“Vậy nên đây là một vụ việc không rõ ràng, chỉ có thể dừng lại ở đây, nhưng tôi không nghĩ công ty thu hồi Từ thị đang thoái thác.”
“Rời khỏi khu vực quản lý của mình, lặn lội từ thành phố vòng trong đến tận đây để thu hồi một di vật của Thần cấp C, đúng là không giống nhiệm vụ do công ty giao phó.”
Cô gái nói nhỏ nhẹ trước mặt Tiết Cảnh, mái tóc buông xuống trước, tỏa ra mùi hương thoang thoảng.
“Nhưng dù lý do là gì thì tôi cũng sẽ yêu cầu công ty thu hồi Từ Thị bồi thường cho cậu.”
Tiết Cảnh gật đầu:
“Cô quyết định là được.”
Dù sao hắn cũng không thiệt, người đã bị hắn giết chết rồi.
“Về báo cáo khám nghiệm tử thi của Chu Ứng Khôn, có vẻ hơi kỳ lạ.” – Ngô Ấu Tinh nhìn chằm chằm Tiết Cảnh, nói với vẻ ẩn ý.
“Ngoại trừ một mắt bị hỏng ra, trên cơ thể hắn ta gần như không có vết thương nào, nhưng nội tạng lại như bị gặm sạch, biến mất không dấu vết.”
“Loại vết thương đó, thậm chí không thể kiểm tra được là do đâu mà có...”
Tiết Cảnh vuốt cằm:
“Ừm... Tôi có thể không nói được không? Chị đẹp gái.”
Hiện tại hắn vẫn chưa biết kỹ năng giống như siêu năng lực của Ảnh Diễm sẽ bị người khác nhìn nhận như thế nào, tốt nhất là không nên để lộ ra.
Ngô Ấu Tinh gật đầu, không để tâm:
“Cậu không muốn nói cũng chẳng sao, ai cũng có bí mật, chỉ cần biết cậu có năng lực thu hồi tương ứng là đủ rồi.”
Cô lại lấy một thứ từ trong túi xách ra.
Đó là một chiếc thẻ màu đen giống như chứng minh thư, chất liệu như đá hắc diệu thạch, phản chiếu ánh sáng lờ mờ dưới ánh đèn.
Mặt trước là hình vẽ “Cái Chết Của Chúa” bằng nét bút trắng, vẽ rất tinh xảo.
Mặt sau là vài dòng chữ.
【Công ty TNHH Nghiên cứu và Thu hồi Di vật của Thần – Ngô thị】
【Nhân viên thu hồi Di vật của Thần cấp C được mời – Tiết Cảnh】
Đây coi như là thăng chức tăng lương nhỉ?
Tiết Cảnh sờ lên chữ【Cấp C】trên thẻ.
“Lần này cậu đã thể hiện rất xuất sắc, dù gặp phải tình huống đặc biệt nhưng vẫn hoàn thành nhiệm vụ thu hồi, theo đánh giá cá nhân của tôi, cậu đã đủ tư cách trở thành nhân viên thu hồi cấp C.”
“Đây cũng là cấp bậc cao nhất mà tôi có thể trực tiếp bổ nhiệm, muốn lên cấp cao hơn thì cần có sự phê duyệt của chính phủ, sau khi trải qua một số bài kiểm tra và đánh giá đặc biệt mới có thể thăng cấp.”
Ngô Ấu Tinh thấy Tiết Cảnh tò mò nghịch chiếc thẻ, mỉm cười, khẽ nói:
“Đây là giấy chứng nhận thu hồi, là giấy phép đặc biệt mang tính chính quy, có nó thì sau này cậu sẽ thuận tiện hơn rất nhiều khi thực hiện nhiệm vụ thu hồi.”
Mắt Tiết Cảnh sáng lên:
“Ồ? Vậy bây giờ tôi cũng coi như là nhân viên chính quy rồi?”
“Là nhân viên bán chính quy.” – Ngô Ấu Tinh nhấn mạnh.
Tiết Cảnh nghịch chiếc thẻ, không biết nó được làm bằng chất liệu gì mà sờ vào rất nịnh tay.
“Cụ thể thì nó có thể mang lại những thuận tiện gì?” – Hắn hỏi.
Ngô Ấu Tinh trầm ngâm một lúc, nói:
“Ví dụ như hôm qua, sau khi cậu giết chết người đàn ông đó, nếu bị cảnh sát bắt, chỉ cần cậu xuất trình giấy chứng nhận thu hồi, giải thích lý do là có thể được tại ngoại, rời đi ngay lập tức.”
“Sau khi điều tra tình hình cụ thể, xác nhận cậu thực sự không có hành vi phạm tội thông thường thì sẽ kết thúc vụ việc.”
“Tất nhiên, nếu cậu thực sự phạm tội mà dùng giấy chứng nhận thu hồi để bao che cho mình, sau khi điều tra xác nhận, cảnh sát sẽ bắt giữ cậu một lần nữa, hơn nữa, vì cậu có giấy chứng nhận thu hồi nên sẽ bị coi là tội phạm nguy hiểm cao, họ sẽ trực tiếp cử những cao thủ mạnh đến, thậm chí là có thái độ tiêu diệt tại chỗ.”
Ngô Ấu Tinh khoanh tay trước ngực, nói:
“Vì vậy, thứ này chỉ để tạo điều kiện thuận lợi cho cậu, chứ không phải để cậu muốn làm gì thì làm.”
Tiết Cảnh gật đầu:
“Hiểu rồi.”
Hắn mân mê chiếc thẻ trong tay, thích thú không buông tay.
Mặc dù không phải là “thẻ muốn làm gì thì làm”, nhưng cảm giác trở thành “người có đặc quyền” này vẫn có một chút kỳ lạ khó tả, dù sao cũng rất tuyệt.
“Sau này cậu có thể chấp hành nhiệm vụ thu hồi cấp nguy hiểm C, đãi ngộ và trợ cấp cũng sẽ đề cao tương ứng, nhưng như tôi đã nói trước đó, từ cấp C trở đi, vật thu hồi đều có mức độ nguy hiểm tương đối, cậu phải càng thêm cẩn thận.”
Tiết Cảnh gật đầu xác nhận.
“Đúng rồi Sếp, nếu tôi đã thăng chức, thế thì quyền kiểm tra tư liệu di vật của Thần hẳn là cao hơn ha.”
Ngô Ấu Tinh ừ một tiếng, lấy điện thoại ra, thao tác một hồi, gửi cho Tiết Cảnh một trang web trên WeChat.
“Đây là một trang web tư liệu di vật của thần do tổ chức chính phủ mở riêng, cậu nhấn vào xem.”
Tiết Cảnh làm theo lời.
Sau khi nhấp vào, tiến vào một trang web có nền đen kịt, chỉ có một khung nhập liệu ở giữa.
“Cầm giấy chứng nhận thu hồi của cậu, ấn giữ ngón cái tay phải mười giây trên chỗ ‘Chúa Trời’.” – Ngô Ấu Tinh nói.
Tiết Cảnh nhíu mày, vươn ngón cái tay phải sờ vào bức tranh “Cái Chết Của Chúa” chính diện trên giấy chứng nhận thu hồi, ấn lên Chúa Trời.
Mười giây sau, đường nét màu trắng trên giấy chứng nhận đột nhiên chuyển động hỗn loạn, sắp xếp tổ hợp với nhau, dần dần hình thành một tổ hợp chữ cái và số ở phía dưới.
【FDS54#$dfkjs】