Tiệm lẩu Match.
Hôm nay là thứ hai, tiệm lẩu trên phố thương mại Tinh Vân này khá vắng vẻ.
Nhân viên phục vụ Cao Tiểu Lượng đứng cạnh quầy, nhìn như sẵn sàng đón khách, nhưng thực ra là đang trò chuyện với nữ nhân viên thu ngân.
Lúc này có khách tới cửa, Cao Tiểu Lượng nói một câu ‘Hoan nghênh quang lâm’, tiếp đó lại sửng sốt một chút: “Chị Mỹ Trúc, trùng hợp thật.”
Người vừa vào chính là Từ Mỹ Trúc, mà Cao Tiểu Lượng từng làm nhân viên phục vụ ở tiệm lẩu Dương Ký, từng làm việc dưới trướng Từ Mỹ Trúc.
“Là Tiểu Lượng à. Giờ làm ở đây?”
Từ Mỹ Trúc cũng nhận ra Cao Tiểu Lượng, nhưng cũng không bất ngờ khi nhìn thấy đối phương ở đây, nghề phục vụ có tính lưu động rất lớn, thường xuyên làm vài tháng lại đổi tiệm là chuyện thường.
“Làm ở đây hơn nửa năm rồi. Chị Mỹ Trúc, chị đi mấy người?”
Cao Tiểu Lượng rất nhiệt tình, lúc mới vào làm việc thì Cao Tiểu Lượng còn từng có ảo tưởng với vị cửa hàng trưởng xinh đẹp này, nhưng cũng chỉ là ảo tưởng mà thôi, hắn là một tên nhóc, người ta tự nhiên chướng mắt.
“15 đến 18 người.”
Trong nhóm chat có 18 người, 15 người nói là sẽ đến, 3 người còn chưa biết.
“Đông vậy, là teambuilding à?” Cao Tiểu Lượng tò mò hỏi.
“Các đồng nghiệp cũ ở Dương Ký tụ tập thôi, phòng riêng nơi này rộng không?” Từ Mỹ Trúc vừa đi về phía quầy vừa hỏi.
“Phòng riêng rộng nhất có thể ngồi 20 người!” Cao Tiểu Lượng đáp.
Từ Mỹ Trúc gật đầu, tiếp đó quét mã QR trên quầy: “Trả 3000 trước, thừa thiếu tính sau.”
“Ok. Chị Mỹ Trúc, em đưa chị lên.”
Cao Tiểu Lượng đi trước dẫn đường, đưa Từ Mỹ Trúc đến phòng riêng trên tầng hai, tiệm lẩu Match này đi theo phong cách cao cấp, mỗi người một nồi riêng, tiêu phí trung bình khoảng 150 đồng một người.
Hai năm qua ngành nghề ăn uống cạnh tranh rất mạnh, loại tiệm lẩu đi theo con đường cao cấp này thường rơi vào trạng thái lỗ vốn, hiện giờ rất nhiều tiệm lẩu đều làm loại combo 69, 79 đồng cho hai người ăn, giảm giá thành xuống còn mấy chục đồng, ngay cả Haidilao cũng đã bắt đầu giảm giá xuống còn dưới 100 đồng.
“Chị Mỹ Trúc, lát nữa có người em quen không?”
Cao Tiểu Lượng làm ở Dương Ký hơn nửa năm, nhưng khi hắn đến cửa hàng thì đã là thời kỳ đeo khẩu trang, hai tháng sau thì đóng cửa.
“Anh Dương thì cậu nhất định là biết rồi, những người khác thì tôi cũng không rõ lắm.”
Từ Mỹ Trúc thuận miệng trả lời một câu, Dương Ký có năm cửa hàng, mọi người phân tán ở nhiều cửa hàng khác nhau, nàng không biết có ai nhớ Cao Tiểu Lượng hay không.
“Anh Dương cũng đến à.”
Cao Tiểu Lượng hơi giật mình, hắn nghe một vị đồng nghiệp cũ nói, vị ông chủ cũ này đang đi làm shipper.
Vị này lăn lộn thảm như vậy, quá nửa là sẽ không có mặt mũi tham gia.
Từ Mỹ Trúc cũng không quá quen với Cao Tiểu Lượng, nên cũng không nói nhiều, chỉ đáp vài câu rồi tập trung vào điện thoại, hỏi mọi người sắp đến chưa.
Cao Tiểu Lượng thì dâng trà và đồ ăn vặt lên rồi quay về tầng một.
“Anh Lượng, anh quen vị mỹ nữ vừa rồi à?” Nữ nhân viên thu ngân tò mò hỏi.
“Cửa hàng trước tiệm lẩu cũ từng làm. Đúng rồi, còn nhớ người ông chủ mà tôi từng nói không?”
“Người phá sản và đi ship á?”
“Đúng, lát nữa anh ta cũng đến!’
“Vậy lát nữa anh phải chỉ cho tôi xem, từ ông chủ biến thành một shipper, thật là làm người ta tò mò.”
“Còn có thể thể nào, vừa già vừa nghèo thôi, sao bằng tôi được.” Cao Tiểu Lượng nháy mắt ra hiệu, mặt đầy đắc ý.
Mà lúc này, một chiếc SUV rất khí thế đột nhiên ngừng lại trước cửa tiệm, hai người cũng bị hấp dẫn mà nhìn qua.
“Cmn, đây không phải là BYD YangWang U8 sao?? Đại gia nha!!’
Cao Tiểu Lượng không khỏi cảm thán một câu.
Đại đa số đàn ông đều cảm thấy hứng thú với xe, Cao Tiểu Lượng cũng vậy, chiếc Buick qua bảy tay bên ngoài tiệm kia chính là của hắn.
Tuy cũng không đáng nhắc đến, nhưng cũng coi như có mặt mũi trong quần thể nhân viên phục vụ rồi.
“Xe này rất đắt à?” Nữ nhân viên thu ngân căn bản là không biết xe, tò mò hỏi.
“Hơn triệu đấy! Đắt hơn cả chiếc Audi A6 của ông chủ chúng ta! Hơn nữa chiếc xe này còn có hình thức bơi, rất lợi hại!” Cao Tiểu Lượng thuộc về loại người rảnh rỗi có thể ngồi xem xe hai giờ.
Đừng thấy hắn chỉ có một chiếc Buick qua bảy tay, nhưng khi ở nói chuyện với người trên mạng thì rất kinh, các loại tham số ô tô thì chỉ cần mở mồm là ra, trên bàn phím của hắn thì chỉ có kẻ nghèo mới mua Mercedes C, BMW 3, Audi A4L…
Dù sao người người trên TikTOk đều lái Ferrari.
“Đây chắc là chủ nhà bên Tinh Vân Loan rồi!’
Trong mắt nữ nhân viên thu ngân tràn đầy kính ngưỡng, cửa hàng của họ mở ngay trên phố thương mại này, cho nên thỉnh thoảng sẽ có người bên Tinh Vân Loan qua đây ăn, những người đó đều là đại gia xịn, một chiếc túi đã bằng lương cả năm của họ rồi.
“Chắc vậy.”
Cao Tiểu Lượng gật đầu, ánh mắt thì vẫn dừng lại trên chiếc YangWang U8, lúc trước chỉ thấy ở trên mạng, bây giờ mới được nhìn xe thật.
Mà khi hắn đang tràn đầy hâm mộ mà thưởng thức chiếc xe sang này, một bóng người quen thuộc đã mở cửa bước xuống xe.
Cao Tiểu Lượng luôn cảm thấy người này rất quen mắt.
Bỗng nhiên, hắn đột nhiên vỗ đầu một cái: “Mẹ nó! Đây không phải anh Dương sao?! Không sai, chính là anh Dương mà!!”
Mặt mũi Cao Tiểu Lượng tràn đầy khiếp sợ, nhịn không được mà thầm mắng tên đồng nghiệp cũ: Trương Vĩ ngu xuẩn, vậy mà nói anh Dương đi làm shipper!
Cmn thấy ai lái xe sang hơn triệu đi ship chưa??
Khi hắn đang mắng đồng nghiệp cũ tên Trương Vĩ kia, Dương Hạo đã kéo cửa đi vào.
“Anh Dương! Đã lâu không gặp!’ Cao Tiểu Lượng vội vàng tiến lên chào hỏi.
“Cậu là?”
Dương Hạo nhìn người này một chút, một lúc sau mới nhớ ra đối phương là một nhân viên phục vụ trong một chi nhánh của mình.
Cửa hàng kia do Từ Mỹ Trúc quản lý, hắn rất ít khi đến, cho nên cũng không có ấn tượng với Cao Tiểu Lượng.
“Anh Dương, em là Cao Tiểu Lượng, từng làm ở tiệm lẩu Dương Ký.” Cao Tiểu Lượng lúng túng giới thiệu.
“A, nhớ ra rồi.”
Dương Hạo gật đầu, tùy tiện hàn huyên hai câu với nhân viên cũ này, sau đó liền đi lên lầu.
Sau khi Dương Hạo đi, nữ nhân viên thu ngân hỏi: “Anh Dương, đó là ông chủ ship mà anh nói?”
“A, nhầm lẫn thôi.” Cao Tiểu Lượng lúng túng xoa xoa tay.
“Anh Lượng, đây mà là shipper à, rõ ràng là đại gia lái xe sang, hơn nữa còn rất đẹp trai.”
Cao Tiểu Lượng bĩu môi, buồn bực mắng: “Đều trách tên Trương Vĩ ngu xuẩn kia bịa đặt!”
Trong phòng.
Từ Mỹ Trúc đang nói chuyện với đồng nghiệp cũ trong nhóm chat, nghe thấy tiếng bước chân thì nàng ngẩng đầu lên, tiếp đó liền nhìn thấy Dương Hạo cười đi vào.
“Mỹ Trúc đến sớm vậy!’
Dương Hạo cười chào hỏi, nhìn thấy nhân viên đi theo mình mười năm này, hắn vẫn cảm thấy rất thân thiết, dù sao thời gian nàng đi theo mình còn lâu hơn cả vợ cũ Lý Mạn Thù.
“Anh Hạo! Gầy rồi, cũng đẹp trai hơn!”
Từ Mỹ Trúc đứng lên, trên mặt chất đầy nụ cười.