặt, không muốn lỡ cuộc giao dịch này, lập tức nói lời hay giúp Dương Hạo.
Vương Tuyết Như vẫn hơi do dự, nếu chỉ là món quà bình thường thì nàng đã nhận rồi.
Nhưng 8 triệu thì trực tiếp nện cho nàng hôn mê rồi.
Cha mẹ nàng móc hết tiền tiết kiệm, chưa chắc đã lấy ra được số tiền này, càng vượt xa tài sản được chia sau ly hôn của nàng.
Khi nàng đang rầu rĩ, bàn tay của Dương Hạo ở dưới bàn đã vỗ vỗ mông nàng, tiếp đó cho nàng một ánh mắt kiên định.
Vương Tuyết Như hít sâu một hơi, lúc này mới add wechat của Hoàng Thanh, gửi tên và thẻ căn cước của mình qua.
“Anh Dương, chúng ta cũng add wechat đi!”
Sau khi thấy tài lực của Dương Hạo, thái độ của Hoàng Thanh cũng phát sinh biến hóa vi diệu, nàng là loại người nhìn như rất lạnh, nhưng kinh doanh quán bar thì sao có thể lạnh lùng thật chứ.
Mà cái gọi là lạnh lùng kiêu cao, chỉ là một màu sắc tự vệ thôi, có thể bài trừ một số quấy rối không cần thiết, nhưng đối với mặt một đại gia như Dương Hạo, nàng tự nhiên phải thu liễm lại.
“Ừm.” Dương Hạo cũng không từ chối.
“Anh Dương, chiếc YangWang U8 kia lái có ổn không? Xe này đang rất hot, nghe nói muốn lấy xe còn phải xếp hàng.”
Khi người đưa hợp đồng đến, Hoàng Thanh đang trò chuyện đến chiếc YangWang U8 ở ngoài tiệm, nàng rất thích xe, nên cũng rất hiểu xe.
“Rất tốt, nếu có hứng thú thì có thể thử xem.” Dương Hạo hào phóng nói.
“Ừm, có cơ hội nhất định sẽ thử.”
Hoàng Thanh nở nụ cười, có thể thấy nàng rất hứng thú với chiếc YangWang U8 kia.
“Đúng rồi, anh Dương, tôi còn mở một quán bar, có một nhóm VIP, tôi kéo anh vào nhóm nhé, có cơ hội thì đến quán bar chơi, chỉ cần anh vào nhóm này, mọi chi phí đều được giảm 66%, giảm còn nhiều hơn thẻ hội viên.”
Gặp loại đại gia như Dương Hạo, Hoàng Thanh tự nhiên sẽ cố gắng lôi kéo, chỉ cần đối phương đến quán bar của nàng, tiêu phí sẽ không thấp.
“Có thể, nhưng tôi rất ít khi đến quán bar.”
Dương Hạo cũng không tiện từ chối, dù sao có vào nhóm thì tắt thông báo là xong.
Thế là, Hoàng Thanh lại kéo Dương Hạo vào một nhóm có tên ‘colour’.
Không có gì bất ngờ tgi đây chắc là tên của quán bar.
Dương Hạo phát hiện Hoàng Thanh rất thích đặt tên tiếng Anh.
Nhưng cái tên quán bar này cũng rất hợp với tên của nàng!
Colour chính là màu sắc.
Mà Hoàng Thanh (vàng xanh) cũng chính là một loại màu sắc.
Dương Hạo bỗng nhiên nhận ra, vì sao các phòng riêng ở trên này lại được đặt theo tên các màu.
Thì ra là vì hô ứng.
Nghĩ tới đây, Dương Hạo yên lặng ghi chú ID wechat của Hoàng Thanh là: Hoàng Thanh (cô nàng màu sắc).
Ba người nói chuyện một lát, một cô gái như trợ lý chạy đến đưa hai phần hợp đồng, một là hợp đồng mua bán nhà đất, một là chuyển nhượng quán cà phê.
“Anh Dương, Vương tiểu thư, hai người xem hợp đồng đi. Không cần vội.”
Hoàng Thanh đưa hợp đồng cho hai người, lại nói với Dương Hạo: “Anh Dương, có thể cho tôi mượn chìa khóa xe không? Tôi muốn thăm quan chiếc xe kia một chút.”
“Lái hai vòng cũng không có vấn đề.” Dương Hạo trực tiếp ném chìa khóa cho đối phương.
Hắn biết cô nàng máu sắc này đang tránh đi, để mình có không gian nói chuyện với Vương Tuyết Như.
“Cảm ơn.” Hoàng Thanh mỉm cười, dẫn trợ lý rời khỏi phòng.
Chờ hai người rời đi, Vương Tuyết Như thấp thỏm nói: “Dương đại ca, tiệm này quá đắt, hay là viết tên anh đi.”
Dương Hạo thuận tay ôm thiếu phụ vào ngực, bàn tay đặt lên nơi mềm mại, nói: “Con người tôi không có nhiều ưu điểm, nhưng sẽ không bạc đãi người phụ nữ đi theo mình. 8 triệu mà thôi, chỉ là món khai vị.”
Dương Hạo trang bức một cái, trong lòng thì nghĩ tôi cũng muốn viết tên tôi nha, nhưng vấn đề là ‘cha hack’ không cho.
“Như vậy đi, coi như tôi cầm hộ anh, anh chia cho tôi một ít lợi nhuận của quán cà phê là được.”
8 triệu tuy rất nhiều, nhưng Vương Tuyết Như không phải loại phụ nữ hám của, điều này có quan hệ với hoàn cảnh gia đình tốt đẹp của nàng, tuy nói cha mẹ nàng không có nhiều tiền như vậy.
Nhưng cuộc sống khá giả từ nhỏ, khiến nàng không có khao khát quá mãnh liệt với tiền tài.
Tuy nhiên, việc Dương Hạo trực tiếp sang tên cho nàng, vẫn khiến nàng cực kỳ cảm động.
Sau khi nói xong, nàng chủ động ôm cổ Dương Hạo, dâng một nụ hôn nóng bỏng.
Tay Dương Hạo cũng không nhàn rỗi, lúc này còn đang ở một trường hợp đặc biệt, ngọn lửa trong lòng lập tức bốc cháy.
Phòng này có cửa sổ sát đường, có thể ngắm phong cảnh trên phố thương mại, nhưng người trên đường cũng có thể nhìn thấy họ.
Thế là Dương Hạo thuận tay kéo màn che xuống, lại khóa trái cửa phòng, sau đó mới ôm Vương Tuyết Như vào ngực, rồi bế lên bàn.
Ngoài tiệm.
Hoàng Thanh đang đứng cạnh chiếc YangWang U8, nàng vô tình liếc lên trên, liền thấy phòng của Dương Hạo và Vương Tuyết Như đã kéo màn che.
Vội vàng như vậy sao!
Khóe miệng Hoàng Thanh cong lên, tranh thủ thời gian phân phó trợ lý: “Bảo Tiểu Vũ đừng đưa cà phê lên đó, nhưng cứ 5 phút thì lại đi qua cửa phòng một lần.”
“A?” Trợ lý hơi sửng sốt, không hiểu ý của bà chủ lắm.
“Bọn họ muốn kích thích, vậy thì hỗ trợ tạo bầu không khí thôi…”
Hoàng Thanh nhún vai, tiếp đó mở cửa leo lên chiếc YangWang U8, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một suy nghĩ: Cmn, lẽ nào nơi này cũng là chiến trường?