Tiết Cảnh bế nó lên, cọ vào mặt nó, cười nói:
“Xảy ra chút chuyện nhỏ, nhưng tôi đã xử lý xong rồi.”
“Đi thôi cô Mèo, lâu rồi cô chưa tắm...”
Ninh Phượng Hoàn nghe vậy, lập tức giãy dụa trong ngực Tiết Cảnh.
“... Mèo không cần tắm mỗi ngày, ê, mau buông ra, tự cậu đi tắm đi!”
...
“Hê ~ “
Trong bồn tắm, Tiết Cảnh ôm mèo ngâm mình trong nước ấm hơi nóng, một người một mèo đồng thời phát ra tiếng thở dài sảng khoái.
Mèo nằm ở trước ngực Tiết Cảnh, cái đuôi lắc qua lắc lại, quét qua quét lại cằm Tiết Cảnh.
Nó hơi nghiêng đầu, trong lúc vô ý liếc nhìn thánh kiếm làm cho người ta không dám nhìn thẳng kia của Tiết Cảnh, lại vội vàng tránh đi ánh mắt.
Trong trầm mặc, giọng nói thiếu nữ non nớt của mèo vang lên trong phòng tắm.
“Chàng trai, tâm trạng cậu không vui à?”
Tiết Cảnh bị hỏi đến sửng sốt, cười nói:
“Đúng là có chút, nhưng sau khi thấy cô thì tốt hơn nhiều rồi.”
Ninh Phượng Hoàn kiêu ngạo ngẩng đầu, hừ nhẹ nói:
“Mồm mép trơn tru, vô dụng với bổn giáo chủ.”
Tiết Cảnh nhìn vào bảng hệ thống.
【Ai đó nảy sinh hảo cảm với bạn, +21 điểm exp mị thuật】
Hắn cười cười, cũng không vạch trần, chỉ đưa tay nhéo nhéo mặt mèo.
“Ô? Tắm rửa cậu đeo kính làm gì, đều bị mờ rồi.”
Mèo nhìn mắt kính đã phủ một lớp sương trắng trên sống mũi Tiết Cảnh, cảm thấy hơi không được tự nhiên.
Vì vậy móng vuốt vươn ra móc một cái.
Mắt kính theo đó rơi xuống.
“Hửm?”
Tiết Cảnh hoàn toàn thả lỏng cảnh giác, không ngờ xảy ra chuyện này, chờ đến khi hắn muốn đeo kính lên lần nữa thì đã muộn.
【Ai đó nảy sinh rất nhiều hảo cảm với bạn, +89 điểm exp mị thuật】
Sức hút bị áp chế đã lâu đột nhiên bộc phát vào khoảnh khắc mắt kính bị tháo xuống, Tiết Cảnh giờ đây gần như là một con Mị Ma đúng nghĩa.
Mèo kinh ngạc nhìn hắn, cả người đều như phỗng.
Lúc này xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Vòng đuôi mèo bắt đầu phát ra ánh sáng bạch kim màu trắng, dần dần lóe sáng, sau đó bùng ra một vầng quang chói mắt.
Tiết Cảnh không khỏi đưa tay che mắt.
Đột nhiên, hắn cảm giác ngực mình nặng trĩu.
Xúc cảm lông xù của mèo biến mất, thay vào đó là một cảm giác mềm mại trơn nhẵn...
Hơi sai sai... Trong sự mềm mại trơn nhẵn... Thật ra cũng có chút lông xù.
Hắn mở to mắt nhìn.
Và đối diện với một đôi mắt hẹp dài đáng yêu mềm mại.
Mái tóc đen dài ướt át xõa tung, vài giọt nước theo sợi tóc lăn trên làn da trắng nõn như ngọc, chảy xuống, lăn vào khe rãnh sâu hun hút.
Lông mày lá liễu, mắt phượng, xinh đẹp đến mức không thể tưởng tượng nổi, trên gương mặt xinh đẹp dường như vẫn chưa ý thức được chuyện gì đã xảy ra, miệng nhỏ khẽ mở, vẻ mặt ngơ ngác.
Hai chiếc răng nanh nhỏ sắc nhọn càng khiến cô thêm phần đáng yêu, đôi tai mèo trên đỉnh đầu khẽ động đậy, sắc mặt Ninh Phượng Hoàn dần dần đỏ ửng.
Hai tay cô che trước ngực, trên xương cụt còn có một cái đuôi mèo dài đeo vòng đuôi bạch kim quấn quanh đầu Tiết Cảnh, che khuất tầm mắt hắn.
“Không cho nhìn!”
Giọng thiếu nữ non nớt gần như đã mang theo tiếng khóc nức nở.
Tiết Cảnh:
“...”
Hắn cảm nhận được xúc cảm mềm mại trơn nhẵn cọ xát qua lại trên ngực mình, còn mang chút lông tơ và một điểm nhỏ... Tiết Cảnh lập tức lộ ra vẻ mặt kỳ quái.
Nhìn thì không nhìn nữa... nhưng bây giờ hình như không phải vấn đề nhìn hay không...
Nghĩ một chút, Tiết Cảnh mở miệng an ủi:
“Cô Ninh, cô bình tĩnh chút đi, tôi chưa thấy gì hết.”
Thấy mắt Tiết Cảnh bị đuôi mèo che khuất, quả thật không nhìn thấy gì, Ninh Phượng Hoàn dần dần bình tĩnh lại.
“...”
Nhưng rất nhanh, cô đã ý thức được một sự thật chết người hơn.
Cảm giác ma sát truyền đến, mang theo dòng điện rung động khiến người ta run rẩy.
“Ưm ~”
Tiết Cảnh nghe thấy bên tai truyền đến âm thanh quái lạ, sắc mặt lập tức càng lạ lùng hơn.
“Sao lại... đột nhiên biến trở lại rồi.”
Ninh Phượng Hoàn cố nén cảm giác rung động, nghiến răng nghiến lợi, bực bội nói.
“Có thể là vô tình kích hoạt điều kiện biến hình của di vật của thần này.” – Tiết Cảnh cố gắng nói bằng giọng điệu bình tĩnh.
Nhưng vẫn không khỏi hơi run.
Tim hắn đập rất nhanh.
Cơ thể đang ở giai đoạn cuối của tuổi dậy thì, giống như một tờ giấy, chạm vào là cháy, rất khó kiềm chế.
Điều kiện kích hoạt?
Ninh Phượng Hoàn nhịn xấu hổ, nhớ lại cảnh tượng vừa rồi.
Cô tháo kính của Tiết Cảnh xuống, sau đó...
Có chút cảm giác với hắn... chỉ một chút xíu vậy thôi.
Thế là biến trở lại thành người?