Chương 78: [Dịch] Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Lý Mạn Thù

Phiên bản dịch 6241 chữ

Hết cách rồi, đàn ông chính là chung thủy như vậy.

Mặc kệ là đàn ông 18 hay 80, thì đều thích trẻ tuổi xinh đẹp!

Bốn người rời khỏi phòng, Lưu Tử Phong đi thanh toán.

Dương Hạo và Quan Manh Manh đi phía sau, vị bác sĩ này đang giới thiệu về tình hình gia đình mình, mẹ của nàng mới về hưu một tháng, cha làm bác sĩ ở bệnh viện nhân dân Giang Thành, hoàn cảnh gia đình không tệ.

“Anh Hạo!”

Khi Dương Hạo đang nghe Quan Manh Manh nói, bỗng nhiên nghe thấy có người gọi tên mình.

Hắn nhìn qua bên đó, liền thấy hai khuôn mặt quen thuộc, một là vợ cũ Lý Mạn Thù, một là bạn thân Đào Dĩnh của Lý Mạn Thù.

Khi Dương Hạo và Lý Mạn Thù kết hôn, Đào Dĩnh còn là phù dâu, về sau cũng thường xuyên đến tiệm lẩu ăn chực, cũng coi như rất quen thuộc, mà lúc này chính là Đào Dĩnh gọi hắn.

“Anh Hạo, tôi còn tưởng nhầm người nữa. Đã có người mới nhanh như vậy??” Đào Dĩnh nói xỏ một câu, ánh mắt thì đảo qua người Quan Manh Manh.

Lý Mạn Thù cũng chú ý đến Quan Manh Manh, lần trước nàng gặp Dương Hạo ở Tinh Quang, thì cô gái bên cạnh hắn không phải người này.

Cô gái lần trước cao gầy, phải hơn 1m7, cô gái hôm nay không cao, nhưng vẫn trẻ tuổi và xinh đẹp như cũ.

Trong lòng Lý Mạn Thù rất phức tạp, nàng nghĩ mãi không ra, một người đàn ông bị mình đá lại có sức hút như vậy, luôn có các cô nàng trẻ tuổi xinh đẹp vây quanh.

“Chào hai chị! Tôi là Quan Manh Manh, bạn gái Dương đại ca.”

Thông qua giọng điệu của Đào Dĩnh, Quan Manh Manh cũng đoán được đại khái thân phận của hai người này, nàng lập tức khác lên tay Dương Hạo, chủ động tỏ thân phận của mình.

“Wow, là bạn gái thật này!”

Đào Dĩnh vốn chỉ suy đoán, không ngờ Quan Manh Manh lại chủ động thừa nhận quan hệ.

Lý Mạn Thù cau mày, cô gái trước mắt trẻ tuổi hơn nàng, tuy không cao bằng nàng, nhưng tỷ lệ dáng người cực tuyệt, thậm chí còn giống như nữ chính trong manga, nàng là một người phụ nữ mà cũng không khỏi nhìn thêm vài lần.

“Em gái, biết tình hình của bạn trai em không?” Đào Dĩnh mở miệng châm ngòi: “Đừng để bị người ta lừa.”

“Tự nhiên là biết.” Quan Manh Manh mỉm cười, còn cố tình nhích vào trong ngực Dương Hạo: “Chú tốt lắm, rất biết thương người.”

“Sang năm tôi sẽ sinh con trai cho Dương đại ca, sau đó liền có hai người đàn ông bảo vệ tôi.”

Nghe vậy, khóe miệng Đào Dĩnh giật giật, nghĩ thầm các cô bé bây giờ đều não tàn như vậy à!

Đàn ông già trong mắt các nàng lại trở thành bánh trái thơm ngon.

Lời này của Quan Manh Manh lại càng làm Lý Mạn Thù buồn bực, bởi vì nàng không thể sinh con trai cho Dương Hạo, ánh mắt nàng lạnh xuống, nhìn Quan Manh Manh một chút, tiếp đó nhìn về phía Dương Hạo: “Hề Hề đâu?”

Dáng vẻ chất vấn của Lý Mạn Thù giống như đang nói: Anh đi chơi bởi lêu lổng, mặc kệ con cái đúng không?

Dương Hạo rất hiểu Lý Mạn Thù, không khỏi cười lạnh một tiếng, cô còn không thèm tranh quyền nuôi dưỡng, thậm chí còn không bỏ tiền trợ cấp, còn có mặt mũi hỏi con gái??

“Hề Hề rất tốt.” Dương Hạo lạnh lùng đáp một câu, sau đó nói với Quan Manh Manh: “Chúng ta đi thôi, đừng để cha mẹ sốt ruột.”

“Ừm nha.”

Quan Manh Manh ngoan ngoãn gật đầu, trước khi đi còn khách khí vẫy tay với hai người Lý Mạn Thù: “Tạm biệt hai chị…”

Phụ nữ rất hiểu phụ nữ, cho nên nàng luôn nhấn mạnh chữ ‘chị’ này, đồng thời treo nó bên miệng.

“Em gái, sẽ đến lúc em phải khóc thôi.”

Nhìn bóng lưng hai người, Đào Dĩnh hưng tợn nguyền rủa một câu.

Nhưng hai người đã đi xa, cũng không có đáp lại.

“Đám gái trẻ bây giờ đều có bệnh à, một tên đàn ông già đã ly hôn thì có gì tốt!” Đào Dĩnh lại bắt đầu phàn nàn với Lý Mạn Thù.

“Anh ta thay đổi rồi, đây là cô gái thứ hai mình nhìn thấy, lần trước đã từng gặp một cô gái khác ở Tinh Quang.”

Lý Mạn Thù vừa nói vừa liếc nhìn hai người đi xa, nàng cảm thấy Dương Hạo bây giờ rất khác, gầy hơn, tự tin hơn, phấn chấn hơn…

Loại tự tin này là phát ra từ nội tâm, chứ không phải giả bộ.

Thế nhưng loại tự tin này bắt nguồn từ đâu??

Lý Mạn Thù không khỏi nghĩ đến túi xách Prada của em gái.

Chẳng lẽ tên này kiếm được tiền thật??

“Mạn Thù, người như vậy thì ly hôn cũng không đáng tiếc.”

“Đúng rồi, cậu và vị giám đốc Thẩm kia sao rồi? Giám đốc Thẩm mạnh hơn Dương Hạo nhiều lắm.” Đào Dĩnh chuyển đề tài đến Thẩm Minh Sơn.

“Đừng nói nữa! Tên đó ly hôn, lại còn tay trắng ra khỏi nhà, còn muốn ở nhà mình.” Lý Mạn Thù bĩu môi, khinh thường nói: “Bảo mình bắt đầu lại từ đầu với một tên trung niên? Đừng mơ!’

“A? Còn có chuyện này?”

Đào Dĩnh giật mình, tiếp đó an ủi: “Không sao, sau này sẽ gặp người tốt hơn, cậu có thể đi tập gym ở các trung tâm cỡ lớn, nói không chừng sẽ gặp được duyên phận mới ở đó.”

Lý Mạn Thù gật đầu, lại cảm khái: “Hôm trước lướt TikTok, thấy một Vlog nhận nhà ở Tinh Vân Loan, đó mới là đại gia chân chính!’

Đào Dĩnh gật đầu tán thành: “Có thể ở Tinh Vân Loan, đều là phú ông trăm triệu, vừa rồi có một đồng nghiệp nói trong nhóm chat, có một cô bé mua ba cái giường và ba cái nệm, tổng cộng hết 2.4 triệu, địa chỉ giao hàng chính là Tinh Vân Loan. Cho nên mới nói, thế giới của kẻ có tiền và chúng ta là hai thế giới khác nhau.”

“2.4 triệu ba cái giường???”

Lý Mạn Thù kinh ngạc, không dám tưởng tượng người này giàu có thế nào, lại không dám tưởng tượng cảm giác ngủ trên chiếc giường 800.000 là thế nào.

“Nghe đồng nghiệp nói, cô gái kia chắc là được bao nuôi, khi mua giường còn gọi điện thoại để hỏi, nhưng hình như người ta căn bản không quan tâm đến giường mấy triệu, bảo cô ấy tự quyết định.”

“A, thật sự là sảng khoái!”

“Mình cũng muốn có một ông chủ như vậy.” Đào Dĩnh hâm mộ nói.

Ai mà không muốn chứ!

Lý Mạn Thù thầm tiếp một câu.

Cổng nhà hàng Melasi.

Quan Manh Manh thả tay Dương Hạo, trêu chọc: “Muốn cười thì cười đi, đừng nhịn.”

“Nha đầu này!’

Dương Hạo thật sự không nhịn được nữa, cười lên.

Còn có gì thoải mái hơn là đánh mặt chồng cũ/ vợ cũ chứ!

Chủ yếu là cô bé Quan Manh Manh này rất lợi hại, lời nói của nàng có thể tạo thành nội thương nha.

Mà Dương Hạo thì là kẻ tục nhân, hành vi của Quan Manh Manh làm hắn rất thoải mái.

Lúc này đại khái sẽ có người đạo đức cao thượng nói, một người đàn ông không thể rộng lượng một chút sao?

Dương Hạo muốn nói là: Chưa trải qua sự khốn khổ của người, đừng khuyên người thiện.

Cương Tử nói: Người khuyên bạn rộng lượng, nhất định phải rời xa, bằng không bạn sẽ bị liên lụy khi hắn bị sét đánh.

Bạn đang đọc [Dịch] Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game của Dữu Tử Thái Thái

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    226

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!