Tiết Cảnh thành thạo cầm lấy một cái cân bàn trên bàn, bắt đầu chọn lựa dược liệu cần dùng hôm nay từ các tủ thuốc.
Chọn xong, trên bàn cân đã chất đầy một đống, hắn bưng cái cân đi đến bàn điều chế, bắt đầu làm theo các bước Lý Thất đã dạy để điều chế bí dược luyện thể của phái Tàng Long.
Sau khi điều chế xong, Tiết Cảnh cho tất cả dược liệu vào một cái bình tương tự như bình đun nước siêu tốc, đổ nước theo đúng tỉ lệ, bật công tắc, để nó tự động sắc thuốc.
Làm xong những việc này, Tiết Cảnh cầm lấy cuốn sổ và cây bút đặt trên bàn điều chế, mở ra ghi lại số lượng thuốc đã dùng.
Ghi xong, hắn đối chiếu với bảng giá bên cạnh, tính toán một chút, ước chừng tốn hết 12 nghìn tệ.
“Người thường nào luyện võ nổi chứ...” – Tiết Cảnh thở dài.
Nửa tiếng sau, tiếng “ting” vang lên, thuốc đã sắc xong.
Tiết Cảnh cầm lấy cái máy xông khí dung giống như bình giữ nhiệt ở bên cạnh, mở nắp ra, đổ hết thuốc đã sắc vào trong đó.
Thuốc nước màu đen tỏa ra mùi hăng nồng nặc, Tiết Cảnh mặt không biến sắc, đã quen rồi.
Đổ xong, Tiết Cảnh ra khỏi kho thuốc, đóng cửa lại, trở về phòng luyện công của mình.
Hắn đặt máy xông khí dung sang một bên, hít sâu, đứng tấn, bắt đầu luyện tập Đẩu Giáp Công hôm nay.
Bộ công pháp này có năm bài tập, mỗi ngày luyện một bài, cứ năm ngày lại luân phiên một vòng, bài tập mà Tiết Cảnh luyện hôm nay là bài “Luyện Cốt”.
Kết hợp với phương pháp Hô Hấp, Tiết Cảnh bắt đầu làm đủ loại tư thế kỳ lạ, nhìn qua là biết độ khó cực cao.
Ở cuối mỗi động tác, toàn thân hắn đều run lên, như rồng thật đang lắc vảy, trong cơ thể truyền ra vô số tiếng xương cốt ma sát giống như tiếng sấm ầm ầm trên bầu trời đầy mây đen.
Cơn đau dữ dội và cảm giác nóng rát từ sâu trong xương tủy truyền đến, Tiết Cảnh vẫn không hề nao núng, sắc mặt không đổi, chỉ chậm rãi kiên định luyện tập Đẩu Giáp Công.
Không biết đã qua bao lâu.
Theo cú run cuối cùng, tiếng xương kêu răng rắc vang lên liên hồi, Tiết Cảnh từ từ điều hòa lại nhịp thở, đứng yên tại chỗ.
Hắn hơi thông hiểu, từ toàn bộ bài tập Đẩu Giáp Công này, loáng thoáng lĩnh ngộ được gì đó, nhưng cảm giác rất mông lung, chỉ vụt qua trong chớp mắt, căn bản không nắm bắt được.
“Sư phụ nói, bài tập Luyện Cốt này tương ứng với một trong năm sát chiêu của phái Tàng Long, tên là Phong Vân Vĩ, lấy xương cốt cường tráng của bản thân tiếp dẫn và chịu đựng kình lực của đối phương, thêm vào lên người mình rồi chồng chất bộc phát ra kỹ năng phản kích.”
“Nếu gặp một trận thực chiến đủ kịch liệt, có lẽ mình có thể nắm bắt được chút linh cảm này...”
Tiết Cảnh thầm nghĩ.
Hắn lắc đầu, cầm máy xông khí dung bên cạnh đeo lên, ấn nút khởi động, dùng phương pháp Hô Hấp đặc biệt hít sương thuốc màu đen nhạt vào phổi.
Vừa vận chuyển phương pháp Hô Hấp vừa mở bảng thuộc tính ra xem.
【Rèn luyện Lv.6 (2108/3000)】
【Dưỡng sinh Lv.4 (669/1200)】
【Nấu ăn Lv.4 (681/1200)】
【Chạy bộ Lv.5 (1821/2000)】
【Mị thuật Lv.5 (335/2000)】
【Ngắm bắn Lv.5 (227/2000)】
【Võ thuật Lv.5 (785/2000)】
【Vận kình Lv.6 (733/3000)】
【Quan tưởng Lv.3 (337/800)】
Bảy tám ngày nay, hắn dành toàn bộ thời gian để khổ luyện võ công và cày các kỹ năng khác, thu hoạch rất lớn.
Ngắm bắn lại lên cấp, đạt đến Lv.5, khiến độ chính xác, thị lực, tốc độ phản ứng của hắn đều được tăng cường.
Thêm cả mỗi ngày đều luyện tập thực chiến với Mạnh sư tỷ, võ thuật cũng thăng cấp.
Quan tưởng lên theo nhờ luyện tập Chập Long Thuật, khiến năng lực liên quan đến tinh thần ý thức của hắn được tăng cường thêm một bậc, “long khí” trên người ngày càng dày đặc.
Đương nhiên, cũng có một số thu hoạch không thể hiện rõ trên bảng thuộc tính.
Năm bài tập của Đẩu Giáp Công giúp cường hóa da thịt, gân cốt, máu huyết, tuy trên bảng thuộc tính không thể hiện ra nhưng Tiết Cảnh có thể cảm nhận được lợi ích rõ ràng.
Ví dụ như hắn có thể sử dụng nhu kình, ngoài việc kỹ năng vận kình tăng lên thì cũng không thể tách rời bài “Luyện Huyết” của Đẩu Giáp Công.
Máu là nguồn động lực của cơ thể con người, máu càng sạch sẽ, càng ưu tú thì việc vận chuyển kình lực càng được thông suốt, giống như bôi trơn cho bánh răng vậy, trơn tru vô cùng.
Nhìn chằm chằm vào điều kiện thăng cấp của【Rèn luyện】một lúc, Tiết Cảnh nhắm mắt lại, chuyên tâm vận chuyển phương pháp Hô Hấp, âm thầm hấp thu sương thuốc.
...
Bên kia, khu Bắc Thành, một căn biệt thự nào đó.
Trong phòng khách rộng rãi sang trọng, Bùi Hữu Quang ngồi trên ghế sofa ở góc phòng như ngồi trên đống lửa, cả người không thoải mái.
Hắn không khỏi ngẩng đầu nhìn những người đang ngồi tụ tập trò chuyện vui vẻ ở giữa phòng khách, vẻ mặt phức tạp.
Hắn cảm thấy mình ở đây rất thừa thãi, lạc lõng.
Bùi Hữu Quang nhìn về phía một chàng trai trẻ tuổi đẹp trai ở giữa đám đông.
Anh ấy mặc một bộ đồ thường ngày rất đơn giản, câu “người đẹp vì lụa” có vẻ không đúng với anh ấy mà là thành “lụa đẹp vì người”.
Gương mặt tuấn tú sạch sẽ mang theo nụ cười ấm áp như ánh mặt trời, nói cười tự nhiên với đám công tử tiểu thư nhà giàu, thậm chí còn có vẻ được coi là trung tâm của mọi người.
Bộ quần áo đơn giản kia vận trên người anh ấy lại giống như lễ phục lộng lẫy trong bữa tiệc.
Chỉ có người như anh trai mới xứng đáng ở đây... Bùi Hữu Quang thở dài, nhìn anh trai Bùi Thiên Thành của mình, hơi ngẩn người.
Không biết vì sao, hắn đột nhiên nhớ đến một bóng người.
‘Hừm... Nếu là anh Cảnh, có lẽ có thể so được với anh trai.’ Hắn thầm nghĩ.
Mà cũng lâu rồi không gặp anh Cảnh, gần đây anh ấy toàn xin nghỉ, mấy ngày nay không đến trường.
Lần trước chỉ gặp ảnh ở trường một lần, nghe ảnh nói đã vào một võ đường nào đó, trở thành đệ tử chân truyền... hâm mộ ghê.