Chương 63: [Dịch] Sơn Hải Đề Đăng

Thả ra

Phiên bản dịch 4511 chữ

Thấy không thể thành công, Đỗ Hoả Quan hơi nghiêng đầu ra hiệu. Người phía dưới nhìn lên lập tức hiểu ý, bước đến bên cạnh Kỳ Nguyệt Như đang bị ấn trên mặt đất, cúi người đánh một quyền

Máu tươi bắn tung tóe từ những ngón tay che miệng của Kỳ Nguyệt Như. Khuôn mặt của Kỳ Nguyệt Như tràn đầy đau đớn và tuyệt vọng, thất khiếu chảy máu. Thậm chí bà còn không kịp cảm thấy khó chịu và hối hận, co giật vài lần rồi bất động.

Răng rắc, sợ bà không chết, lại có người bẻ cổ bà lần nữa.

Sau đó, đám người quang minh chính đại kéo lê thi thể của Kỳ Nguyệt Như đi trên đường cái mà không chút kiêng kỵ, họ kéo đến tận cổng lớn nội thành rồi treo lên bằng một sợi dây thừng.

Quá trình xử tử từ đầu đến cuối diễn ra nhanh chóng và dứt khoát, không thương tiếc chút nào.

Rất nhanh đã có một đám người tụ tập lại xem, thành vệ cố ý thả ra tin tức, nói rằng bị ngục trưởng tự tay giết chết vì tội trộm cắp.

Cái gì? Ngục trưởng tự mình ra tay? Tin tức này giống như một hòn đá nhấc lên ngàn cơn sóng, mọi người xôn xao thảo luận, tin tức lan truyền nhanh chóng.

Trong Bác Vọng Lâu, Lan Xảo Nhan biết được tin tức, cảm thấy khó có thể tin, đích thân đến cổng nội thành xác nhận người chết đúng là Kỳ Nguyệt Như.

Đừng nói người ngoài, ngay cả đám thành vệ sau khi nghe tin cũng cảm thấy chấn động, nghi ngờ chỉ là tin đồn, ngục trưởng sẽ ra tay vì chuyện nhỏ này? Tuy nhiên, sau khi biết được tin tức đó là do chính đồng liêu của mình đã nói, thì bắt buộc phải tin, bởi vì đồng liêu không dám nói lung tung về ngục trưởng.

Đương nhiên tin tức cũng truyền đến tai Ba Ứng Sơn, Ba Ứng Sơn sợ hãi đến mất hồn mất vía, tiếp tục trốn trong phòng để tránh bị liên lụy.

Hắn không tin rằng ngục trưởng sẽ tự tay giết Kỳ Nguyệt Như chỉ vì một lý do nhỏ nhặt, vậy thì lý do thật sự là gì? Bản thân họ Ba tự biết rõ! Giờ hắn chỉ có thể hy vọng rằng trước khi Kỳ Nguyệt Như chết, con mụ đó không khai ra chính mình…

Sư Xuân và Ngô Cân Lượng, hai người mặc quần áo rách rưới, thương tích đầy mình, cũng đi ra từ cổng thành, họ đã được thả, vũ khí và bọc hành lý đều được trả lại.

Nhìn thấy một đám người chặn cửa, Ngô Cân Lượng kêu lên: "Đây là chào đón chúng ta hay sao, hay là chờ xem náo nhiệt?"

Nhưng chẳng bao lâu sau, y đã nhận ra mình suy nghĩ quá nhiều rồi, thấy được hướng mà mọi người đang chỉ trỏ là phía trên cổng thành. Hai người bước ra khỏi cửa ngẩng đầu nhìn lên và thấy một thi thể nữ đang treo ở đó, cũng không nhận ra là ai.

Ngô Cân Lượng lại lên tiếng, hỏi những người đang xem náo nhiệt: "Đây là tình huống gì?"

Có rất nhiều chuyện y không biết, thậm chí cũng không biết Sư Xuân ở bên cạnh đã quyết đấu sinh tử với tên vu khống một trận vì tính mạng của hai người.

Những người đang xem náo nhiệt được hỏi, lại nhìn thấy bọn hắn đi ra từ nội thành, bộ dạng giống như bị trừng phạt, không biết tình huống thế nào nên cũng không dám nói nhiều lời, chỉ thuận miệng nói: “Nghe nói là trộm đồ trong nội thành, bị chính ngục trưởng tự tay giết chết.”

Lại một tên trộm đồ? Sư Xuân và Ngô Cân Lượng nhìn nhau, đều cảm thấy không rét mà run. Bọn hắn bị bắt chính là vì tội trộm cắp.

Nguyên nhân cái chết của thi thể nữ nhân đã thu hút hầu hết sự chú ý, khiến mọi người còn không để ý nhiều đến hai người đi ra từ nội thành.

Phần lớn người đến thành Chấp Từ đều là trong trạng thái vội vội vàng vàng, những người đã từng thấy hai người họ bị bắt trước đó đã sớm rời đi hết đợt này đến đợt khác. Chẳng có ma nào đứng ở đây vì muốn chờ bọn họ.

"Ồ, Sư đại đương gia ra rồi, không sao chứ?"

Có người ngạc nhiên hỏi, vẻ mặt rất quan tâm.

Sư Xuân nhìn thấy quen quen, nhưng không nhớ ra là ai. Hắn nhún vai tỏ vẻ bất đắc dĩ, sau đó dẫn Ngô Cân Lượng cũng đang rách rưới như hắn rời khỏi hiện trường.

Trong đám người, hắn nhìn thấy Lan Xảo Nhan.

Lan Xảo Nhan được người của Bác Vọng Lâu bảo vệ ở giữa xem náo nhiệt cũng nhìn thấy hai người họ, quay người rời đi trước, hai người Sư Xuân theo sau.

Sau khi hai người rời đi, có người nói với những người khác: “Thế mà sống sót đi ra. Cũng may trước đây chúng ta không cười trên nỗi đau của bọn hắn, nếu không jpajbzjsmIẊ tính tình của hai tên này, thế nào cũng phải gây rắc rối với chúng ta.”

Những người khác: "Nếu không còn chuyện gì, e rằng sau này rất khó có cơ hội gặp lại, có lẽ bọn hắn sẽ không quay lại Đông Cửu Nguyên nữa. Sau khi thành Chấp Từ kết thúc phong tỏa, hẳn là hai người sẽ rời khỏi đất lưu đày."

Người trước sờ cằm gật đầu: “Cũng đúng.”

Bác Vọng Lâu, ngay khi nhóm người Lan Xảo Nhan vừa bước vào, hai người Sư Xuân đã theo sau vào cửa.

Bạn đang đọc [Dịch] Sơn Hải Đề Đăng của Dược Thiên Sầu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!