Chương 121: [Dịch] Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Hắn chính là một tên điên!

Phiên bản dịch 5414 chữ

Chương 121: Hắn chính là một tên điên!

"Lâm Huyền tiên sinh, ngươi đến Trung Khoa Viện của chúng ta làm gì ? Là có hẹn trước với vị viện sĩ sao?"

Nhóm các cô gái tiếp tân cuối cùng cũng nhớ ra công việc của mình.

Lâm Huyền gật đầu: "Ta muốn gặp nhà nghiên cứu Lưu Lộ, ngươi có thể giúp ta đặt lịch hẹn không?"

Ngay khi ta nghe thấy tên của Lưu Lộ.

Tất cả các cô gái đều lộ ra vẻ mặt khó xử: "Hắn. . . hắn à..... e rằng..."

"Hắn, người này...không phải người bình thường...chẳng lẽ hai người quen nhau?"

"Nếu hai người biết nhau còn tốt... Nếu không quen nhau, e rằng hắn tuyệt đối không gặp ngươi."

"Hắn chính là một tên điên!"

Lâm Huyền mỉm cười bất lực.

Lưu Lộ trông như thế nào, hắn đương nhiên biết.

Trước khi lịch sử thay đổi, Lưu Lộ coi mình như một người bạn tri kỷ, là ngọn đèn soi sáng cuộc đời.

Chỉ đáng tiếc... hiện tại hai người là người qua đường.

Dưới sự kiên trì của Lâm Huyền.

Cô gái tiếp tân đưa Lâm Huyền vào phòng VIP, sau đó gọi điện thoại cho Lưu Lộ.

"A lô......"

Bên đó Lưu Lộ khàn giọng nói.

"Lưu Lộ tiên sinh, ta ở phòng tiếp tân. Lâm Huyền tiên sinh, người phụ trách danh dự của Cố Cung muốn gặp ngài, ngài có quen không?"

"Ta rất bận, không có thời gian gặp, để hắn đi đi."

Điện thoại bên kia trực tiếp cúp máy.

Cô gái tiếp tân bất lực dang dang tay: "Thật xin lỗi... Lâm Huyền tiên sinh, chúng ta cũng muốn giúp ngươi. Nhưng... dù sao đây cũng là viện nghiên cứu, nếu các nhà nghiên cứu không muốn gặp ngươi, chúng ta không thể làm gì được...Thực sự rất xin lỗi.”

Đây là kết quả mà Lâm Huyền nghĩ đến ngay từ đầu. Hắn cũng hơi bất ngờ.

Có gì đó không đúng ở đây.

Tại sao Lưu Lộ không nói lắp?

Lẽ nào hằng số Anh - Xtanh vẫn chưa được tính toán ra? Lâm Huyền nghĩ rằng nó khả năng đó.

Có thể lúc trước là vì đi Mỹ tham gia “Cuộc thi đại sư toán học thế giới” nên Lưu Lộ mới mỗi ngày mỗi đêm, làm thêm giờ để tính toán.

Cuối cùng, hằng số Anh - Xtanh đã được tính toán trước cuộc thi. Sau đó, giọng nói đã bị lấy đi bởi thế lực bí ẩn.

Bây giờ... khả năng cao vẫn chưa được tính toán ra.

Lâm Huyền đứng lên, đi tới trước điện thoại, chỉ vào điện thoại: "Ta có thể tự mình gọi điện thoại cho hắn được không?"

Cô gái tiếp tân gật đầu.

Lâm Huyền trực tiếp nhấn nút gọi lại.

bíp - bíp--

"Alô? Chẳng phải ta đã nói..."

"Lưu Lộ, tính ra hằng số Anh - Xtanh chưa?"

Bùm!

Đó là âm thanh của micro rơi xuống đất.

Sau đó nhanh chóng được nhấc lên: "Ngươi... Ngươi? Ngươi làm sao ngươi biết ta..."

Lâm Huyền ha ha cười khẽ: "Xin lỗi, ta tính ra rồi. Ra đây gặp ta."

Bụp.

Lâm Huyền cúp điện thoại, sau đó nói với cô gái tiếp tân: "Phòng họp của các người là ở bên cạnh phải không? Ta đến đó đợi, lát nữa mời Lưu Lộ trực tiếp đến gặp ta."

Cô gái tiếp tân vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra! Tại sao nói vài câu đã cúp điện thoại? Bên kia không nói sẽ gặp mà!

Lâm Huyền chỉ vào điện thoại: "Hắn sẽ đến gặp ta."

Đinh linh linh -- Đinh linh linh -- Đinh linh linh điện thoại lại đổ chuông.

Lâm Huyền bước vào phòng tiếp tân mà không quay đầu lại.

Cô gái tiếp tân rót cho Lâm Huyền một tách trà.

Không đến 3 phút, Lưu Lộ trực tiếp chạy tới, Bang!

Cửa bị đẩy ra!

Lưu Lộ chạy đầy mồ hôi, thở hổn hển nhìn Lâm Huyền: "Rốt cuộc ngươi là ai? Ngươi tại sao biết về kết quả nghiên cứu của ta?"

Không... Không đúng, thuật ngữ hằng số Anh – Xtanh, là do ta mới nghĩ ra cách đây vài ngày, không cho ai cả! "

"Tại sao ngươi có thể biết!"

Lâm Huyền gặp lại người bạn đã lâu không gặp.

Rất hoài niệm.

Nhưng.........

Bộ dạng nói chuyện kiểu pi li pa la, tằng tằng tằng tằng như súng máy của Lưu Lộ này, Lâm Huyền còn thật sự không quen chút nào ...

Ừm.........

Cái kiểu lắp bắp của Lưu Lộ vẫn là dễ thương hơn. Thật đáng tiếc.

Lâm Huyền coi Lưu Lộ như một người bạn cũ. "Lưu Lộ, ngồi đi."

Lưu Lộ bàng hoàng ngồi xuống đối diện.

Có thể thấy rằng, hắn đang nén một bụng đầy dấu hỏi chấm, khuôn mặt nén hắn đỏ bừng.

Lâm Huyền nhấp một ngụm trà, chậm rãi hỏi: "Lưu Lộ, ngươi đã tính ra hằng số Anh - Xtanh chưa?"

Lưu Lộ lắc đầu. Nhưng rồi lại gật đầu.

"Ta tính gần xong rồi! Nếu không phải ra đây gặp ngươi, ta có lẽ nửa giờ sau đã có thể tính ra kết quả cuối cùng!"

"Ta đã chờ đợi khoảnh khắc này quá lâu rồi. Ta đã mất 5 năm, mới đi đến được bước này!"

Lâm Huyền như đang suy nghĩ điều gì gật gật đầu. Thì ra trong nửa giờ nữa là có thể tính ra đáp án. Ta đến đây thật là trùng hợp.

Hắn nhớ lại những gì Lưu Lộ đã nói với chính mình trước đây khi ở nước Mỹ: "Kỳ thực lúc trước ta nói chuyện, không vấp váp như vậy. Ta nói bình thường giống như các ngươi."

"Từ lúc ta tính được kết quả này, ta nói chuyện trở nên như vậy..." Lâm Huyền luôn tò mò về vấn đề này.

Cuối cùng......

Cướp đi giọng nói của Lưu Lộ, là 42 ? Hay cái gọi là 'Thần'?

Liên tưởng lại những gì bản thân trong tương lai đã nói: "42 ở khắp mọi nơi...nhưng 42, không phải tất cả đều đúng."

Một cơ hội hiếm có.

Hắn muốn kiểm chứng chút.

Lâm Huyền từ trong ba lô của mình lấy ra một tờ giấy, và một phong bì.

Sau đó gấp tờ giấy lại, ở một bên mà Lưu Lộ không thể nhìn thấy, viết 42 lên đó.

Cuối cùng gấp đôi tờ giấy lại, cho vào phong bì. Lưu Lộ ngây người nhìn tất cả những điều này, không biết nguyên do.

Lâm Huyền cầm phong bì lên, lắc lắc.

Sau đó dán chặt, đặt nó sang một bên:

"Trong này, là kết quả cuối cùng của hằng số Anh - Xtanh."

"Ngươi không phải vẫn cần 30 phút để tính kết quả cuối cùng sao? Không sao, ta đợi ngươi."

"Ngươi hãy ở trước mặt ta, tính ra con số này đi!"./.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ của Bạch Hà

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    3

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!