Chương 62: [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Kinh động đến Thánh Địa. (2)

Phiên bản dịch 4510 chữ

Toàn bộ đại trận hộ sơn đều mở ra!

Vẻ mặt của tất cả mọi người đều thay đổi.

Bây giờ đại trận của Thánh Địa Thái Diễn mới chỉ mở ra một bộ phận phòng ngự mà thôi, điều này đã chứng tỏ đây là chuyện vô cùng nguy hiểm rồi, không ngờ bây giờ lại còn muốn mở ra toàn bộ đại trận hộ sơn nữa.

Rốt cuộc bức tranh này quan trọng đến trình độ nào?

Lẽ nào ngay cả một bộ phận của đại trận phòng ngự của Thánh Địa cũng không thể giấu được cơ duyên và nhân quả to lớn ở bên trong này hay sao?

“Phải nên mở ra toàn bộ đại trận, bức tranh này quá quan trọng, rất có khả năng liên quan đến một bí mật nào đó từ ngàn xưa.”

“Liên quan đến con đường thành Tiên, liên quan đến sự an nguy của Huyền Thiên Giới.”

Sắc mặt của Linh Siêu Chí Tôn cũng vô cùng nghiêm túc.

Nghe được những lời đánh giá này, tất cả mọi người đều giật mình.

Chuyện này cũng thực sự đáng sợ mà!

Dựa theo lời nói của Nguyên Dương Chí Tôn, toàn bộ đại trận của Thánh Địa Thái Diễn đều mở ra, tràn ngập những luồng khí vô hình bao vây ở xung quanh.

Trong điện.

“Có bức tranh này, rốt cuộc cũng có thể vạch trần được vô số bí mật được ẩn giấu trong dãy núi Thương Ly từ ngàn năm về trước rồi…”

Trong mắt của Nguyên Dương Chí Tôn tràn đầy sự nghiêm trang chưa từng có, lão ta nhìn về phía Hồng Huyền Chí Tôn, nói: “Hồng Huyền, rốt cuộc ngươi đã lấy được bức tranh này ở đâu?”

Mọi người cũng đều rất quan tâm đến đáp án này.

“Rốt cuộc bức tranh này đến từ đâu?”

Tất cả mọi người đều nhìn về phía hai người La Minh và Hồng Huyền.

Hồng Huyền gằn từng từ một nói: “Khởi bẩm Thánh chủ, các vị đồng đạo, bức tranh này xuất phát từ trong tay của một vị đại năng tuyệt thế đang ẩn cư.”

“Hắn chính là chủ nhân của bức tranh Đại Nhật Đạo Đồ đã tiêu diệt Ly Hỏa Yêu Tôn vào mấy ngày trước.”

Nghe vậy, tất cả mọi người ở bên trong đại điện đều hít vào một hơi khí lạnh.

“Tiêu diệt được Yêu Tôn.”

“Trách không được, trách không được, vượt qua cả Chí Tôn Cảnh, cũng chỉ có vị tiền bối kia mới có thể có thủ bút như thế này…”

“Không ngờ hắn lại có thể vẽ ra bức tranh Vạn Sơn Tụ Long Đồ này, chỉ sợ rằng trước kia chúng ta vẫn còn đánh giá thấp vị tiền bối này rồi.”

Mọi người đều nói.

Sắc mặt của Linh Siêu Chí Tôn cũng rất nghiêm túc nói: “Hôm nay xem ra, ở bên trong dãy núi Thương Ly vẫn còn ẩn giấu một bí mật lớn, cho dù là Chí Tôn đi vào bên trong thì cũng phải cửu tử nhất sinh, hoặc là thành tiên rời đi, hoặc chỉ có một con đường chết, cắt đứt tất cả lối ra… Thế nhưng vị tiền bối kia lại có thể vẽ lại toàn cảnh, lẽ nào, hắn đã từng đi ra khỏi dãy núi Thương Ly hay sao?”

Lão ta hỏi: “Có phải vị tiền bối kia là Tiên Nhân hay không?”

Có phải là Tiên Nhân hay không!

Ánh mắt của mọi người cũng đều trở nên phức tạp.

Tiên Nhân, nhìn bao quát toàn bộ Huyền Thiên Giới, đã hơn một nghìn năm cũng khó xuất hiện một người.

Hơn nữa, một khi đã trở thành Tiên Nhân thì có thể đi đến Tiên Vực, không lưu lại ở thế gian lâu dài, cho nên rất nhiều Tiên Nhân đều chỉ có thể nhanh chóng để lại truyền thừa ở bên trong Thánh Địa rồi sẽ rời đi.

Cho nên có thể nói, bây giờ ở Huyền Thiên Giới thì Chí Tôn đã là cảnh giới cao nhất rồi.

Chẳng lẽ lại thực sự xuất hiện một Tiên Nhân hay sao, như vậy cho dù là người nào thì cũng đều phải được coi trọng.

Đây có thể ảnh hưởng đến toàn bộ chuyện lớn ở trên Huyền Thiên Giới.

Nghe vậy, trên mặt của Hồng Huyền và La Minh đều lộ ra một nụ cười cay đắng.

“Ngay từ ban đầu, chúng ta cũng nghĩ chắc chắn vị tiền bối này phải là một Tiên Nhân.”

La Minh mở miệng nói: “Nhưng trên thực tế thì xem ra, có lẽ thực lực của vị tiền bối này còn phải ở trên cả Tiên Nhân nữa.”

“Bởi vì ngay cả sứ giả của Tà Thần là Chí Tôn Ma Tướng, dưới tình huống thiêu đốt ma hồn bộc phát ra lực lượng cấp Tiên Nhân, hai người liên thủ cũng không thể xông vào được động phủ của vị tiền bối kia được.”

“Chỉ riêng động phủ của tiền bối đã có thể giết được Tiên Nhân rồi.”

Hít!

Tất cả mọi người ở trong đại điện đều hít vào một hơi khí lạnh.

Một tồn tại có thể mạnh hơn cả Tiên Nhân?

Chuyện này quá đáng sợ rồi.

“Khó có thể tưởng tượng nổi… Cuối cùng vị tiền bối này có lai lịch như thế nào…”

“Mạnh hơn cả Tiên Nhân, từ lúc nào mà Huyền Thiên Giới của chúng ta lại xuất hiện một nhân vật như vậy?”

“Chẳng lẽ chính là một trong số những vị Địa Tiên ở trong truyền thuyết hay sao, vẫn luôn ở bên trong trần gian.”

Tất cả mọi người đều cảm thấy nghi ngờ.

Hồng Huyền lắc đầu nói: “Có lẽ vị tiền bối này là một trong số những cường giả của Tiên Vực.”

“Bởi vì… Hắn cũng trồng một gốc bàn đào.”

Có trồng một gốc cây bàn đào!

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân của Tâm Cảnh Vô Cực

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    327

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!