Chương 61: [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Kinh động đến Thánh Địa. (1)

Phiên bản dịch 4588 chữ

Thánh Địa Thái Diễn chính là một trong hai đại thánh địa của Nam Vực, luôn luôn nằm ở vị trí cực cao, từ trước đến nay không có người nào dám khiêu chiến.

Từ khi thành lập Thánh Địa cho đến nay, số lần Thánh Địa mở ra đại trận phòng ngự cũng chỉ tính trên đầu ngón tay.

Hôm nay, dưới tình huống không có kẻ thù ở bên ngoài đến xâm phạm thế nhưng Thánh Địa Thái Diễn lại giống như gặp phải đại địch vậy.

Ở bên trong Cổ Điện Thanh Đồng.

Một đám lão giả ngồi đối diện nhau, khí tức của bọn họ đều vô cùng đáng sợ.

Ngay cả hai vị Chí Tôn mạnh như La Minh và Hồng Huyền cũng chỉ có thể ngồi ở vị trí giữa mà thôi.

Không ngờ tất cả mọi người ở chỗ này đều là Chí Tôn Cảnh.

Tổng cộng có tám người, bát đại chí tôn.

Trong đó, Thánh Địa Thái Diễn có bốn người, Thánh Địa Tử Dương có bốn người.

Có thể nói, đây chính là nội tình của cả hai tông môn lớn.

Ngồi ở bên tay trái chính là một lão già áo tím, sắc mặt của lão già áo tím hồng nhuận, tóc trắng xóa, dáng vẻ tiên phong đạo cốt, hắn chính là thánh chủ của Thánh Địa Tử Dương, Nguyên Dương Chí Tôn.

Mà ở phía đối diện của lão ta là một lão già mặc quần áo màu đen, kim tuyến ở bên trên đạo bào của lão già này dệt thành một chu thiên tinh thần đồ, khí tức uể oải, khuôn mặt gầy gò.

Đương nhiên lão già này chính là thánh chủ của Thánh Địa Thái Diễn, Linh Siêu Chí Tôn.

Tất cả các Thánh Chủ đều xuất hiện.

Lúc này, không khí ở bên trong tòa cung điện cổ đã trở nên vô cùng nghiêm trọng.

“Bây giờ, đại trận của Thánh Địa đã mở ra, có thể che giấu được khí tức của nơi này, cho dù là Tà Thần thì cũng không thể nhận biết được, các ngươi có thể mở bức tranh kia ra.”

Linh Siêu Chí Tôn nhìn về phía La Minh và Hồng Huyền.

Ánh mắt của lục đại chí tôn còn lại cũng quay sang nhìn về phía hai người.

Vẻ mặt của tất cả mọi người đều vô cùng nghiêm túc, trong mắt tràn đầy sự tò mò và mong chờ.

Rốt cuộc đó là bức tranh gì mà lại có thể phải cần sử dụng đến đại trận phòng hộ của Thánh Địa?

Nói như vậy, trừ khi có liên quan đến một cơ duyên và nhân quả vô cùng lớn mà sẽ dẫn đến sự rình mò của một nhân vật mạnh mẽ nào đó, bằng không thì cũng không cần phải phòng bị nghiêm ngặt như vậy rồi.

La Minh và Hồng Huyền liếc nhìn nhau một cái, hai người đều nghiêm túc đứng dậy.

Từ sau khi bọn họ rời khỏi dãy núi Thương Ly đều chạy thẳng một mạch trở lại đây, không dám dừng lại một chút nào cả, dường như rất sợ dẫn đến một tồn tại nào đó như Tà Thần.

Sau khi bọn họ đạt được đến cảnh giới này thì cũng đã hiểu rất rõ ràng, trên thế giới này, có một số thứ mà một khi xuất thế sẽ dẫn đến việc phong vân đều thay đổi.

Đặc biệt là bức tranh mà Lý tiền bối ban thưởng.

Ở bên trong gian nhà nhỏ của Lý tiền bối, có Lý tiền bối ở đó cho nên cũng không có người nào dám rình mò cả, thế nhưng bây giờ cũng không giống như vậy.

Cho nên, ngay cả đến khi quay trở lại Thánh Địa, bọn họ cũng không dám mở ra, mạnh mẽ yêu cầu Thánh Chủ đứng ra, mở đại trận thánh địa.

“Bức tranh này có liên quan đến dãy núi Thương Ly.”

La Minh lấy ra một bức tranh ở bên trong tay áo, ánh mắt trở nên vô cùng nghiêm túc nói: “Bức tranh vẽ về địa hình của Thương Ly, con đường thành tiên.”

Nói xong, lão ta nhẹ nhàng buông tay, trong nháy mắt bức tranh cuộn tròn liền buông xuống.

Ngay lập tức, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào bức tranh đó.

Ở trong một giây này, trong đại điện, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt vô cùng khiếp sợ.

Đại điện trở nên lặng im như tờ.

Lúc này, Thánh chủ của Thánh Địa Thái Diễn và Thánh Địa Tử Dương cũng nhịn không được mà trực tiếp đứng lên, mắt nhìn không chớp vào bức tranh này, không thể thốt lên một câu nào.

Im như tờ!

Tất cả mọi người đều ngẩn ra.

Mãi đến một lúc lâu sau…

“Bức tranh này miêu tả lại địa hình của dãy núi Thương Lý, không ngờ lại rõ ràng và trực quan như thế, có thể tóm tắt một cách vô cùng đơn giản… Ta đột nhiên hiểu ra, vì sao dãy núi Thương Ly lại trở thành cấm địa rồi.’

“Đúng vậy, chỉ nhìn vào bức tranh này, cả dãy núi Thương Ly căn bản chính là một đại trận thành tiên. Tất cả các ngọn núi hội tụ thành long, thủ bút thật lớn, thủ bút thật lớn.”

“Trách không được Chí Tôn đi vào bên trong cũng đều cửu tử nhất sinh, địa hình như vậy có thể tạo thành Tiên Nhân, thế nhưng, đồng thời cũng có thẻ giết chết Tiên Nhân.”

Trong lúc nhất thời, tất cả các Chí Tôn đều mở miệng.

Bọn họ vô cùng nghiêm túc, bức tranh này đã hoàn toàn vượt ra khỏi sự tưởng tượng của bọn họ.

Mà Thánh chủ của Thánh Địa Thái Diễn là Nguyên Dương Chí Tôn cũng hít sâu một hơi, bỗng nhiên vung tay lên, mở miệng nói về phía bên ngoài của đại điện: “Mở ra toàn bộ đại trận hộ sơn, mở ra toàn bộ.”

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân của Tâm Cảnh Vô Cực

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    356

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!