Trong hẻm nhỏ, Tiết Cảnh ngồi dưới đất, nhìn ngọn hắc viêm thiêu đốt trên bàn tay mình.
“Ảnh Diễm...”
Hắn tò mò để ngọn hắc viêm này nhảy tới nhảy lui trên tay trái phải của mình.
Thao túng vô cùng tự do, rất mềm mại, tựa như tay chân mình kéo dài, không hề có chút trúc trắc nào.
Nghĩ nghĩ, Tiết Cảnh tiện tay cầm lấy một viên gạch từ dưới đất, điều khiển Ảnh Diễm bám vào viên gạch.
“Ầm!”
Vật chất silic vốn khó bắt lửa nay lại bị đốt cháy như gỗ.
Viên gạch dần dần tan chảy trong hắc viêm, mấy chục giây sau hóa thành tro tàn, tiêu tán trong không khí.
“Hoàn toàn không giống như ngọn lửa bình thường.”
“Đúng hơn là —— bản chất của nó cũng không phải lửa cháy, chỉ do hình thức biểu hiện ra ngoài là ngọn lửa màu đen.”
Tiết Cảnh trầm tư nói.
Hắn dùng Ảnh Diễm châm một viên gạch khác, lần này chỉ đốt trong chốc lát thì xua tan nó.
Đưa tay sờ lên tảng đá, ngoại trừ bề ngoài bị đốt gồ ghề ra thì cũng chẳng có dấu vết than hóa, sờ lên chỉ thấy lạnh lẽo.
“Nhiệt độ không thay đổi, cũng không phải công kích nhiệt độ cao... Là thương tổn khái niệm đối với vật chất, không có bất kỳ tính chất nào ư?”
Tiết Cảnh ở hẻm nhỏ thử nghiệm một hồi, đã có hiểu biết sơ bộ về kỹ năng thần tính【Ảnh Diễm】này.
“Diện tích bóng tối xung quanh càng lớn, Ảnh Diễm có thể chuyển hóa ra càng nhiều, tiêu hao càng nhỏ...”
“Thương tổn tạo thành không liên quan đến tính chất vật lý... chỉ liên quan đến cường độ... Cường độ da của tên này rất cao, phải đốt rất lâu mới có thể thiêu hủy.”
Nhìn Ảnh Diễm đốt hồi lâu mới đốt da tay người đàn ông ra một lỗ nhỏ, Tiết Cảnh gật đầu.
Trên bảng thuộc tính, sắc vàng của hai chữ “Ảnh Diễm” xám đi, đã không thể sử dụng nữa, không biết thời gian hồi chiêu ra sao.
Tiết Cảnh đứng dậy, duỗi lưng một cái.
Hắn nhìn vào bảng thuộc tính, cảm thán nói:
“Hời to quá nhờ ~”
【Bạn đã trải qua một trận chiến lấy yếu thắng mạnh, +452 điểm exp cận chiến】
【Bạn đã trải qua một trận chiến lấy yếu thắng mạnh, +633 điểm exp cận chiến】
【Bạn đã trải qua một trận chiến lấy yếu thắng mạnh, +422 điểm exp rèn luyện thân thể】
【Bạn đã trải qua một trận chiến lấy yếu thắng mạnh, +558 điểm exp rèn luyện thân thể】
...
Trong một chuỗi nhắc nhở, exp kỹ năng tăng vọt như điên.
【Rèn luyện thân thể tăng lên thành Lv.6 (28/3000)】
【Dưỡng sinh tăng lên thành Lv.4 (25/1200)】
【Ngắm bắn tăng lên thành Lv.4 (102/1200)】
【Chiến đấu tăng lên thành Lv.4 (805/1200)】
【Vận kình tăng thành Lv.5 (127/2000)】
Cái gì gọi là húp một đợt.
Đây mới đúng là húp một đợt nè!
Thân thể Tiết Cảnh rung động một trận, nắm chặt nắm đấm, cảm giác lúc này mình mạnh gần gấp đôi so với lúc trước.
Quan trọng hơn là kích hoạt một kỹ năng thần tính thuần công kích - Ảnh Diễm!
Giúp hắn nhận được sự tăng lên cực lớn ở mặt lực sát thương.
“Quả nhiên vẫn phải đánh nhau nhiều.”
Đắm chìm trong cảm giác thỏa mãn khi trưởng thành hồi lâu, Tiết Cảnh mới nhớ tới còn có rất nhiều chuyện chưa xử lý.
Đầu tiên hắn chụp một tấm ảnh thi thể người đàn ông, gửi cho Ngô Ấu Tinh và tỉ mỉ kể lại chuyện gì đã xảy ra.
Dù sao cũng là giết người, Tiết Cảnh cảm thấy mình hơi không kiểm soát được, phải tìm chỗ dựa để giải quyết.
So với đạo quán Tàng Long thì Ngô Ấu Tinh là phú bà mang thế lực nửa chính quy, có vẻ đáng tin cậy hơn.
Dù sao cũng là do tới thu hồi di vật của Thần mới xảy ra chuyện này, Ngô Ấu Tinh không thể bỏ mặc.
Không để Tiết Cảnh chờ lâu, Ngô Ấu Tinh nhanh chóng gọi điện tới, Tiết Cảnh lập tức nhận, mở miệng nói:
“Alo, sếp, chuyện chính thì là như tôi nói trong WeChat.”
Qua điện thoại, giọng nói nhẹ nhàng của Ngô Ấu Tinh truyền tới:
“Tôi hiểu, yên tâm đi, chuyện này cậu không sai, để tôi giải quyết.”
Nghe thế, Tiết Cảnh lập tức nhẹ nhàng thở ra.
“Cậu gửi địa điểm cho tôi, đừng động vào thi thể kia, tôi sẽ phái người qua xử lý, cậu cứ thế mà về nhà, coi như chưa xảy ra chuyện gì.”
“Ngày mai lại đến thư viện tìm tôi.”
Tất nhiên là Tiết Cảnh đồng ý lia lịa.
Sau khi cúp máy, gửi địa chỉ cụ thể cho Ngô Ấu Tinh, Tiết Cảnh hơi suy nghĩ, kéo thi thể người đàn ông kia vào trong đống rác, che giấu một chút, không đến mức bị người qua đường chú ý tới.
Sau đó phủi bụi đất trên người, quay lưng rời khỏi hẻm nhỏ.
...
Lúc về đến nhà thì mèo cũng đã trở về.
Sau khi mở cửa ra có thể nhìn thấy một con mèo nghênh đón mình, đây là một chuyện khiến người ta cảm thấy hạnh phúc.
Do giết người nên trong lòng Tiết Cảnh lo sợ bất an, thấy mèo rồi thì lập tức thả lỏng hơn nhiều.
“Ha ~~ cậu đã về rồi.” – Mèo ngáp một cái, láy móng vuốt xoa xoa đôi mắt như lục bảo thạch, lười biếng nói.
“Hửm?”
Mèo ghé sát vào Tiết Cảnh, chóp mũi hồng hào hơi co lại.
“Mùi máu tươi... Cậu lại đi đánh nhau à?”