Chương 88: [Dịch] Ta Cuối Cùng Rồi Sẽ "Cày" Thành Thần Minh

Nhiệm vụ

Phiên bản dịch 5545 chữ

Rất nhiều nguyên liệu của những bí dược này đều cần lấy từ vùng biên giới, phải mua từ những công ty vùng biên giới có nhu cầu rất lớn kia, nhất là nguyên liệu liên quan đến “chủng rồng” thì càng đắt như trên trời.

Mà theo quá trình tu luyện, số lượng và giá cả thuốc cần dùng sẽ ngày càng tăng...

Đây cũng là lý do tại sao các đệ tử thân truyền đều rất bận rộn, thường xuyên không thấy mặt mũi, vì phải kiếm tiền.

Thu nhập hàng ngày của Tiết Cảnh bây giờ chỉ có hai mươi vạn tiền lương mỗi tháng từ công ty thu hồi và tiền thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ thu hồi... Cái sau còn là thu nhập không ổn định.

Cứ tiếp tục như vậy thì căn bản không thể đáp ứng nhu cầu luyện võ của hắn.

Vì vậy, hắn cũng phải bắt đầu học theo những đệ tử thân truyền khác, bắt đầu nhận một số “nhiệm vụ”.

Võ đường Tàng Long nổi tiếng lẫy lừng, nhiều việc trong xã hội cần người luyện võ giải quyết đều được giao đến đây, tiền thù lao của những nhiệm vụ này là nguồn thu nhập quan trọng của võ đường Tàng Long, thậm chí còn nhiều hơn cả học phí của các đệ tử bình thường.

Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là Tiết Cảnh có thể nhận được một khoản tiền không nhỏ, cho nên mấy ngày trước hắn đã nhờ Trần Phù Quang nếu có nhiệm vụ nào phù hợp thì hãy giao cho hắn.

Cuối cùng cũng có tin rồi.

Trần Phù Quang lấy điện thoại ra, thao tác một lúc rồi đưa cho Tiết Cảnh.

Trên đó là một địa chỉ.

【Số 617 đường Kim Hải, quận Đông Thành, khách sạn Thụy Châu, số điện thoại: XXXXXX】

Sau khi ghi nhớ, Tiết Cảnh trả lại điện thoại cho Trần Phù Quang, hắn nhận lấy rồi nói:

“Bên ủy thác là khách sạn Thụy Châu, theo như lời họ, tối qua có khách của họ bị tấn công bí ẩn.”

“Tấn công bí ẩn?” – Tiết Cảnh lộ vẻ nghi hoặc.

Trần Phù Quang gật đầu, trầm ngâm nói:

“Là một cô gái trẻ khoảng hai mươi tuổi, từ nơi khác đến Thanh Thành công tác, tối qua đang ngủ ngon lành trong phòng thì bỗng nhiên bị sát hại, thi thể bị cắn nát, không biết là do kẻ biến thái giết người hay là thứ gì khác gây ra.”

“Camera không ghi lại được gì sao?” – Tiết Cảnh hỏi.

“Không, trong khoảng thời gian vài tiếng trước và sau khi cô ấy chết, camera ở hành lang khách sạn không quay được bất kỳ ai đi đến tầng này cả.”

“Vì vậy, hung thủ rất có thể đã vào phòng từ nơi khác, ví dụ như cửa sổ, ban công.”

Tiết Cảnh gật đầu nói:

“Ra thế, họ nghi ngờ hung thủ có thể là người luyện võ, leo tường vào nhà giết người?”

Trần Phù Quang ừ một tiếng, nói:

“Chính xác là như vậy... Thực ra vụ án mạng ở khách sạn cũng không phải chuyện hiếm, bình thường chỉ cần báo cảnh sát, giao cho cảnh sát điều tra là được.”

“Chỉ là không may, ngày mai khách sạn Thụy Châu có một bữa tiệc... Là do đám con nhà giàu nọ ở quận Bắc Thành tổ chức, cha mẹ của họ không phải nghị sĩ thì cũng là chủ tịch công ty, không thể để xảy ra chuyện gì được, khách sạn Thụy Châu hết cách, chỉ có thể ủy thác cho nhiều võ đường, tăng cường bảo vệ hiện trường.”

Tiết Cảnh thầm nghĩ:

“Đều có cả người chết, đám người này không sợ xui xẻo à, sao không đổi chỗ khác mà làm nhỉ?”

Trần Phù Quang cười bất đắc dĩ, nói:

“Ban đầu khách sạn Thụy Châu cũng đề nghị họ đổi chỗ hoặc đổi ngày, nhưng đám con nhà giàu này nghe nói có người chết thì ngược lại đều rất phấn khích, nói là có cảm giác mạo hiểm kích thích, nhất quyết phải tổ chức tiệc vào ngày mai.”

Tiết Cảnh nghe vậy, nhíu mày:

“Đầu bị chạm à...”

Một khi con người có tiền có quyền thì tất nhiên sẽ đánh mất rất nhiều thứ, ví dụ như muộn phiền...

Cái gọi là “càng thiếu cái gì càng theo đuổi cái đó”, hắn không thấy kỳ lạ khi đám con nhà giàu này tự tìm muộn phiền cho mình, chuyện này cũng thường thôi.

“Nhiệm vụ lần này là bảo vệ những cậu ấm cô chiêu ấy trong bữa tiệc, ngoài võ đường Tàng Long chúng ta thì cũng sẽ có vài đệ tử của những võ đường khác nữa.”

Trần Phù Quang vỗ vai Tiết Cảnh.

“Anh không nghĩ tên hung thủ đó sẽ đến tìm chết, xác suất cao chỉ cần đến đó cho có lệ là có thể hoàn thành nhiệm vụ, nhưng cậu cũng nên cẩn thận, nếu thực sự gặp phải nguy hiểm không thể xử lý thì đừng do dự, lập tức chạy trốn, an toàn là trên hết, mặc kệ đám con nhà giàu đó sống chết ra sao.”

Tiết Cảnh cười gật đầu.

“Tối mai sẽ có người của khách sạn Thụy Châu lái xe đến đón cậu, đến lúc đó cứ đi theo là được.”

“Được rồi, sư huynh đây cũng có việc phải bận, đi trước ha, có chuyện gì thì cứ gọi điện cho anh bất cứ lúc nào.”

Trần Phù Quang nói xong, dặn dò Tiết Cảnh thêm vài câu rồi rời khỏi võ đường Tàng Long.

Tiết Cảnh tiễn hắn đến cửa, quay về phòng huấn luyện tiếp tục ghi chép thành tích kiểm tra của các đệ tử.

Khác với lúc trước, lần này các đệ tử đều ngoan ngoãn, tiến hành kiểm tra im thin thít, không một ai dám mở miệng trêu chọc hắn.

Mảnh vụn xốp trên sàn nhà đã sớm được dọn dẹp sạch sẽ, thay đệm bốc mới, tỏa ra mùi đặc trưng của da mới.

...

Đợi đến khi kiểm tra nhỏ hàng tháng kết thúc, thời gian đã đến giữa trưa.

Tiết Cảnh vặn cổ tay, đặt sổ ghi chép thành tích vào văn phòng, sau khi đi căng tin ăn một bữa cơm thuốc, hắn ra khỏi căng tin, đi qua mấy chỗ rẽ, tới trước một căn phòng.

Hắn đẩy cửa phòng đi vào, mùi thuốc nồng nặc xộc vào mũi.

Trong phòng giống như tiệm thuốc bắc, bốn bức tường bày la liệt vô số tủ thuốc âm tường, tính sơ qua cũng có đến mấy trăm ngăn, mỗi ngăn đều làm bằng gỗ lim màu nâu đỏ, bên ngoài đều khắc chữ, ghi rõ từng loại dược liệu.

Nơi này là kho thuốc của võ đường Tàng Long, ngoài bốn bức tường đựng thuốc ra, giữa phòng còn có một cái bàn lớn dùng để điều chế thuốc, trên đó bày đầy đủ các loại dụng cụ.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Cuối Cùng Rồi Sẽ "Cày" Thành Thần Minh của Thương Điểu Độc Tình

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    16d ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!