Chương 95: [Dịch] Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Đầu giường trăng sáng rọi, nồi lẩu nhiều canh hơn

Phiên bản dịch 6492 chữ

Ký ức của Từ Mỹ Trúc với Dương Hạo, vẫn là lần gặp mặt ở tiệm đồ nướng, khi đó Dương Hạo mặc đồng phục shipper Chuột Túi.

Mà Từ Mỹ Trúc thầm mến Dương Hạo nhiều năm, nàng thật sự hi vọng đối phương tốt hơn, cho nên khi nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Dương Hạo, nàng đã rất đau lòng, suýt nữa rơi nước mắt.

Mà lần này, Dương Hạo đã hoàn toàn khác với lúc trước.

Nàng cảm thấy anh Hạo của ngày xưa đã trở về, cho nên nàng nở nụ cười từ tận đáy lòng, mừng thay cho Dương Hạo.

“Mỹ Trúc, em cũng xinh đẹp hơn rồi!”

Dương Hạo cười khen một câu, tướng mạo của Từ Mỹ Trúc không kém, mặc dù không quá đẹp, nhưng tuyệt đối thuộc về phạm trù đẹp, hơn nữa càng nhìn càng đẹp.

Lúc này Từ Mỹ Trúc đã cởi áo khoác, phía trên là một chiếc áo lông cao cổ màu trắng, nửa dưới là quần jean bó sát, phối hợp rất đơn giản, lại cực kỳ hợp với nàng.

“Mấy người Tiểu Soái, Mỹ Linh đang trên đường đến.”

Từ Mỹ Trúc hơi xấu hổ khi Dương Hạo khen, chủ động chuyển chủ đề.

“Ừm, xem trong nhóm rồi.” Dương Hạo kéo ghế ngồi xuống.

Từ Mỹ Trúc thì lại rót trà cho hắn: “Hề Hề vẫn khỏe chứ?”

“Rất tốt, nhảy nhót tưng bừng! Chỉ là gần đây bị một tên béo làm hư, luôn học thuộc mấy bài thơ kỳ kỳ quái quái.”

Dương Hạo nâng ly trà, có chút bất đắc dĩ lắc đầu.

“Thơ gì?” Từ Mỹ Trúc lại rất tò mò.

“Ví dụ như ngỗng ngỗng ngỗng, nồi sắt hầm ngỗng…”

“Cái này… Đúng là ma mãnh!” Từ Mỹ Trúc cười nói: “Nhưng cũng rất thú vị, còn có cái khác không?”

“Hôm qua có một bài, tự xem đi này!”

Dương Hạo lấy điện thoại di động, mở khung chat với Lý Mạn Ny, chủ nhật Hề Hề vẫn luôn ở với Lý Mạn Ny, lúc ăn cơm trưa thì tiểu nha đầu này đã thể hiện khả năng đọc thơ cổ học được từ nhà trẻ.

Lý Mạn Ny đã quay video và gửi cho Dương Hạo.

Hiện giờ Dương Hạo muốn cho Từ Mỹ Trúc xem đoạn video đó.

Chỉ thấy Hề Hề ngồi trên ghế, vừa vung vẩy tay nhỏ, vừa đọc thuộc lòng: “Đầu giường trăng sáng rọi, nồi lẩu nhiều canh hơn, thịt dê phải đun sôi, ăn vào mới càng ngon.”

Từ Mỹ Trúc không khỏi bật cười: “Hề Hề vẫn đáng yêu như vậy!”

“Bắt đầu hiểu chuyện rồi.”

Nhắc đến con gái bảo bối, trong mắt người cha già Dương Hạo tràn đầy ý cười từ ái.

Hai người nói chuyện một lúc, mấy nhân viên cũ của Dương Ký cũng lần lượt xuất hiện.

Lúc trước Từ Mỹ Trúc còn tưởng sẽ có người vắng mặt, kết quả tất cả đều đến.

18 người trong nhóm, không ai vắng mặt!

Mọi người đều đã lâu không gặp, bầu không khí rất vui vẻ náo nhiệt.

Trong lúc nói cười, hơi nóng bốc lên từ từng cái nồi lẩu.

“Anh Hạo nói vài câu đi!”

“Đúng vậy, lâu lắm rồi mọi người mới tụ tập!”

“Nào nào, chúng ta vỗ tay cho ông chủ của chúng ta nào!”

Mấy người đi theo Dương Hạo sáu bảy năm như Hách Tiểu Soái và Hà Uy bắt đầu ồn ào.

Dương Hạo cũng định nói chuyện cửa hàng, thế là hắn liền giơ tay ra hiệu, mọi người lập tức yên tĩnh lại.

“Hôm nay gọi mọi người đến đây, thật ra là có việc. Tôi chuẩn bị mở lại tiệm lẩu Dương Ký!!”

Dương Hạo cũng không lằng nhằng, trực tiếp nói thẳng mục đích.

Hiện giờ trong thẻ của hắn có 10 triệu để mở tiệm lẩu, hơn nữa sau khi mở tiệm, danh ngạch buôn bán còn được x2 lần.

Đây là phúc lợi của hệ thống, ngu sao không cần!

Nghe Dương Hạo nói, mọi người đều giật mình không thôi.

Ngay cả Từ Mỹ Trúc cũng rất kinh ngạc, mặc dù nàng biết Dương Hạo chuẩn bị lập nghiệp lần nữa, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý cho việc mở tiệm nhỏ làm lên.

Nhưng mà, bây giờ Dương Hạo lại nói muốn mở lại tiệm lẩu Dương Ký, phải biết chi nhánh nhỏ nhất của Dương Ký cũng hơn 100m2!

Mở một tiệm lẩu quy mô lớn như vậy, chỉ tiền thuê nhà cũng là con số không nhỏ rồi.

Lần trước Từ Mỹ Trúc gặp Dương Hạo, hắn vẫn còn đi ship, nên nàng không cho rằng hắn có nhiều tiền như vậy.

“Anh Hạo, chuẩn bị mở tiệm ở đâu?” Ngây người giây lát, Hách Tiểu Soái hỏi dò.

Ánh mắt của mọi người cũng rơi vào người Dương Hạo, đây là vấn đề rất quan trọng, mặt tiền cửa hàng sẽ quyết định quy mô và định vị của tiệm.

Nghe thấy vấn đề này, Dương Hạo chậm rãi đứng lên, tiếp đó đi đến cửa sổ phòng, vẫy tay với mọi người: “Qua đây.”

Mọi người không hiểu lắm, nhưng vẫn đi qua đó.

Trong ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Dương Hạo chỉ chỉ cửa hàng bỏ không bên đối diện: “Tiệm mới ở đó!”

“A??”

“Chuyện này???”

Nghe vậy, mọi người đều hơi kinh hãi, trên mặt lộ ra vẻ khó tin.

Bởi vì cửa hàng kia rất rộng lớn, nhìn qua cũng hơn 100m2, hai tầng tổng cộng phải hơn 200m2.

Hơn nữa đây là phố thương mại Tinh Vân, tiền thuê cực đắt.

Muốn mở tiệm ở cửa hàng đó, ít nhất cũng phải 1 triệu, thậm chí là 2 triệu.

Lúc trước Dương Hạo gọi mọi người đến đây tụ tập, chính là vì giờ phút này, hắn muốn để mọi người nhìn thấy mặt tiền cửa hàng, có cảm nhận trực quan nhất.

“Anh Hạo, tiền thuê không rẻ chứ.” Từ Mỹ Trúc nói.

“Cửa hàng đó là của tôi, cho nên không cần suy nghĩ vấn đề tiền thuê!”

Hôm nay Dương Hạo rất chân thành, không hề lòng vòng.

Nhưng loại chân thành này của hắn lại làm tất cả mọi người khiếp sợ, Từ Mỹ Trúc càng kinh hãi đến há hốc miệng, dù sao lần gặp mặt trước, Dương Hạo vẫn còn đi ship kìa!

Những người còn lại cũng trợn mắt há hốc mồm, bọn họ đến tham gia buổi tụ tập này, chủ yếu là vì tình nghĩa lúc trước, không ngờ Dương Hạo lại cho họ một bất ngờ lớn như vậy.

“Anh Hạo, anh phát tài rồi à!”

Hách Tiểu Soái lấy lại tinh thần, cảm khái một câu, cũng coi như là một loại hỏi thăm.

“May mắn, kế thừa chút di sản.”

Dương Hạo thuận miệng đáp một câu, tiếp đó ra hiệu mọi người trở về chỗ.

Chờ mọi người ngồi xuống, hắn mới nói tiếp: “TIệm này tổng cộng 300m2, cho nên chỉ cần mọi người muốn, thì đều có thể đến giúp tôi.”

“Giờ phút này mà còn ngồi ở đây, đều là người nhà, ngắn nhất cũng theo tôi ba bốn năm!”

“Hiện giờ tôi sống tốt hơn, cũng sẽ không bạc đãi mọi người, trở về giúp tôi kinh doanh Dương Ký, tiền lương sẽ tăng thêm 2000 trên tiền lương cơ sở của mọi người bây giờ.”

“A?”

“Hai ngàn!!”

“Móa!’

Vài tiếng bật thốt vang lên trong phòng, mọi người đều nhìn Dương Hạo với vẻ khó tin.

Hiện giờ, trong số họ có người vẫn làm nhân viên phục vụ, có người đã đổi nghề.

Hách Tiểu Soái và Hà Uy lăn lộn khá tốt, đã là cửa hàng trưởng, tiền lương khoảng 7000, 8000.

Nhưng mặc kệ là nhân viên phục vụ có lương 4000, hay là cửa hàng trưởng có lương 8000, thì tăng thêm 2000 vẫn là một con số rất khả quan.

Nhất là những người này đều rất kính phục Dương Hạo, bằng không thì họ cũng không đi theo hắn lâu như vậy.

“Anh Hạo, nếu như anh muốn mở lại tiệm lẩu, tôi nhất định sẽ đi theo anh, nhưng tiền lương thì cứ như bình thường đi, sau này tiệm lẩu có lợi nhuận, thì tăng lên cũng được.” Hách Tiểu Soái tỏ thái độ đầu tiên.

Bạn đang đọc [Dịch] Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game của Dữu Tử Thái Thái

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    211

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!