Chương 79: [Dịch] Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Bây giờ chia tay nhé

Phiên bản dịch 6568 chữ

“Thế nào, làm lá chắn cho em không thiệt chứ!” Quan Manh Manh đắc ý nói.

“Ừm, không thiệt, còn kiếm lời.”

Dương Hạo gật đầu cười, lúc trước hắn đáp ứng yêu cầu ngây thơ này của Quan Manh Manh, chủ yếu là vì cảm thấy cô bé này có tiềm chất làm NPC.

Mà bây giờ, dù không thể thành NPC thì hắn cũng sẽ giúp, dù sao cuộc sống cũng vui vẻ hơn khi có một người bạn thú vị như này.

“Hạo ca, Manh Manh, bọn tôi đi trước, đồng nghiệp vừa gọi rồi.”

Lưu Tử Phong gọi lái thay, hắn lên tiếng chào Dương Hạo và Quan Manh Manh, sau đó lên xe với Phùng Lệ Na.

“Anh Hạo, lát nữa phải thể hiện tốt nha. Nói không chừng còn có thể chuyển từ cộng tác viên thành chính thức.” Phùng Lệ Na ngồi vào xe, lại vẫy tay trêu chọc hai người.

Dương Hạo cười lắc đầu: “Tôi không ăn bánh vẽ, cộng tác viên đều dùng để gánh trách nhiệm, nào có ai được chuyển chính!”

Nghe vậy, Phùng Lệ Na cười ha ha, trong lòng yên lặng oán thầm: Quả nhiên, đàn ông có tuổi không dễ lừa!

“Dương đại ca, em gọi lái thuê rồi, sắp đến rồi.”

Quan Manh Manh cũng lái xe đến, xe của nàng là một chiếc Ora Ballet Cat màu hồng.

Người sử dụng chiếc xe này được định vị rất rõ ràng, chính là những cô gái trẻ tuổi như Quan Manh Manh.

Nhưng xe này thật sự không có tính giá trị gì đáng nói, chiếc Ora Ballet Cat này của Quan Manh Manh có giá 179.800 NDT, có thể chạy liên tục 500km, với giá này thì đúng là có nhiều lựa chọn.

Nhưng rất nhiều phụ nữ trẻ tuổi sẽ mua cho, cho nên dân mạng còn gọi xe này là loại xe chuyên cắt rau hẹ của các thiếu nữ.

Dương Hạo cũng không lái xe, mà leo lên xe của Quan Manh Manh.

Khoảng nửa tiếng sau.

Chiếc Ora Ballet Cat đi vào tầng hầm tiểu khu Thủy Ngạn Hoa Viên.

Dương Hạo và Quan Manh Manh xuống xe, tiếp đó lấy rượu thuốc đã mua trên đường ra.

Diễn kịch cũng phải diễn cho tròn vai, lần đầu tiên đến nhà vẫn phải có quà.

Những thứ này đều là Quan Manh Manh mua, dù sao Dương Hạo cũng chỉ là một diễn viên, không cầm cát xê thì thôi, không thể tự bỏ tiền được.

Tuy Dương Hạo không quan tâm chút tiền này, nhưng nếu hắn bỏ tiền, vậy ý nghĩa sẽ khác.

“Đúng rồi, Manh Manh, hình tượng của anh là gì?” Lúc chờ thang máy, Dương Hạo hỏi.

“Cứ như thường là được, họ hỏi gì, anh cứ trả lời thật là ok.”

Quan Manh Manh nói xong lại bổ sung: “A, nếu mẹ em nói chuyện khó nghe, anh đừng để bụng nhé. Em nghi bà bị mắc hội chứng về hưu, gần đây rất nhiều chuyện.”

Dương Hạo gật đầu, không để ý nói: “Phụ huynh mà, muốn nói gì thì nói thôi.”

Khi nói chuyện, thang máy đã đến nơi, Quan Manh Manh hít sâu một hơi, tiếp đó lại quơ quơ nắm đấm, trong miệng thì thầm: “Tất thắng! Tất thắng!”

Dương Hạo nhìn cô nàng ngây thơ này một chú, rất khó tưởng tượng nàng khám bệnh cho bệnh nhân thế nào nữa.

Bệnh nhân của nàng thật sự sẽ nghe lời nàng sao?

Thang máy dừng ở tầng 20.

Một tầng hai hộ, nhà Quan Manh Manh ở phía đông, số 20-1.

Đi ra thang máy, Quan Manh Manh nhỏ giọng hỏi: “Dương đại ca, anh căng thẳng không?”

“Anh cần căng thẳng sao?” Dương Hạo tò mò hỏi lại.

“A, không cần. Em muốn nói là, em khẩn trương.”

Quan Manh Manh thật ra đã thấy hơi hối hận khi kéo Dương Hạo đi làm bia đỡ đạn, bởi vì từ nhỏ đến giờ, nàng chưa từng dẫn con trai về nhà, cho dù là bạn bình thường cũng không.

Vị bác sĩ này bỗng nhiên thấy hơi sợ.

“Hay là… bây giờ chia tay nhé!”

Dương Hạo chỉ cho Quan Manh Manh một con đường sáng, lúc trước nói 5 tiếng, giờ chia tay cũng chỉ là sớm hơn 4 tiếng mà thôi.

“Không được! Em không thể cúi đầu trước thế lực tà ác!”

Quan Manh Manh quyết định, nhanh chân bước đến cửa nhà mình, mở khóa vân tay.

Nhưng trong khoảnh khắc mở cửa, nàng lại hối hận.

Bởi vì lúc này, trong nhà không chỉ có cha mẹ, mà còn có vợ chồng dì hai, cũng chính là cha mẹ Phùng Lệ Na.

Quan Manh Manh bỗng cảm thấy nhức đầu, nàng quên mất quan hệ của mẹ với dì hai. Nhà dì hai ở gần đây, nếu nàng dẫn bạn trai về nhà, dì hai nhất định sẽ trình diện!

Tình huống cũng từ nhị đường hội thẩm, biến thành tứ đường hội thẩm.

Độ khó tăng mạnh!

Cũng là thử thách to lớn với kỹ xảo biểu diễn của diễn viên.

“Manh Manh về rồi, mau vào đi.”

Khi Quan Manh Manh đang suy nghĩ, cha mẹ và vợ chồng dì hai đã tiến lên đón.

Bốn người không đón nàng, mà là đón Dương Hạo ở sau lưng nàng.

“Chào chú, chào dì.”

Dương Hạo lại rất bình tĩnh, khách khí chào hỏi với mấy người, sau đó gửi quà rượu thuốc do Quan Manh Manh mua.

“Mời vào mời vào!”

“Cao thật.”

Từ Diễm Phân vừa thân thiết mời chào, vừa đánh giá Dương Hạo.

Sau khi ngồi xuống phòng khách, Quan Manh Manh giới thiệu song phương.

Hàn huyên vài câu, Từ Diễm Hà mở miệng: “Tiểu Dương, cậu là bạn của bạn trai Lệ Na nhà chúng tôi đúng không?”

“vâng, cháu là Tử Phong quen nhau từ nhỏ.” Dương Hạo gật đầu.

“Vậy cậu và Tử Phong ai lớn hơn?” Từ Diễm Hà đang nghe ngóng tuổi tác của Dương Hạo.

“Bằng tuổi, cháu sinh sớm hơn một chút.” Dương Hạo trả lời thật.

“Bằng tuổi?” Từ Diễm Hà nao nao: “Vậy cậu cũng 35 rồi?”

“Đúng vậy.” Dương Hạo gật đầu.

Từ Diễm Hà chớp chớp mắt, ra hiệu với em gái Từ Diễm Phân một cái, người sau thì vô thức cau mày lại.

“Tiểu Dương, cậu biết Manh Manh bao tuổi không?” Từ Diễm Hà lại hỏi.

“BIết ạ. Bọn cháu chênh nhau một giáp.”

Trên đường đến, Dương Hạo đã hior Quan Manh Manh, nàng 23 tuổi, hai người chênh nhau đúng một giáp.

“Dì hai, đã là năm bao nhiêu rồi! Tuổi tác chỉ là con số mà thôi, huống chi Dương đại ca nhìn không giống như người 25 tuổi!”

Quan Manh Manh tiếp lời, bắt đầu biểu diễn.

Ngay trước mặt Dương Hạo, hai chị em Từ Diễm Hà và Từ Diễm Phân đều không tiện nói gì, chỉ có thể cười xấu hổ.

“Tiểu Dương, vậy cậu vẫn chưa kết hôn à?”

Từ Diễm Hà lại đổi đề tài, bà bị em gái gọi đến đây, chủ yếu là để làm ‘chuyên viên thẩm vấn’, dù sao Từ Diễm Phân là ‘mẹ vợ’, cũng không tiện hỏi quá sâu.

Nhưng Từ Diễm Hà thì khác.

“Không, đã từng kết hôn, nhưng đã ly hôn.” Dương Hạo đáp thật.

“A?”

Nghe vậy, hai chị em Từ gia liếc nhau, đều hơi sửng sốt.

Hai người vốn cho rằng người ‘bạn trai’ mà Quan Manh Manh dẫn về chỉ hơi nhiều tuổi một chút, không ngờ lại còn ly hôn rồi.

Nhưng khi nhìn thấy biểu cảm của hai người, Quan Manh Manh lại rất vui vẻ, khóe miệng hơi cong lên, lộ ra nụ cười đầy gian kế.

Trong lòng thì thầm nói: Dì hai, hỏi tiếp đi, hỏi anh ấy có con không?

“Tiểu Dương, vậy cậu có con chưa?”

Có lẽ tiếng lòng của Quan Manh Manh có tác dụng, Từ Diễm Hà quả nhiên đã hỏi đến vấn đề này.

Từ Diễm Phân thì nhìn kỹ Dương Hạo, đây là vấn đề vô cùng quan trọng, tỷ lệ ly hôn bây giờ cực cao, kết hôn vài tháng và không có con cũng không phải số ít, mà loại tình huống này thì cũng có thể chấp nhận được, dù sao cũng chỉ là có thêm một tờ giấy ly hôn mà thôi.

Bạn đang đọc [Dịch] Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game của Dữu Tử Thái Thái

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    216

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!